Vài ngày sau, vốn dĩ chỉ có 6000 người ở khu sinh thái này, nhóm chuyên gia của Bàn Tử kia đã đề ra
vô số phương án, có người muốn xây dựng nó thành một căn cứ dị thường khổng lồ, trọng điểm phát
triển quân sự cùng lực lượng vũ trang.
Cũng có người muốn đem nơi này xây dựng thành một vương quốc của rừng rậm, thiết trí
bên trong khu rừng các loại cơ quan, còn có người đã ra đề xuất làm nơi này thành một nơi đặt chân
ngắn ngủi sau đó đi chiếm lĩnh những thành thị khác ở phương Bắc.
Người tài ba trong tay Bàn Tử đặc biệt nhiều những người này nhìn khoảng bảy tám chục tuổi, một đám
người thời điểm chạy trốn đều phải dựa vào người khác cõng chạy hiện tại tùy tiện kéo một người ra
chính là chuyên gia gì gì đó, hơn nữa không phải loại mua danh chuộc tiếng mà chân chính có tài
năng.
Cuối cùng tất cả các phương án đều bị phủ quyết, bởi vì bất luận phương án nào đối với 6000+ người
may mắn sống sót này đều không hiện thực, tình trạng hiện tại của bọn họ giống như một tòa cô đảo
nằm giữa hải dương động vật biến dị, ở phương Bắc kia còn có một căn cứ Kim Môn cường đại đang nhìn
chằm chằm bọn họ, chờ rảnh tay tát một cái là diệt bọn hắn.
Phương án cuối cùng được thông qua là nhóm chuyên gia tính toán xây dựng một lớp học,
dạy bọn nhỏ đọc sách viết chữ, về điều này cơ hồ tất cả mọi người đều gật đầu, nhìn căn cứ Kim Môn
đi, họ có máy bay có tri thức vì vậy đây là con đường duy nhất để đi tới cường đại.
Dị năng giả hệ mộc cũng bắt đầu quy hoạch đất đai, trước tiên đem đất trồng hoa
trước kia tất cả trồng lương thực gạo và rau dưa, làm bụng của 6000+ được bảo đảm ấm no.
Mọi người dần dần có lương thực dư thừa, trừ bỏ đưa Ngô Tư Miểu ủ rượu ra, thì còn dùng làm mì sợi,
làm pizza, làm bánh kem....
Thức ăn càng ngày càng phong phú, mọi người dần dần cũng có chút thịt, so sánh với người sống sót
khác, người ở đây phá lệ có chút đầy đặn.
Đương nhiên, đối với động vật biến dị và tang thi thì khẳng định càng có lực hấp dẫn.
Tin tức đưa về căn cứ Kim Môn ở phương Bắc còn không bị đứt đoạn.
Ngay lúc đầu bởi vì 6000+ người này di chuyển làm người đến tìm hiểu từ căn cứ Kim Môn đi vài lần
công không, hơn nữa vì diện mạo địa hình thay đổi, nguyên bản nơi này là thành thị bỗng
chốc trở thành núi rừng làm người ở căn cứ Kim Môn sợ tới mức im lặng xem có gì thay đổi không
thật lâu.
Sau đó căn cứ Kim Môn xuất động một đám máy bay tới tìm hiểu, rốt cuộc mới phát hiện nơi khu sinh
thái hình chữ S kia có dấu chân của con người còn sống sót.
Máy bay bay ong ong trêи trời, Chiến Luyện dưới mặt đất, giơ một cái kính viễn vọng, ngồi ở cửa nhà
mình, ngẩng đầu nhìn lên, trong miệng còn ngậm một cây cỏ đuôi chó.
Oa Oa thì đang nằm trêи sàn nhà gỗ, trong tay cầm một cây bút sáp, múa bút thành văn tai họa một
bản vẽ.
An Nhiên bưng một đĩa dưa hấu từ trong phòng được xây bằng đá đi ra, Chiến Luyện buông cặp kính
trong tay xuống, chỉ lên máy bay trêи bầu trời, oán hận:
"Ta rất ghét con muỗi này, sớm hay muộn có một ngày ta phải đánh hạ nó." "Ba ba ~~~"
Oa Oa ở một bên ném nhanh cây bút sáp, bò lại gần hắn đoạt đi cặp kính viễn vọng trong tay Chiến
Luyện, nàng ôm nó trong ngực nghiên cứu gì đó, ngón tay nho nhỏ moi vào trước mặt kính, biểu tình
nghiêm túc nghiên cứu a.
An Nhiên tai nghe Chiến Luyện thề, mắt nhìn Oa Oa đang nghịch ngợm, không phản ứng lại hai người,
chỉ đem đĩa dưa hấu đặt ở trêи bàn đá, trong lòng là an bình vô hạn, đối với Chiến Luyện đang dong
dài nói:
"Mấy ngày nay ngươi không vội gì thì giúp ta làm cỏ xới đất ở trước mặt đi, ta muốn tìm nhiều chủng
loại cây cối, trồng một ít hoa."