Chiến Luyện ngoài cửa không nói chuyện, hắn cau mày vào phòng, nhìn thoáng qua vài người trong
phòng, nhìn Oa Oa vừa tỉnh, duỗi tay, nâng An Nhiên đang ngồi dưới đất dậy.
"Chúng ta phải nhanh rời khỏi khách sạn này, nơi này liên tục xuất hiện vài con tang thi hệ mộc."
Lực đạo nâng An Nhiên dậy có chút lớn, An Nhiên nhíu mày, nhìn Chiến Luyện này, trong lòng còn đang
suy nghĩ vì sao trêи người hắn mùi máu tươi lại nồng đậm như vậy, có phải bị thương linh
tinh gì không, Chiến Luyện vừa rồi chạy đi mặc quần áo giống hệt người bên trong phòng, mồ hôi
đầy đầu chạy trở về.
Vừa chạy vừa hô to: "Vợ ơi, vợ ơi, chúng ta "
Chiến Luyện ngoài cửa phòng ngây ngẩn cả người, đứng ngây ra như một khối kim loại nhìn người bên
trong cánh cửa, biểu tình của Chiến Luyện bên trong cánh cửa cũng ngơ ngẩn, hắn nắm tay
An Nhiên nhìn Chiến Luyện ngoài cửa.
"Cái này... Cái này "
Triệu Như mộng bức, Lưu Toa Toa cũng mộng bức, đồng thời xuất hiện hai Chiến Luyện, khẳng định một
người trong đó là Trần Triều Phát.
Phỏng chừng chính Trần Triều Phát cũng không dự đoán được, đột nhiên Chiến Luyện sẽ chạy ra, cho
nên đâu là thật đâu là giả???
"Vợ à, ngươi lại đây, Tiểu Bạc Hà, ngươi ôm Chiến An Tâm lại đây."
Chiến Luyện ở ngoài cửa tạm thời gọi là Chiến Luyện số 1 đi, hắn vẫy vẫy tay gọi An Nhiên vẻ mặt
cảnh giác.
An Nhiên không nhúc nhích, Chiến Luyện ở bên người gọi là Chiến Luyện số 2 đi, hắn đang cầm chặt
tay nàng, Chiến Luyện số 2 nói với An Nhiên: "Đừng nghe hắn, đó là giả."
"Ta TMD ngươi."
Chiến Luyện số 1 tức giận đến dậm chân, chỉ vào số 2 lại mắng:
"Người là tên khốn, có bản lĩnh buông vợ ta ra, hai ta tới đấu, nhìn xem ai mới là thật, ai là
giả?"
Cho nên Chiến Luyện số 1 vì sao không động thủ bởi vì Chiến Luyện số 2 đang túm lấy tay An Nhiên?!
An Nhiên, Triệu Như, cùng Lưu Toa Toa không hẹn mà cùng nhìn về phía Chiến Luyện số 2, người này
cũng tức giận đến bốc khói, che ngực ho khan vài tiếng.
Lập tức Triệu Như kêu lớn lên:
"An Nhiên, người này khẳng định là giả, hắn bị thương, chồng của ngươi làm sao sẽ bị thương chứ?"
Chiến Luyện số 2 tức giận trừng mắt nhìn Triệu Như, giải thích:
"Vừa rồi không biết tên khốn nào biến thành bộ dạng vợ của ta, tới thọc ta một dao."
Cho nên mùi máu trêи người hắn mới nồng như vậy? Cho nên vừa rồi thân thủ của hắn giết tang thi hệ
mộc cũng không thấy mạnh mẽ bao nhiêu?
Đây thật là một lý do hoàn mỹ! Bất luận kẻ nào cũng không nhìn ra tật xấu gì trong đó.
"Ngươi không sao chứ?"
An Nhiên duỗi tay, tràn ngập quan tâm mà sờ sờ ngực của Chiến Luyện số 2, Chiến Luyện số 2
cười cười với nàng một chút, lắc đầu, biểu tình kia không giống như giả bộ, giống
như bộ dạng ngày thường, nụ cười bĩ bĩ cũng rất giống.
Nhưng sắc mặt An Nhiên biến đổi, nàng không cảm thụ được mảnh lá cây trêи người Chiến Luyện số 2
này.
Vừa rồi lúc Chiến Luyện rời đi, An Nhiên có đưa cho hắn một mảnh lá cây, lúc ấy nghĩ, vạn nhất có
phát sinh tình huống gì, An Nhiên có thể nháy mắt khởi động sinh cơ trong phiến lá, bảo hộ Chiến
Luyện một chút.
Nhưng giờ phút này nàng không cảm nhận được sự tồn tại của nó.
Bất quá, đầu óc nàng có chút loạn, mới vừa rồi nàng vừa mất đi sự khống chế với thực vật bình
thường, hiện tại nói không chừng tình huống như vậy lại phát sinh, rốt cuộc trong đại phú hào này
còn có không ít tang thi hệ mộc đang tồn tại, ảnh hưởng của chúng đối với An Nhiên là phi thường
lớn.
Cho nên, Chiến Luyện số 2 này có phải là thật hay không cũng không thể xác định bằng một mảnh lá
cây được.