Người của Tiểu Chu thành ước chừng cũng là lần đầu dùng vũ lực đi ức hϊế͙p͙ người khác, lái xe cảnh
sát cùng xe cứu hỏa tới đây, chắn ở bên ngoài cửa Bắc, tính toán nếu hợp tác thì sẽ không dùng bạo
lực.
Lạc Phi Phàm mang theo Trương Bác Huân cùng với mấy dị năng giả hệ kim cùng hệ hỏa vừa ra tay ném
mấy hỏa cầu lớn xuống, là nổ vài chiếc xe, bắt vài người, nhóm người của Tiểu Chu thành kia liền
chạy hết.
Không phải người của Tiểu Chu thành sợ chết mà rõ ràng trong chuyện này, vật tư có thể dùng tinh
hạch mua tới, thủ đoạn giải quyết vấn đề dùng kinh tế rất ôn hòa a, lãnh đạo kia còn lòng tham
không đủ muốn rắn nuốt voi một hai phải đoạt đi dị năng giả hệ mộc của Bách Hoa thành, chuyện này
hà tất phải thế?
Dù sao nhóm người kia lại không phải lãnh đạo, họ đều là những cảnh sát nhân viên phòng cháy chữa
cháy ở tầng chóp dưới, mọi người trước khi mạt thế tới đều dùng pháp luật để nói đạo lý, hành vi
chiếm đoạt là không đạo lý, vốn dĩ bọn họ không muốn làm.
Cho nên, những người bị bắt trở về thì làm gì đây? Bàn Tử vẫn dùng đạo lý giảng giải với đám tù
binh này, để bọn họ viết thư cho lãnh đạo của Tiểu Chu thành, lấy tinh hạch tới chuộc bọn họ, nếu
Tiểu Chu thành còn dư tinh hạch thì cũng có thể tới mua lương thực rau dưa a, chuyện nào đi chuyện
nấy, Bách Hoa thành cũng nói đạo lý a.
Không có tiền chuộc thì ở lại, sau khi tẩy não, thì ở trong Bách Hoa thành, thích trồng trọt thì đi
trồng trọt, thích làm cảnh sát thì tiếp tục làm cảnh sát, thích đánh quái thú thì cho đi đánh quái
thú, phi thường nhân tính hóa a.
Tiểu Chu thành này tất nhiên không phục, hôm sau lại phái người khác tới, đứng ở bên ngoài cửa
Bắc, dùng giọng điệu đanh thép lên án mạnh mẽ quyền chủ nghĩa với Bách Hoa thành, kết quá
Lạc Phi Phàm lại chạy ra, bắt đầu phóng hỏa bắt người, đám người kia lập tức quân lính tan rã.
Kỳ thật phía Bắc cũng có động vật biến dị, đương nhiên Tiểu Chu thành nhiều người như vậy,
không có khả năng không có người tài ba, nhưng người tài ba đều tương đối kiêu ngạo, lười
phối hợp với nhóm lãnh đạo kia, làm chút tranh danh đoạt lợi, bọn họ giết quái thú thu
thập tinh hạch đã không kịp căn bản không muốn đem thời gian lãng phí giữa sự tranh đấu của
người với người.
Người tới đều là một ít tay mơ, nhóm lãnh đạo của Tiểu Chu thành mấy ngày liền đã phái không ít
người tới đây nháo sự, đã bị Bách Hoa thành bắt
đi không ít thanh niên trai tráng có sức lao động, dần dần cũng nghĩ thông suốt.
Tình thế ở phía họ càng lúc càng nghiêm trọng, động vật biến dị càng lúc càng nhiều, Tiểu Chu thành
cũng không có tinh lực tiếp tục nháo với Bách Hoa thành nữa, bọn họ cần vật tư chống đỡ cuộc chiến
giữa họ và động vật biến dị, nếu lại cùng Bách Hoa thành lãng phí tài nguyên thì phỏng chừng Tiểu
Chu thành sẽ bị diệt vong.
Vì thế dưới sự đồng ý ngầm của nhóm lãnh đạo, Tiểu Chu thành không phái người tới nháo sự với Bách
Hoa thành nữa, cũng cho phép và cổ vũ người trong thành thị bọn họ đi tới Bách Hoa thành mua vật
tư, ngẫu nhiên đám lãnh đạo kia cũng kéo mặt mũi thông qua một ít đoàn đội thu mua
một lượng lớn lương thực ở Bách Hoa thành.
Bọn họ có nhà lớn sự nghiệp lớn, chỉ cần sống sót cũng không nghĩ rời đi ngôi nhà thoải mái của
mình theo chân người khác chạy tới xác nhập với căn cứ Kim Môn, cứ như vậy ở trong Tiểu Chu thành,
có nhà, có vật tư, khá tốt a.
Vội vàng qua thêm một tháng, thời tiết càng lúc càng ấm áp, một số người có tố chất thân thể tốt đã
bắt đầu mặc áo đơn, theo sự biến hóa của nhiệt độ không khí, đầy rẫy động vật biến dị chạy khắp nơi
trêи mặt đất, từng ổ từng ổ, có ở khắp nơi.
Những căn cứ và thành thị còn tồn tại tới giờ, bắt đầu phòng thủ, ốc còn không mang nổi mình ốc,
không ai lại có tinh lực đi xâm lược nơi khác, mọi người đều đang khẩn trương chuẩn bị chiến tranh
đón chờ từng đợt lại từng đợt đột kϊƈɦ của động vật biến dị.