Lại một hồi chuột biến dị tập kϊƈɦ, đều tới từ phía Nam, từng con từng con to như một con hổ, da
trêи thân thể cứng rắn tới nỗi thực vật bình thường rất khó đâm thủng làn da của chúng, phía nam là
khu vực Nhục hoa phòng thủ bạc nhược nhất, số lượng chuột lại nhiều, cho nên rất dễ dàng bị xâm
chiếm, chúng bò khắp nơi gặm cắn tìm kiếm đồ ăn.
Thực vật bình thường bị chúng nó gặm cắn không còn mảnh giáp, đất đai biến thành một mảnh trụi lủi,
chúng nó không chỉ gặm cắn trêи mặt đất mà những bộ rễ dưới nền đất cũng không buông tha, đương
nhiên thực vật biến dị cũng là thức ăn của chúng nó, bất quá chỉ khó đối phó hơn so với thực vật
bình thường một chút mà thôi.
Chiến Luyện mang theo vài người dị năng giả hệ kim dựng lên một bức tường kim loại ở
phía Nam, nhưng hiển nhiên đám chuột biến dị kia gặm nhấm cả kim loại, chỉ gặm cũng không ăn, chúng
nó muốn chui qua đi vào, hàm răng của chúng đặc biệt lợi hại, bức tường bằng kim loại cũng không
ngăn được chúng xuôi bắc chinh phạt đại thế.
Cho nên Chiến Luyện chỉ có thể mang theo người canh giữ ở bức tường, phát hiện thủng nơi nào thì bổ
nơi đó.
Trước mặt đám chuột lớn như vậy, thực lực hiện giờ của Nhục hoa phỏng chừng chưa đủ, bởi vì đám
chuột này đều gặm cả Nhục Hoa, hơn nữa số lượng quá nhiều, bộ rễ của Nhục hoa dưới nền đất bị chúng
ăn không ít.
Dưới tình huống như hiện tại, cấp bách cần một loại thực vật mọc đầy gai nhọn, gai trêи người thực
vật tất nhiên phải đặc biệt bén nhọn, tốt nhất có thể trực tiếp đâm thủng lớp da lông dày của động
vật biến dị.
An Nhiên ôm Oa Oa mang theo Tiểu Bạc hà đi tới bức tường kim loại, gieo trồng Cầu Gai Béo xuống,
cành hoa màu trắng giống như đuôi cáo mang theo lớp gai nhọn mềm mại như nhung kia đang bám vào bức
tường kim loại, bị một con chuột lớn nhảy lên, gặm một cái rớt một đoạn cành hoa.
Một tràng tiếng khóc vang lên trong đầu An Nhiên, nàng dở khóc dở cười nhìn Cầu Gai Béo dưới chân,
nó đang ủy ủy khuất khuất kéo lê cành hoa xuống, An Nhiên hô lên với Chiến Luyện đang bận bận rộn
rộn bên cạnh: "Có thể thử mang một vài con chuột lại đây được không, giết chết bón cho đứa nhỏ này
được không?"
Nàng chỉ vào Cầu Gai Béo đang khóc sướt mướt dưới chân, có chút ghét bỏ dùng chân đá đá đoạn cành
hoa bị gãy kia, sau khi Cầu Gai Béo này trọng sinh, da mặt phá lệ dày a, bị đá văng ra không bao
lâu cành hoa lại xoắn tới, ôm ống quần An Nhiên khóc.
Gai nhọn yếu ớt a, mệnh nó thật là khổ a a a ~~~~ nha nha nha !!!!!
Dĩ nhiên Chiến Luyện không hiểu được thế giới nội tâm của thực vật biến dị, nhưng hắn nghe lời An
Nhiên, vừa lúc bức tường kim loại bên người bị đám chuột biến dị gặm tạo thành một cái động, đầu
một con chuột biến dị bị mắc kẹt trong đó.
Chiến Luyện dùng hai tay bẻ ra miệng của con chuột biến dị làm cành hoa của Cầu Gai béo chui vào
trong cổ họng của nó, bắt đầu ăn từ bên trong thân thể của con chuột biến dị kia.
Rất nhanh, con chuột này chỉ còn lại một bộ túi da, Chiến Luyện rút nó từ trong động ra, tùy
tay vứt trêи mặt đất, một con chuột khác lại chui vào trong động, Chiến Luyện lại dựa
theo phương thức trước đó, bẻ ra miệng con chuột kia "bón" cho Cầu Gai Béo số khổ.
"An Nhiên, ngươi đang nhìn cái gì?"
Vân Đào mang theo Hằng Hằng, tới bổ sung vật tư cho dị năng giả hệ kim dưới bức tường kim loại, từ
xa đã thấy An Nhiên ngồi xổm trước mấy tấm da chuột nhìn tới nhìn lui ở phía trước.
Nàng giao Oa Oa trong tay cho Tiểu Bạc Hà trông giữ, An Nhiên rảnh tay cầm một nhánh cây chọc chọc
tấm da chuột biến dị.
"Ta đang suy nghĩ, da này có thể làm gì?"
An Nhiên ngẩng đầu nhìn Vân Đào đang đi tới.
"Ta nhớ rõ trước kia ngươi dùng da động vật biến dị làm găng tay a."