Một nghìn người tới đây, chết khoảng 10-20 người, một đám bị thương được đưa về, còn
lại khoảng 100 người bị thương nặng chờ chết, còn hơn 20 người không khớp tên với danh sách, trong
đó có vài người bỏ chạy, còn dư lại là mấy người Chiến Luyện, Lạc Phi Phàm và Vân Đào.
Người sợ hãi việc tiếp tục sụt lún mà bỏ chạy kia đã sớm bị lạc trong rừng rậm biến dị, An Nhiên
không quản sự sống chết của bọn họ, có bản lĩnh thì tự đi ra được khu rừng rậm biến dị, không có
bản lĩnh thì chết ở bên trong thôi, dù sao không có quan hệ gì tới An Nhiên.
Nàng chỉ quan tâm hành tung của bọn người Chiến Luyện. "Còn không tìm được Chiến Luyện?"
Vương Uy đứng phía sau An Nhiên, có chút không đành lòng nhìn khuôn mặt nhỏ của Oa Oa đang lắc qua
lắc lại, đứa nhỏ này lớn lên thập phần xinh đẹp, tổng hợp hết ưu điểm của An Nhiên cùng Chiến
Luyện, lúc này trong tay đứa nhỏ cầm một đóa hoa, cài lên trêи tóc mai của An Nhiên, nghĩ dỗ An
Nhiên vui vẻ.
An Nhiên ở phía trước thì đón lấy ánh hoàng hôn đang chậm rãi rơi xuống, khuôn mặt tối tăm lắc đầu,
nàng thở sâu, nói với Vương Uy:
"Ngươi tổ chức vài dị năng giả lực lượng, ta phát hiện dưới đáy hố này, có một tầng không gian ở
dưới lớp đất đá, thực vật không thể đi vào được, ở dưới rất sâu, cần phái nhiều người đến đào ra."
Đây là điều nàng vừa mới phát hiện, bọn Chiến Luyện rất có thể ở trong khoảng không gian này, nơi
đó có cấu tạo đặc biệt nghiêm mật, hơn nữa còn phi thường khổng lồ, thực vật của nàng căn bản không
đi vào được.
Nghĩ cũng đúng, đây là một kho tài nguyên chuẩn bị cho chiến đấu đó, nếu chỉ có vài thùng xăng đơn
giản như vậy để đuổi hậu nhân cho xong việc thì làm sao mà xứng với tên là kho tài nguyên chuẩn bị
cho chiến đấu được? "Ma ma, ba ba lạnh."
Hai bàn tay nhỏ của Oa Oa , ôm lấy cổ An Nhiên, nhăn nhó nửa ngày rốt cuộc cũng phát âm ra được vài
chữ như vậy.
An Nhiên sửng sốt một chút, duỗi tay sờ sờ đầu Oa Oa, ôn nhu nói: "Đêm qua mơ thấy ba ba phải không
con?"
Oa Oa ôm lấy cổ An Nhiên, gật gật đầu, khuôn mặt nhỏ thập phần ngây thơ, đứa nhỏ không nói
chuyện, duỗi tay dường như có chút sợ lạnh nép vào lòng ngực An Nhiên.
Thấy đứa nhỏ tưởng niệm ba ba như vậy, An Nhiên có chút muốn khóc, nhưng nàng biết, tại thời điểm
này mình không thể khóc, nàng cần phải kiên cường, so với bất luận thời điểm nào phải kiên
cường hơn, bằng không Chiến Luyện có thể dựa vào ai?
Rất nhanh, người có thể đi đều đi rồi, dị năng giả hệ kim hệ hỏa, người không bị
thương hoặc vết thương nhẹ thì nâng người bị thương nặng hơn lên đi trở về Bách Hoa thành, có rất
nhiều người được xe đưa đi, có người đi bộ, hay chống gậy tự đi trở về.
Ở lại đây tất cả đều là dị năng giả lực lượng, kể cả Vương Uy và Lương Tử Ngộ, còn có một ít dị
năng giả hệ thổ ở lại đây, hỗ trợ đào hố, hiện tại Bách Hoa thành không còn tiếc hết thảy đều phải
đào ra khối đá có không gian dưới nền đất mà An Nhiên nói kia.
Buổi chiều ngày hôm sau, càng lúc càng nhiều dị năng giả hệ thổ đi tới ngay cả Bàn
Tử cũng cõng theo một cái tay nải nhỏ của hắn đi tới, dưới sự trợ giúp của rất nhiều dị năng giả hệ
thổ, xem xét tổng hợp bốn phía của hố to kia, rốt cuộc, nơi mà An Nhiên gọi là không gian trong
cục đá kia đã được đào ra một góc.
Lúc này mọi người đã đào xuống rất sâu dưới nền đất.
An Nhiên cẩn thận tìm kiếm xem xét không gian cục đá to lớn này, xem có cửa đi vào hay không, nhưng
mà thấy thất bại dị thường, bởi vì diện tích của nó quá lớn, nàng rất khó có thể thông qua bộ rễ để
phác họa lại diện tích của toàn bộ không gian, nhưng đại khái biết không gian phía trêи là một
thông đạo đã bị ngăn chặn vì sụt lún.
Nơi bọn họ đào ra đúng là tầng phụ dưới nền đất nơi đặt những thùng xăng, mà không gian bên trong
của cục đá còn một tầng phụ thứ 2.