Chuong 131: Den dia diem da hen
Chuong 131: Den dia diem da henChuong 131: Den dia diem da hen
Quý Thành muốn di sơn trang nghỉ mát tiến hành cứu viện cũng nhận được sự ủng hộ của Hướng Minh Chí, mục đích của đội cứu hộ Nam Thành chính là chỉ cân có nơi nào phát ra điện thoại cầu cứu sẽ tiến hành cứu viện.
"Chuyện đội trưởng Thân nói hợp tác với mấy người Lý Ngôn Hề còn chưa có lệnh, tôi vẫn cảm thấy nếu anh có thể giữ Lại Lý Ngôn Hề mới là biện pháp đơn giản nhất."
Hướng Minh Chí trước khi xuất phát lại ám chỉ Quý Thành.
Tống Thanh Vận ở một bên cắn cắn môi, nếu như, nếu như, nếu như cô ta cũng có dị năng thì tốt rồi.
Mấy ngày nay số lần Quý Thành ngẩn người càng ngày càng nhiều, thậm chí khi cô ta nói chuyện với hắn thì hắn cũng đang nghĩ chuyện khác, cô cảm thấy đây đều là bởi vì Lý Ngôn Hề xuất hiện.
Vì sao đám người Lý Ngôn Hề đều tiến hóa dị năng?
Thế giới này cũng quá không công bằng.
"Tôi biết, chỉ huy."
Quý Thành đáp ứng, mấy ngày nay trong đầu hắn ngày đêm suy nghĩ đều là thân ảnh kia, nhất cử nhất động của cô ấy, một nụ cười của cô ấy... Anh ta chưa bao giờ muốn gặp một người như vậy.
Nếu như có thể, anh ta thậm chí còn muốn cướp cô từ bên đó trở về, bởi vì anh cảm thấy, cô vốn nên đứng bên cạnh anh ta, trở thành người của anh ta.
"Ừm, vẫn nên cẩn thận một chút, tuy rằng có mấy người Triển Hào đi theo nhưng cũng không thể khinh thường."
Hướng Minh Chí vỗ vỗ bả vai Quý Thành, hắn vẫn coi trọng Quý Thành, mặc dù Quý Thành hiện tại còn chưa thể hiện tài năng.
"Anh Quý Thành, em, em ở chỗ này chờ anh trở về." Tống Thanh Vận trước sau như một nói.
"Được"
Quý Thành đáp ứng, sau đó không quay đầu lại đi xuống cầu thang.
Triển Hào ngồi ở ghế phụ đang nhắm mắt dưỡng thần, mà Trương Cẩm Hàng bên cạnh còn đang cùng hắn lải nhải oán giận: "Hôm nay nhiệm vụ của chúng ta rõ ràng là đi đến căn hộ phú dân bên kia, sao lại bị tạm thời sửa lại, đi sơn trang nghỉ dưỡng cái gì? Nơi đó còn có thể có người sống gì nữa!"
Trương Cẩm Hàng có vẻ cực kỳ tức giận, hắn cũng không biết chuyện đoàn người Lý Ngôn Hề đã rời khỏi căn hộ nhà giàu, vốn tưởng rằng hôm nay có thể đi bên kia gặp mấy người Lý Ngôn Hề và Phục Anh, lại không nghĩ cấp trên tạm thời thay đổi nhiệm vụ.
"Ừm"
Triển Hào tuy rằng nhắm mắt dưỡng thần, nhưng cũng không ngủ, chỉ dùng một âm tiết đáp lại sự buồn bực của Trương Cẩm Hàng.
"Ấy, đó không phải là xe của đội trưởng Thân sao? Anh ta làm gì ở đây?"
Trương Cẩm Hàng nhìn thấy một chiếc xe chạy tới phía trước, Thân Trạch Vĩ đã dẫn theo vài người từ bên trong đi xuống.
Triển Hào híp mắt nhìn về phía trước, đi cùng Thân Trạch Vĩ còn có Trần Chí Kiệt của đội ba.
Quý Thành đã đi xuống cũng tuyệt đối không nghĩ tới, Thân đội trưởng hôm nay lại muốn cùng bọn họ đồng hành đi sơn trang nghỉ mát thành tây, đây là chuyện chưa từng có. "Là vì mấy người Lý Ngôn Hề."
Triển Hào lại tiếp tục nhắm mắt lại, sau khi biết Thân Trạch Vĩ cũng muốn tham gia cùng, hắn cũng không biểu hiện gì quá kinh ngạc.
"ý anh muốn nói... Hắn muốn nhìn thực lực của Lý Ngôn Hề?"
Trương Cẩm Hàng không oán giận nữa, hắn thiếu chút nữa đã quên, hôm nay bọn Lý Ngôn Hề cũng muốn đi sơn trang nghỉ dưỡng.
Triển Hào không nói gì nữa, Trương Cẩm Hàng cũng không để ý, mấy ngày nay Triển Hào càng ngày càng ít lời, ngoại trừ lúc giết zombie hắn tham gia, sau khi trở vê sẽ đâm đầu vào trong ký túc xá...
Nhưng như vậy cũng tốt, tránh được những chuyện luôn làm cho người ta phiền lòng.
Đội cứu hộ khoảng 300 người chậm rãi xuất phát về phía thành Tây, mà đoàn người Lý Ngôn Hề cũng đang trên đường xuất phát, chỉ là xe của bọn họ cứ lái một lúc sẽ dừng lại một lát, bởi vì mọi người luôn có thể nhìn thấy một số thi thể zombie không đào tinh thạch ven đường.
"Ha ha, tuy rằng chỉ có chút vụn vặt, nhưng cũng tích ít thành nhiều mà."
Cố Dao đào bới rất vui vẻ, cô ấy thích nhất loại cảm giác nhặt chút mảnh vụn này.
"Lý tiểu thư, chiếc xe này lấy từ đâu ra?"
Chu Phong nhịn không được hỏi, trong ngoài xe đều lộ ra sự bình thường, tuy rằng có thể chịu va chạm, nhưng hiệu quả giảm xóc bên trong quả thực bằng 0, cũng không biết mấy nữ sinh chịu đựng như thế nào, hơn nữa hắn còn nghe nói, hơn nửa tháng nay, bọn Lý Ngôn Hề vẫn luôn dùng chiếc xe này.
"Nhặt được trong trường học, còn có lão Chu, sau này anh có thể đừng gọi tôi là Lý tiểu thư nữa được không, hiện tại chúng ta không có nhiều quy củ như vậy."
Lý Ngôn Hề sửa lại, trước kia lão Chu sẽ gọi cô là Lý tổng, nhưng bởi vì thân phận khi đó của cô vẫn là học sinh, cho nên cô đã bảo anh ta đổi xưng hô, xưng hô "Lý tiểu thư” này vẫn dùng đến nay.
"Đúng, anh cứ theo chúng tôi gọi Ngôn Hề là được rồi." Phục Anh cũng nói.
"Được rồi" Chu Phong suy nghĩ vài giây, cuối cùng vẫn đáp ứng.
"Chiếc xe này nên đổi rồi, chúng ta lái chiếc xe giao hàng này cũng quá hạ thấp giá trị của mình rồi." Cao Viễn nói.
"Nói về xe... Trước kia chỗ Đoàn Vũ có rất nhiều xe SUV, còn có hai chiếc xe limousise..."
Lê Hiểu Tình nói xong lại có chút khổ sở.
Đoàn Vũ thích đi du lịch khắp nơi, yêu cầu đối với xe cũng chỉ nhìn vào hiệu suất và sự thoải mái, xe của anh ấy đều là xe cải tiến bản duy nhất, thậm chí leo núi hay ở dưới nước cũng không thành vấn đề, trước kia hai người bọn họ rảnh rỗi sẽ lái xe đi du lịch đến các địa điểm ít người qua lại, hiện tại... Nếu những chiếc xe để đó vô dụng cũng là một sự lãng phí!
"Hiểu Tình, xe chúng ta không thiếu, ven đường này không phải đều là xe người khác không cần sao."
Phục Anh biết những chiếc xe kia đều là của Đoàn Vũ, nhìn bộ dạng Lê Hiểu Tình đã biết cô ấy lại nhớ lại chuyện trước kia, vì ngăn cản cô ấy tiếp tục khổ sở, Phục Anh muốn cự tuyệt đề nghị của Lê Hiểu Tình.
Lê Hiểu Tình lắc đầu, kiên định cười nói: "Không được, chị vẫn hy vọng chúng nó có tác dụng với chúng ta, nếu rảnh rỗi chị sẽ dẫn các em cùng đi lấy."
"Được thôi”
Thấy Lê Hiểu Tình đã hạ quyết tâm, Lý Ngôn Hề cũng không phản bác nữa, trước đó cô vẫn chưa chuẩn bị xe, bởi vì thứ nhất không dễ tìm lý do chuẩn bị, thứ hai sau tận thế kỳ thật cũng không thiếu xe. Chỉ là Lê Hiểu Tình nhắc tới xe cải tiến có hiệu suất mạnh mẽ, cô vẫn tương đối hứng thú.
Quan trọng nhất, ba lô của cô có thể chứa bất kỳ chiếc xe nào.
Chiếc xe tiếp tục di chuyển.
Dưới sự điều hướng sống động của Lý Ngôn He, lúc mấy người đến quảng trường văn hóa còn chưa nhìn thấy bóng dáng Quý Thành, nhìn zombie già và zombie trẻ em vây quanh quảng trường văn hóa, đoàn người quyết định tìm một chỗ vừa giết zombie vừa chờ Quý Thành.
Thẳng đến gần trưa, đội cứu hộ mới đến nơi đã hẹn trước, mà lúc bọn họ đến, trên quảng trường văn hóa đã thất linh bát lạc tất cả đều là thi thể zombie, mấy người Lý Ngôn Hề đang phân tán đào tinh thạch.
"Xem ra chúng ta đến trễ."
Triển Hào nhếch môi nhìn đám người quen thuộc kia nói, hắn biết Lý Ngôn Hề sẽ đến trước bọn họ, bởi vì lúc tới trên đường, bọn họ đã bị chặn hơn mười lần, chỉ riêng đường đi vòng vèo cũng đã rất mất thời gian.
"Sao lại có nhiều người như vậy?”
Lý Ngôn Hề có chút kinh ngạc, chẳng lẽ khu nghỉ dưỡng còn có rất nhiều người sống sót?
"Nước chanh cam vàng uống quá tốt, hiện tại mình cảm giác thể lực và dị năng đều tốt hơn nhiều."
Cố Dao nói, vừa rồi sau khi bọn họ giết mệt mỏi, Lý Ngôn Hề còn đổi cho bọn họ một ly nước chanh cam vàng, hương vị chua ngọt khiến cô ấy yêu thích không buông tay, may mắn trước khi đám người kia đến bọn họ đều nhanh chóng uống sạch.