Chúng ta không phải có ý tứ đó. "An Nhiên, An Nhiên. "
Chủ nhà của gia đình trồng ngô kia cẩn thận gọi An Nhiên cả người đang run rẩy, bọn họ không rõ
biểu tình của nàng bây giờ, nhưng nghĩ đến hẳn là nàng đang tức giận.
Xem những nhánh cây đang lay động giương nanh múa vuốt trêи đỉnh đầu thì biết.
An Nhiên chậm rãi quay đầu lại, biểu tình phẫn nộ làm người sợ hãi đã thu liễm rất nhiều, nhưng
mà sắc mặt vẫn mang theo chút xanh mét như cũ, nàng tận lực khắc chế lại nhìn một nhà
người kia nói:
"Ta cũng không phải người không nói đạo lý, yên tâm đi, những lỗi lầm của hùng hài tử nhà ta kia,
ta sẽ cho các ngươi một lời giải thích, tổn thất của các ngươi ta sẽ bồi thường, ngày mai chờ ba
của Oa Oa về liền đem tinh hạch bồi thường cho các ngươi."
Toàn bộ tinh hạch bán Phấn hoa đều là của An Nhiên, nhưng vì nhà của nàng quá nhỏ, không thể chứa
đựng nhiều tinh hạch như vậy, hơn nữa hiện tại đã là năm thứ ba khi mạt thế bắt đầu, tinh hạch bình
thường đối với An Nhiên, dị năng giả cao gia như nàng mà nói, đã vô pháp hấp thu.
Cho nên tinh hạch bình thường tuy rằng đã trở thành vật phẩm để thanh toán, nhưng
chân chính đưa cho An Nhiên hấp thu thì thuần túy chỉ là lãng
phí.
Vì thế toàn bộ thu hoạch của An Nhiên đều đưa vào kho hàng của Bách Hoa thành, sau đó Bách Hoa
thành sẽ đem một ít tinh hạch cấp cao đổi với tinh hạch bình thường của An Nhiên.
Nói cách khác, hiện tại toàn bộ tinh hạch cấp cao của Bách Hoa thành đều đưa cho An Nhiên hấp thu,
mà tinh hạch bình thường, thì đưa cho những dị năng giả cấp bậc không cao hấp thu.
Ở đây, tinh hạch đều có thừa đủ, chỉ cần nhóm dân cư chịu lao động, tinh hạch đều luôn có, dần
dà, dị năng giả ở Bách Hoa thành phần lớn đều không dùng được loại tinh hạch bình thường,
những tinh hạch bình thường kia liền được lưu thông ra ngoài, từ căn cứ Thời Đại, Tiểu Chu thành
hay những căn cứ bên ngoài đổi thành những tinh hạch cao cấp hơn về.
Mà mỗi ngày An Nhiên đều cần tiêu hao số lượng tinh hạch nhất định, bổ sung năng lượng trong cơ
thể, bởi vì nàng phải nuôi dưỡng rừng rậm biến dị, năng lượng tiêu hao vẫn cần phải dùng lượng tinh
hạch khá lớn bù đắp.
Cho nên tinh hạch mà An Nhiên không hấp thu hay chưa hấp thu sẽ tạm gửi ở kho tinh hạch của Bách
Hoa thành, Bàn Tử đặc biệt xây một kho hàng lớn cho nàng để tinh hạch.
An Nhiên muốn dùng chúng cần cu li đi tới đó dọn về, nàng không muốn đi, chỉ có thể chờ Chiến Luyện
trở về, dọn dẹp đưa đến nhà của Mao Mao. "Không... không, không, chúng ta không có ý kia."
Vừa nghe An Nhiên bồi thường tinh hạch cho nhà bọn hắn, mỗi người trong nhà kia đều nóng nảy, bọn
họ tới nhà An Nhiên không phải tới đòi tiền, mà chỉ là tới tố khổ, tới thuần túy tố khổ thôi!
Người nông dân kia, thân là chủ gia đình, lập tức cười nói:
"Không phải, An Nhiên, ngài hiểu lầm ý chúng ta rồi, chỉ cần Oa Oa về sau không tới ruộng ngô nhà
chúng ta phiền toái là được rồi, việc trước kia, liền qua rồi, qua rồi."
"Đúng, đúng, Oa Oa đặc biệt thông minh, cũng đặc biệt đáng yêu, ta thấy nàng bất quá mới hơn 2
tuổi, nhưng đã thông minh giống như những đứa trẻ 5-6 tuổi a, chúng ta đều rất thích Oa Oa."
Con dâu của nhà kia đang ôm Mao Mao cười với An Nhiên, mọi người bắt đầu liều mạng khen Oa Oa, đặc
biệt thông minh lanh lợi, đặc biệt hoạt bát đáng yêu a.....
Dẫn tới An Nhiên nhăn chặt mày lại, nàng cũng không biết người nhà này đến tột cùng muốn làm gì? Oa
Oa ác liệt, tất nhiên nàng sẽ giáo ɖu͙ƈ, nhưng nếu đã tới cáo trạng thì vì cái gì mà không cần bồi
thường tinh hạch a?