Mạt Thế Nữ Xứng Nàng Không Nghị Bạo Hồng (Dịch Full)

Chương 101 - Chương 101: Dẫn Dắt Luyện Tập Dị Năng

Chương 101: Dẫn dắt luyện tập dị năng Chương 101: Dẫn dắt luyện tập dị năngChương 101: Dẫn dắt luyện tập dị năng

Chương 101: Dẫn dắt luyện tập dị năng

Khi mấy người tự giới thiệu, Triển Hào cùng một đám đội viên cứu viện cũng đang nghe, thì ra bốn người trẻ tuổi này thật đúng là sinh viên, hơn nữa còn là sinh viên đại học Nam Thành!

"Trùng hợp! Đội cứu hộ của chúng tôi ngày hôm qua vừa trở về từ đại học Nam Thành, nghe nói tình hình ở đó tương đối tồi tệ nha, sao các người chạy ra được?"

Trân Tiểu Trùng cảm thấy hứng thú hỏi, đội cứu viện kia đều mang theo vũ khí, nhưng lúc rút lui vẫn tổn thất mười mấy người mới toàn thân trở ra.

"Có xe, một đường đâm ra." Phục Anh chỉ vào chiếc xe giao hàng nhỏ phía sau bọn họ nói.

Không thể không nói chiếc xe này tuy rằng bề ngoài thoạt nhìn bình thường, nhưng mà các phương diện tính năng thật sự đều rất có lực, bọn họ lấy nó đụng phải nhiều tang thi như vậy, xung quanh thân xe cũng chỉ có một ít vết trây xước mà thôi, có thể so với máy bay chiến đấu hay xe tải nhai !

Một đường đâm ra...

Trần Tiểu Trùng giơ ngón tay cái lên cho mấy người, những lời này nghe rất đơn giản, nhưng bọn họ đã trải qua đều có thể tưởng tượng được, ở trong đống zombie một đường lái xe đâm ra là một cảnh tượng mạo hiểm cỡ nào.

"Tôi là Triển Hào." Sau khi mấy người giới thiệu xong Triển Hào đột nhiên nói.

Triển Hào?

Sau khi quen biết lẫn nhau, Lý Ngôn Hề cúi đầu cố gắng hồi tưởng lại cái tên này một lần, phát hiện cái tên này cô chưa từng nghe nói qua.

"Sếp, xin hỏi những người sống sót mà các ngài cứu ra bình thường đều an trí ở nơi nào? Có an toàn không?" Cao Viễn đi theo phía sau thấy Trương Cẩm Hàng có vẻ là một người rất dễ ở chung, vì thế lập tức hỏi.

"Ở phía đông thành nam có một tòa nhà đang xây dựng, nơi đó trước tận thế rất ít người, hiện tại coi như an toàn, hơn nữa chúng tôi có người canh giữ ở đó." Trương Cẩm Hàng trả lời.

Tòa nhà Vĩ Lâu...

Cao Viễn suy nghĩ một chút, sao nghe có vẻ không an toàn vậy?

"Tòa nhà đang xây Vĩ Lâu mà nói, không phải còn không an toàn bằng chỗ này sao?"

Lý Ngôn Hề làm ra vẻ khó hiểu chỉ chỉ nơi này hỏi.

Cô đối với điểm an trí Vĩ Lâu bên kia không thể quen thuộc hơn, kiếp trước cô đã ở đó một tháng, về sau chỉ với mấy con tang thi dị năng tập kích mà thôi, trong một đêm đã có hơn phân nửa người mất mạng...

"Lúc ấy xảy ra việc khẩn cấp, hơn nữa nơi đó có quy mô nhất định, hiện tại cho dù muốn đổi chỗ cũng có chút khó khăn." Trương Cẩm Hàng nhìn văn phòng hành chính thưa thớt người nói.

Nơi này thoạt nhìn an toàn hơn toàn nhà Vĩ Lâu kia nhiều, có tường viện cao lớn trong ngoài, có tầng lâu kiên cố, quan trọng nhất là, nơi này địa thế tương đối cao, xung quanh nếu có nguy hiểm rất dễ dàng phát hiện, không giống tòa nhà Vĩ Lâu cỏ dại mọc um tùm kia...

Biết mình không thể nhắc nhở quá mức rõ ràng, Lý Ngôn Hề cũng không nói gì nữa.

Lúc này đồ bị mọi người coi là cặn thủy tỉnh đã được đào xong, mấy người dứt khoát chỉ cam một cái túi nilon, bảo người xung quanh hỗ trợ đào tinh hạch ném vào trong túi nilon. "Đi thôi, trong sân tòa nhà hành chính có không tới một trăm con tang thi, còn lại tất cả đều tập trung ở trong đại sảnh làm việc."

Lý Ngôn Ha nói với mọi người.

Ít hơn một trăm con.

Đội viên cứu viện lập tức trong lòng hiểu rõ, vì thế cũng thu hồi thấp thỏm đi theo đám người Triển Hào đi vào.

Trước kia lúc bọn họ đi cứu viện trong lòng khó tránh khỏi sẽ khẩn trương bất an, chính bởi vì sẽ lo lắng có quá nhiều nguy hiểm hoặc là bị vây khốn, nhưng có Lý Ngôn Hề nhắc nhở, mọi người giờ phút này trong lòng chỉ còn lại thong dong.

Vừa mới bắt đầu, đội viên cứu viện thấy mấy người Lý Ngôn Hề chỉ đi theo phía sau đội ngũ.

Nhưng chậm rãi mọi người phát hiện, mấy người đi theo phía sau đội ngũ vậy mà đang chém giết tang thi vây quanh bên cạnh.

"Trương Đào, hướng bốn giờ, một con" Lý Ngôn Hề nói.

Trương Đào gật đầu, một cước đá ngang phía sau, một con tang thi lập tức bị đá ngã xuống đất, mà Cố Dao thì ở phía sau thừa dịp tang thi kia còn chưa đứng lên, một đao đâm vào trong đầu tang thi.

"Âu Da - con đầu tiên hôm nay, Cao Viễn anh giúp tôi nhớ kỹ nha." Cố Dao cao hứng nói.

Hôm nay trước khi bọn họ đi ra đã ước định tốt, so xem ai giết nhiều tang thi nhất.

"Cô có chút gian lận rồi, đây chính là chúng ta hợp tác giết địch, một mình nhận vậy Trương Đào người ta không phải sẽ chịu thiệt sao?" Cao Viễn phản bác.

"Không sao, coi như của Cố Dao." Trương Đào mỉm cười nói.

"Hời - rõ ràng anh vẫn đứng ở đó không động đậy được không?" Cố Dao liếc mắt nhìn Cao Viễn một cái, đã vào lúc này mà Cao Viễn nhìn thấy tang thi vẫn sẽ theo bản năng tránh né, Phục Anh sẽ ghét bỏ hắn cũng không phải không có đạo lý.

Bên kia, Lý Ngôn Hề đã gọn gàng dùng trường đao chém chết hai con tang thi, Phục Anh cũng giải quyết xong một con.

"Mọi người chú ý sử dụng dị năng của mình nhiều hơn, đừng quên, quen thuộc rồi sẽ càng dễ sử dụng."

Lý Ngôn He nói với mấy người, kể cả chính cô cũng vậy, mỗi một lần chém giết đều dùng dị năng giống như niệm lực kia.

"Được" Phục Anh gật gật đầu, đích thật dễ sử dụng hơn, trải qua nhiều lần luyện tập, cô ấy phát hiện tốc độ và khoảng cách khống chế vũ khí kim loại của mình đã tiến bộ hơn một chút so với ngày hôm trước.

Mà đám đội viên cứu viện dùng vũ khí nóng bắn phá tang thi cúi đầu nhìn vũ khí của mình, lại nhìn mấy người khác dùng vũ khí lạnh phối hợp với công năng đặc dị, đột nhiên cảm thấy mình kém hơn...

Cuộc tấn công của họ đơn giản và trực tiếp hơn, nhưng tất cả đều phụ thuộc vào vũ khí.

"Chúng ta có phải là... Cũng đến lúc luyện tập rồi không?"

Một đội viên cứu viện trong đó hỏi đồng đội ở một bên, đại đa số những người trong số họ đều có dị năng, lúc trước khi tuyển chọn đội viên cứu viện đều ưu tiên dị năng giả, chỉ là hiện tại tuy rằng mỗi ngày đều đi ra giết tang thi, nhưng hình như cũng không có cơ hội luyện tập.

Triển Hào nhìn thoáng qua mấy người trẻ tuổi đang đánh nhau với tang thi, đây cũng là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Lý Ngôn Hề dùng vũ lực giết tang thi, nói thật tốc độ của cô cũng không kém gì vũ khí nóng trong tay bọn họ.

"Cẩn thận!"

Trong đội ngũ có người kinh hô, thì ra phía sau Lý Ngôn Hề có một con zombie nhào tới.

Nhưng Lý Ngôn Hề thậm chí không xoay đầu lấy một cái, nghiêng người chém tới, đầu tang thi phía sau lập tức lăn xuống...

Hóa ra là vậy, cô không nhìn thấy phía sau, nhưng cô có thể cảm thấy phía sau.

"Cô ấy thật sự là học sinh sao?"

Giang Hồng Sướng lẩm bẩm, em gái học sinh này không khỏi có chút lợi hại rồi?

"Đều tập trung chú ý, không ai ngăn cản các anh dùng dị năng đặc biệt, nhưng phải dùng trong tình huống đảm bảo an toàn cho mình, hiểu không?”

Triển Hào nghe được mọi người nghị luận, hắn cũng có ý muốn cho người phía dưới mình luyện tập dị năng, có một Lý Ngôn Hề có thể biết tình huống nguy hiểm đi theo, hắn cảm thấy đã đến lúc cho mọi người thử một lần.

"Hiểu rồi!"

Các nhân viên cứu hộ đều tỏ ra vui mừng.

Vì thế, khi tang thi trong tòa nhà hành chính chỉ còn lại hơn mười con, đám đội viên cứu viện bắt đầu thử dùng dị năng của mình, tuy rằng còn có chút không đủ nhìn, nhưng tâm tình mọi người đều kích động, loại cảm giác phất tay có thể phóng thích ra dị năng giống ma pháp thật sự quá tốt.

Mà những đội viên không có dị năng kia, cũng tìm được vũ khí, chém về phía tang thi.

"Còn chưa nói, giết tang thi ở cự ly gân và bắn chết ở cự ly xa hoàn toàn là hai loại cảm giác khác nhau." Trương Cẩm Hàng thở hổn hển nói.
Bình Luận (0)
Comment