Thế cục hiện giờ ở căn cứ Diệu Dương là thế này, bên ngoài đại phú hào đã bị vây quanh bởi từng lớp
từng lớp da lông của những tiểu quái thú muốn đi
về phía Bắc, da của đám chuột biến dị rất nhiều, nhóm chuyên gia nghiên cứu cũng không dùng đến
nhiều như vậy, vì vậy trực tiếp đem số da kia làm củi nhóm lửa, giờ ngay cả củi gỗ cũng đã không
phải dùng tới, điều này có thể thấy được số lượng của đám chuột biến dị kia nhiều như thế nào.
Người ở căn cứ Diệu Dương giờ trừ bỏ nhìn tiểu quái thú ra thì vẫn chỉ có thể nhìn tiểu quái thú,
mỗi ngày chúng xuất hiện điều mới gì, chủng loại của tiểu quái thú hôm nay khác hôm qua như thế
nào, đều có thể làm mọi người thảo luận cả một ngày.
Cho nên đồng thời việc nhận được bức thư từ căn cứ Kim Môn cùng với xuất hiện chiếc xe đi vào phụ
cận của Đại phú hào khiến cho mọi người cảm thấy đặc biệt hiếm lạ.
Cũng may hôm nay nhóm tiểu quái thú ngừng nghỉ trong phút chốc, không có quá nhiều ở bên ngoài bức
tường kim loại, vì vậy chiếc xe mới có thể thuận lợi đi vào.
Hàn huyên với người trong chiếc xe kia hồi lâu, Bàn Tử cao hứng phấn chấn quay lại
giơ bức thư trong tay lên rồi giương cao giọng nói với An Nhiên:
"Tin tức tốt, tin tức tốt a Nữ thần, Trương Bác Huân phát hiện ra một khu Sinh thái ở phía đông,
chúng ta thừa dịp tuyết còn chưa hoàn toàn tan hết lái xe qua chỉ mất khoảng nửa giờ, vị trí địa lý
nơi nó phi thường thích hợp để định cư."
Căn cứ theo những nghiên cứu của Trương Bác Huân gửi về thì khu Sinh thái này nằm giữa hai tòa núi,
nhưng hai tòa núi lại nằm hơi chếch nhau, khu sinh thái này nằm ở đoạn đường hình chữ S.
Loại khu vực như vậy, đối với sự đột kϊƈɦ diện rộng của quái thú thì có ưu thế rất đặc biệt, chỉ
cần thiết trí một chút chướng ngại để quái thú không lên núi được ở một phía, mọi người định cư
trong khu sinh thái cũng chỉ cần đối phó với quái thú ở phía còn lại thôi.
Không giống như trong căn cứ Diệu Dương này, tọa ủng ở một mảnh bình nguyên, tuy rằng quái thú đi
từ phía Nam tới nhưng số lượng quá nhiều dễ dàng biến thành cục diện bị bọc đánh, chủ yếu là nó nằm
trêи tuyến đường nhất định phải đi qua nếu muốn tới phía Bắc, trở thành tấm chắn thứ nhất ở phía
Nam cho căn cứ Kim Môn.
Bàn Tử chỉ cần nghĩ tới vậy liền không thể thoải mái được cho nên Trương Bác Huân tìm được nơi này
đúng là một nơi tốt, dù sau bọn họ cũng chỉ có 6000 người, cho nên nhường đường một chút cho nhóm
tiểu quái thú kia đi về phía Bắc đi, làm chúng nó đi về phía Bắc nhẹ nhàng thông thuận một chút
không phải mọi người đều vui mừng hay sao?
"Ngươi suy nghĩ nhiều đi!"
An Nhiên hắt một chậu nước lạnh vào Bàn Tử:
"Quái vật kia không phải đi qua căn cứ Diệu Dương để về phía Bắc, ngang nhau, chúng nó có thể lựa
chọn bao vây căn cứ Diệu Dương thì chúng cũng có thể lựa chọn vậy lấy khu Sinh thái, chúng
chính là xem ở nơi nào có nhiều đồ ăn thì lựa chọn con đường đó."
Sau đó, An Nhiên dừng một chút, nói:
"Bất quá, theo như lời nói của Trương Bác Huân thì đây là một đoạn đường dễ thủ khó công, ta chủ
trương di dời qua bên kia đi, dù sao cũng không xa, lái xe qua chỉ mất nửa giờ, chút nữa
người thương lượng một chút với Chiến Luyện, hỏi ý kiến của hắn, nếu hắn cũng tán thành chúng
ta có thể lập tức đi."
Chiến Luyện vừa mới trở về từ bức tường kim loại, nghe Bàn Tử nói xong cùng với nhìn qua bức thư
được gửi từ căn cứ Kim Môn, hắn thương lượng với Lạc Phi Phàm một chút, hai người nhất trí quyết
định di chuyển tới khu Sinh thái mà Trương Bác Huân nói kia, không phải bởi vì tức giận với căn cứ
Kim Môn mà là đích xác nơi Trương Bác Huân tìm được kia rất tốt.
Căn cứ Diệu Dương này tính toán tính cả những đứa trẻ mà đầu xuân vừa mới được sinh ra, không sai
biệt lắm mới vừa đúng 6000 người.
Hơn nữa căn bản khu sinh thái không xa, nếu tốc độ lái xe nhanh ước chừng chỉ cần 20
phút là đến, mọi người tổ chức dọn dẹp thừa dịp nguyệt hắc phong cao. vào đêm đám tiểu quái thú
thưa thớt vèo một cái từ căn cứ
Diệu Dương chạy tới khu Sinh thái.
Sau đó, bắt đầu phục hưng thành thị với quy mô lớn.