"Mấy ngày hôm trước ta tới tra xét, căn cứ Hoa Hải này còn có người." Trương Bác Huân cau mày mở
cửa xuống xe, hắn đứng dưới cơn mưa tuyết một lát rồi đi vài bước về phía trước, rồi lại chạy nhanh
lên phía trước, bất quá một lát sau hắn lại chạy về gõ lên cửa sổ xe bên Chiến Luyện, nói: "Cửa
thành vẫn còn, theo kinh nghiệm năm trước, năm nay mọi người lúc xây thành sẽ dựng bức tường thành
rất cao, ta nhìn từ xa, thấy trêи tường thành của căn cứ Hoa Hải có bóng dáng của mấy người."
"Không ai ra ngoài hoạt động sao? Ta đi bắt vài người hỏi tình huống một chút."
Chiến Luyện nói xong thì đi xuống xe, mày hắn nhăn đến gắt gao, lấy ra một cái ống nhòm tia hồng
ngoại từ trong túi áo chiến thuật, chuẩn bị tiến lên bắt người nào đó hỏi một chút về tình hình
bệnh hoạn của căn cứ Hoa Hải, nhưng hắn nhìn thoáng qua tường thành, xoay người, cầm ống nhòm chạy
về xe.
"Nhanh, Trương Bác Huân lên xe, trêи tường thành căn cứ Hoa Hải tất cả đều là tang thi!!!!"
"Cái gì?"
Trương Bác Huân vọt qua đầu xe, kéo cửa ghế phụ, nhanh chóng ngồi vào, hắn còn chút không dám tin
tưởng.
"Mấy ngày trước ta tới tra xét, bọn họ còn bình thường, làm sao tất cả đều biến thành tang thi
được? Những cái kia trêи tường thành đều là tang thi sao?!"
Lúc này, Chiến Luyện đã ngồi ổn ở ghế lại, dậm chân thật mạnh vào chân ga, xe của hắn lao đi như
một mũi tên, trực tiếp vọt về phía căn cứ Hoa Hải, sau đó bắt chuyển động men theo tường thành.
Trương Bác Huân ngồi ở ghế phụ cùng Chân Tuyết Cửu ngồi ở ghế sau, dùng mắt thường nhìn rõ trêи
tường thành bị tuyết trắng chôn hết nửa bức tường của căn cứ Hoa Hải kia, quả thực phía trêи đều là
những con tang thi xiêu xiêu vẹo vẹo đang đứng.
Có lẽ là ngửi thấy hương vị của con người, hoặc do tiếng động cơ xe gầm rú, đám tang thi đứng trêи
tường thành, sôi nổi nhảy xuống đuổi theo xe Chiến Luyện.
Chiến Luyện lái xe với tốc độ cực nhanh, vòng một vòng theo tường thành, trước xe, sau xe đều có
tang thi nhảy xuống, mắt thấy con đường phía trước bị tang thi làm tắc nghẽn không thông
kia có thể phỏng đoán, trêи bức tường thành này là một biển tang thi.
Căn cứ Hoa Hải cũng không cần tất yếu tiếp tục điều tra nữa, Chiến Luyện vòng tay lái lại, đổi
hướng bay nhanh trở về.
Phía sau là một chuỗi tang thi dài bị kinh động, chạy theo phía sau xe, hiện giờ tang thi đã tiến
hóa đến trình độ, tốc độ của chúng còn nhanh hơn xe ô tô, Chân Tuyết Cửu ở ghế sau, sợ tới mức oa
oa kêu to với Chiến Luyện ở phía trước vừa lái xe vừa cười.
"Đừng đem chúng mang về Bách Hoa thành."
Vừa dứt lời, thân xe được chế tạo bằng kim loại, hiện lên vô số mũi tên bằng sắt, giống như mưa,
những mũi tên trêи thân xe tự bóc ra, bay vụt tới xuyên vào thân thể đám tang thi đang truy đuổi
phía sau, đem bọn chúng đính chặt trêи nền tuyết.
Chẳng bao lâu, đám tang thi kia đã bị Chiến Luyện giải quyết, không chừa cơ hội cho Trương Bác Huân
ra tay.
Mà đám tang thi trong thành, bởi vì cửa thành đóng chặt, cho nên chúng không ra được, vì thế, sau
khi đám tang thi trêи tường thành nhảy hết xuống rồi bị giết sạch sẽ, cũng không có truy binh đuổi
theo sau.
Chiến Luyện ngừng xe trêи cánh đống tuyết, nhảy xuống xe, đi trở lại nhìn đám tang thi đang giãy
giụa trêи nền tuyết, nhìn quần áo trêи người chúng, sau đó lật giở tìm kiếm các túi quần áo của
chung.
Trương Bác Huân cũng nhảy xuống xe, đứng ở bên cạnh nhìn Chiến Luyện nói:
"Phỏng chừng toàn bộ căn cứ Hoa Hải của bọn họ đều đã bị biến thành tang thi, kỳ quái, Bách Hoa
thành chúng ta cư nhiên không nghe được bất luận một tin tức nào, mấy ngày hôm trước còn bình
thường mà."