"Nhưng mà thịt thịt nhân tạo không thể ăn a."
Oa Oa bĩu môi, vẻ mặt không vui, nàng gần đây mới ăn thịt nhân tạo, hương vị kia
thật nhạt nhẽo vô vị, không có dầu, không có mỡ, không chút nào muốn ăn cả.
"Ngoan nha, thịt biến dị có độc, sau khi người ăn vào sẽ biến thành một nữ hán tử người đầy cơ bắp,
không hợp với hình tượng mỹ nữ của con nha, biết không?"
An Nhiên dùng hết thủ đoạn lừa dối Oa Oa, Oa Oa cái hiểu cái không gật gật đầu, vì thế An Nhiên
ngồi xổm xuống, lại nói:
"Nếu con cảm thấy thịt thịt nhân tạo ăn không ngon, không thể ăn, chúng ta liền chế biến đa dạng
một chút, như xào thịt với ớt cay, nướng thịt BBQ, hoặc kho tàu được không?"
Oa Oa chớp chớp mắt, không biết ma ma đang nói gì nhưng vì hình tượng mỹ nữ của mình, vẫn gật gật
đầu, tuy rằng không biết mỹ nữ là cái gì, dù sao nàng như vậy chính là mỹ nữ rồi.
Mỹ nữ Oa Oa tỏ vẻ đồng ý, vì thế An Nhiên tính toán trong lòng, nhà bọn họ có nên thỉnh một vị đầu
bếp hay không a? Mời người có tay nghề đặc biệt tốt nếu không sao thỏa mãn được ăn uống chi ɖu͙ƈ của
Oa Oa a.
"A, đúng rồi ~~~"
An Nhiên đứng dậy, nghĩ Oa Oa còn nhỏ như vậy, đã bắt đầu nghĩ tới việc ăn uống, biểu hiện tạm chấp
nhận thế này, về sau có thể béo tới như thế nào a? Sau đó An Nhiên nghĩ tới Bàn Tử, đột nhiên lại
phát hiện một vấn đề, từ ngày hôm qua sau khi hắn đi tới Tiểu Chu thành, đến nay còn không trở về.
Vì thế An Nhiên liền tóm được một người qua đường hỏi:
"Bàn Ca của các ngươi đang làm gì? Cảm tình với Trần Triều Cung sâu như vậy sao, đến nay còn chưa
thấy hắn trở về."
"Đúng vậy, Bàn ca còn chưa trở về đâu? Ngài muốn ta đi hỏi thăm một chút hay không?"
Người qua đường kia thấy An Nhiên gật gật đầu thì nhanh chóng đi tìm người hỏi thăm,
bởi vì đang là ban đêm, con đường chuyên chở vật tư giữa Bách Hoa thành và căn cứ Thời Đại và Tiểu
Chu thành đã đóng cửa cho nên chỉ có thể đi tới cửa Bắc hỏi thăm về hành tung của Bàn Tử.
Kết quả, người qua đường không hỏi thăm thì thôi, sau khi nghe ngóng, thì nhanh chóng chạy về thở
hổn hển nói với An Nhiên:
"Không tốt, không tốt rồi An Nhiên, Bàn ca đã bị bắt cóc ở Tiểu Chu thành!"
"A???"
An Nhiên ngây ngốc hỏi:
"Ai bắt cóc hắn?" "Không biết."
Người qua đường lắc đầu, bày ra bộ dạng hỏi một cái ba cái không biết làm An Nhiên nhìn đều nóng
lòng.
Bàn Tử này suốt ngày vui tươi hớn hở, quan hệ với ai đều hữu hảo, với ai đều cảm thấy như sinh tử
chi giao, ai sẽ bắt cóc hắn chứ ???
"Có thể là hướng về Bách Hoa thành hay không?"
Chân Tuyết Cửu không biết từ khi nào đã ở một bên nghe đầy lỗ tai, nhìn An Nhiên hắn nhếch miệng
cười nói:
"Ta cảm thấy nhất định là do khoảng thời gian trước ngươi điên cuồng nâng giá hoa khiến cho nhiều
người tức giận."
"Trước kia cảm thấy ngươi rất thông minh, hiện tại cảm thấy ngươi bất quá cũng chỉ như vậy."
An Nhiên nhìn thoáng qua Chân Tuyết Cửu, vẻ mặt khinh bỉ nói:
"Dù sao sớm hay muộn bọn họ cũng làm ra được dược tề, đương nhiên có thể kiếm một khoản thì ta
không đẩy giá hoa lên thì căn cứ Kim Môn cũng sẽ đẩy dược tề ra."
"Cho nên a, Bách Hoa thành cũng không cho bên ngoài hưởng chút ít thứ tốt gì đó thì sẽ dẫn người đỏ
mắt, bị thế này cũng đúng thôi."
Chân Tuyết Cửu khoanh hai tay lại, thấy An Nhiên muốn nói gì đó liền mở miệng trực tiếp ngăn lại
lời nàng sắp nói:
"Nhân loại vĩnh viễn không vứt bỏ được thói hư tật xấu, An Nhiên ngươi phải hiểu được là, từ khi
các ngươi phát triển đến bây giờ, mỗi một ngày trôi qua đều là ngày tháng mà các căn cứ khác tha
thiết ước mơ, các ngươi không thành cái đích cho mọi người chỉ trích thì là ai được chứ?"