Mạt Thế Lượm Bảo Bảo Và Tình Yêu

Chương 7


Nhân viên chuẩn bị cắt tóc nghe thấy yêu cầu như vậy liền bất mãn trong lòng.

Khuôn mặt babi lại cắt kiểu đầu đinh.

Cậu nhóc này não bị hỏng rồi chăng.

Nếu cắt vậy thì uổng cho một khuôn mặt dễ thương mất.
Cô nhân viên nhẹ giọng thương lượng với khách hàng.
_ Em có thẻ đổi kiểu không.

Với khuôn mặt này của em chị không xuống tay cắt kiểu đầu đinh cho em được.
Ngôn Trạch cau mày.

Hắn phiền não cào cào mớ tóc đã dài tới mang tai mà chủ thân thể lười đi cắt .
_ Đổi kiểu? Nhưng tôi chỉ cần cắt ngắn nó.

Kiểu đầu đinh là tốt nhất rồi.
Chị nhân viên :"..."
Ngôn Trạch liếc nhìn thời gian.

Hắn nói ngắn gọn.
_ Cô cắt đi.
Cô nhân viên cắn chặt răng.


Cô làm việc có nguyên tắc của mình, khi khách hàng có yêu cầu chà đạp chính bản thân mình cô sẽ không làm theo yêu cầu của họ.
Có khiếu nại cô cũng vô dụng.

Cô có thể tùy thời gian bỏ đi công việc này.

Đây chỉ là một trong những công việc của cô mà thôi.
Năm phút trôi qua.

Cô nhân viên hài lòng nhìn khách hàng.

Thật may cô đã không cắt kiểu đầu đinh.
_ Cậu cảm thấy ngắn như vậy đã được chưa?
Mái tóc dài tới mang tai đã được cắt ngắn gọn nhưng không hoàn toàn bị như kiểu tóc đầu đinh.
Ngôn Trạch nhìn gương mặt sáng sủa trong gương.

Cũng khá điển trai đấy nhưng trông non nớt quá.

Kiểu con trai vừa nhìn thấy liền dễ bị người khác bắt nạt.
Sau tận thế kiểu con trai non nớt như vậy dễ bị người ta chú ý.

Nhất là mấy tên dục cầu bất mãn, bọn chúng sẽ không ngại ngươi là nam nhân, nên làm chuyện gì bọn chúng vẫn sẽ làm .
Nếu gặp kẻ yếu hơn hắn sẽ xử đẹp nhưng gặp phải kẻ mạnh hơn hắn, hắn chẳng phải phải ngoan ngoãn dâng cúc hoa bảo vệ tính mạng bản thân.

Nhất định phải che mặt lại nếu không sẽ rước lấy phiền phức to.
Mặc dù hắn có chút không hài lòng khi cô ta đổi kiểu tóc nhưng hắn không phản ánh.

Dù sao yêu cầu ban đầu của hắn chỉ là cắt ngắn đi mà thôi.
Hắn đứng dậy trả tiền liền dứt khoát đi ra khỏi tiệm.

Hắn không còn nhiều thời gian nữa, phải nhanh chóng đi mua vật phẩm.
******-
Mục tiêu đầu tiên của hắn chính là siêu thị Thành Đô lớn nhất thành phố này.
Hắn càn quét một số lượng lương thực lớn bao gồm thịt heo, thịt gà cùng thịt bò, mấy chục bao gạo.

Các loại gia vị như ớt, tỏi...!cũng bị hắn mua.

Bánh mỳ, bánh quy...!đóng gói sẵn nhân tiện hắn mua luôn.
Hắn không biết trong không gian có thể vĩnh viễn bảo trì tươi sống hay không, nhưng trực giác khiến cho hắn cảm thấy nên mua nhiều một chút.
Nhìn thấy một quầy hoa quả mọng nước mắt hắn cũng không chớp lấy một cái vung tay mua luôn cả quầy.

Những người có ý định mua hoa quả bất mãn mắng hắn tham.
Hắn chỉ lạnh nhạt liếc những người đó một cái liền đi tiếp.


Rau dưa là loại rau không thể thiếu, loại này ướp muối để được rất lâu.

Hắn ít nhiều gì cũng mua cả quầy rau dưa.
Nhớ tới trong dòng suối nhỏ có cá liền mua thêm cá giống.

Có lẽ cá sẽ sống, hắn có linh cảm trong tương lai hắn sẽ có rất nhiều cá để ăn.
Quần ao, giầy dép cũng là thứ không thể thiếu.

Hắn không chút do dự mua mấy chục bộ quần ao mùa đông.

Ngoài ra còn có chăn, chiếu đủ cả.

Nhiều người nhìn hắn mua quần ao liền thì thầm chỉ trỏ .
_ Đang mùa hè vậy mà nó đi mua một đống quần áo mùa đông.
_ Cậu ta bị ngốc sao?
_ Còn trẻ mà đã như vậy.
...
....
Ngôn Trạch nghe thấy nhưng cũng lười giải thích, hắn có nói ra chỉ sợ người khác sẽ cho là hắn bị ảo tưởng.
Đơn giản mà nói áo càng dầy càng giảm thiểu nguy cơ bị cắn trúng cơ thể khi bị tang thi công kích.

Cơ thể không tiếp xúc với tang thi thì sẽ không lo bị lây nhiễm.
Có một thứ mà hắn chưa mua, chính là quần chip.

Thứ này bảo vệ gốc rễ đàn ông hắn sao có thể quên được.
Rất nhanh hắn liền có mặt ở quầy hàng chuyên bán quần chíp.

To nhỏ đều có, hắn mua hết.
Nhân viên chăm sóc khách hàng trong siêu thị bận rộn đóng gói từng thứ một.

Hôm nay có khách hàng tiềm năng, vừa tới chính là vung tay hô mua liên tục.

Bọn họ lần đầu tiên gặp chuyện này có chút luống cuống, thiếu người phải đi mượn người ở chỗ khác tới hỗ trợ đóng gói sản phẩm.
Quản lý siêu thị bận rộn chỉ huy toát cả mồ hôi đít.

Thế nhưng bọn họ đều rất vui vẻ.

Nếu ngày nào cũng có khách hàng như vậy thì tốt rồi.
Ngôn Trạch nhìn bọn họ chăm chỉ, cẩn thận đóng gói hàng hoá cảm thấy khá hài lòng.

Có vẻ như rất nhanh thôi thứ hắn cần mua đều sẽ được đóng gói hoàn tất .
Hai mươi phút sau mọi thứ đều được đóng gói hoàn hảo.

Quản lý siêu thị gọi người lần lượt chuyển từng thùng hàng lên chiếc xe tải nhỏ.

Năm phút sau các thùng hàng được xếp gọn gàng trên xe.
Ngôn Trạch đi tới quầy thanh toán.

Nhân viên sớm kiểm kê số lượng, giá trị của sản phẩm.

Đã triết khấu phần trăm nếu như khách hàng mua nhiều sản phẩm của họ.
Cô ta mỉm cười nói :
_ Tổng cộng số tiền ngài phải trả là 120 triệu đồng.

Quý khách muốn thanh toán bằng thẻ hay là bằng tiền mặt?

Bình Luận (0)
Comment