Chương 144: Không cần bảo ve
Chương 144: Không cần bảo veChương 144: Không cần bảo ve
Mấy người yên lặng buông đũa xuống, Phục Đình Du vừa là thầy vừa là người bảo vệ bọn họ, họ thực sự rất xấu hổ nếu động đũa ăn uống trước không đợi hắn.
Trong phạm vi nhận thức của Lý Ngôn He, chung quah kho hàng đích xác có mấy con tang thi, nhưng chỉ trong vài phút mấy con tang thi đã biến mất không bóng dáng.
Xem ra là bị Phục Đình Du giải quyết rồi...
"Ngôn Hề, chị cảm thấy lần này em nhặt được bảo bối rồi. Người đàn ông này vừa nhìn là biết thuộc phái hành động, không phải loại phế vật chỉ biết nói mấy lời vô nghĩa." Lê Hiểu Tình nói.
Ba người đàn ông trên bàn lặng lẽ chảy mồ hôi lạnh, không phải bọn họ muốn đổi chỗ ngồi, mà thật sự là lời nói của Lê Hiểu Tình quá sắc bén...
"Đúng vậy, hình như hắn biết rất nhiều chuyện."
Lý Ngôn Hề cũng không phủ nhận, đúng lúc này tiếng chuông nối trong phòng và ngoài kho hàng vang lên, Phục Đình Du đã trở lại.
"Mau ăn thôi, ăn xong còn làm việc.'
Phục Anh thấy Phục Đình Du ngồi xuống, thì thúc giục mọi người ăn uống.
Kia miệng đây hương tuy rằng chỉ là đậu phộng da cá, nhưng đậu phộng thật sự vừa giòn lại vừa thơm, còn có Thiên Sơn toàn gia phúc tuy chỉ là mấy món ăn chay, nhưng lại khiến người chỉ được đồ ăn tiện lợi suốt hai ngày nay như bọn họ, cảm thấy thoải mái thanh đạm vô cùng.
Một bàn đồ ăn như vậy, tổng cộng tiêu phí hai trăm bốn mươi tỉnh thạch. Lý Ngôn He cảm thấy cực kỳ có lời, phải biết rằng kiếp trước cô dùng hơn hai trăm tinh thạch cũng chỉ có thể đổi được một phần cháo mà thôi.
"Cái này có thể hồi phục dị năng?”
Phục Đình Du khó có thể tin nói, hắn vừa mới cảm thán Phục Anh ở thế giới này và Phục Anh ở thế giới kia đều là đồ tham ăn giống nhau thì giây tiếp theo đã phát hiện hiệu quả thần kỳ của mấy món ăn này.
"Đúng vậy, chúng tôi cũng có cảm giác này, giống như thân thể chúng ta có thể chậm rãi hấp thu tinh thạch, nhưng nếu so sánh thì lại có cảm giác tinh khiết hơn một ít."
Lý Ngôn He phất tay thu hết bát đĩa và chén đũa vào.
Bọn họ thử đi hấp thu tinh thạch, nói thực ra cảm giác cũng không thoải mái lắm, hơn nữa hiệu quả đạt được cũng bình thường. Nhưng ba người Cao Viễn định buổi tối sẽ thử hấp thu tinh thạch biến dị một lần.
"Buổi chiều đi đâu?"
Phục Đình Du gật đầu hỏi. Trong trí nhớ của hắn, rất lâu rồi hắn chưa được ăn một bữa ngon đến như vậy, cho nên bây giờ tâm trạng hắn cũng rất tốt.
"Đi biệt thự Kim Nguyên, tôi muốn lấy lại vũ khí của mình." Lý Ngôn Hề nói.
Rất nhiều vũ khí của cô đều do Lạc Thiên Hoa để lại, nếu vứt đi không sử dụng thật sự có chút đáng tiếc. Vả lại biệt thự Kim Nguyên cách Đào Lý không xa.
Vũ khi?
Xem ra trước kia Lý Ngôn Hề đã từng tập võ, Phục Đình Du nghĩ thâm.
"Trời ơi, mình nhớ biệt thư Kim Nguyên quá, không biết có thể đọn cái giường King size ở đó đến khong, minh thật sự không thể ngủ nổi trên cái giường cứng ngắc kia."
Phục Anh dùng ánh mắt cầu khẩn nhìn Lý Ngôn He, nói.
"Trước khi đi mình sẽ dọn ra một ít đồ trong ba lô, đến lúc đó chúng ta có thể mang thêm một ít đồ về."
Lý Ngôn Hề cười nói, trong biệt thự Kim Nguyên có rất nhiều đồ có chất lượng tốt, nếu mọi người đều nhu cầu này, cô không ngại làm cái kho hàng di động cho mọi người.
"Còn có xe, có lẽ chúng ta có thể đi trước lấy một cái."
Lê Hiểu Tình nhắc nhở. Bây giờ đội ngũ của bọn họ có nhiều thêm một người, nói thực tám người chen chúc trên một chiếc xe vận tải nhỏ, cộng thêm việc dọc đường phải liên tục chém giết tang thi, mùi vị không dễ chịu chút nào.
Lý Ngôn Hề thiếu chút nữa đã quên mất việc này. Nam thành cũng không lớn, sau khi xác nhận địa điểm với Lê Hiểu Tình, bọn họ vẫn luôn tính toán sẽ đến một nơi khác đổi xe.
Nơi Đoạn vũ và Lê Hiểu Tình ở khá gần trung tâm thành phố Nam Thành. Chiếc xe bán tải chạy trên đường phố hoang tàn, bọn họ thường xuyên gặp phải chướng ngại vật hoặc tang thi chặn đường ép ngừng lại. Cũng may dị năng hệ lôi của Phục Đình Du tương đối tốt, rất nhiều lần chỉ cần một mình hắn đi xuống là có thể nhanh chóng giải quyết đám tang thi.
Sau khi biết Lý Ngôn Hề là dị năng giả hệ tinh thân, cuối cùng hắn cũng không lặp lại hành động quất xác nữa. Nhưng mỗi khi giết tang thi xong hắn sẽ nhìn Lý Ngôn Hề một cái, thẳng đến khi đối phương gật đầu thừa nhận, hắn mới an tâm trở lại trong xe.
Đoạn đường bị ô tô chặn, Lý Ngôn Hề cũng sẽ xuống dưới thu hết mấy chiếc xe ô tô chặn giữa đường vào trong ba lô, sau đó khi đi đến khu đất trống lại thả ra.
Bọn họ cứ thế dọn sạch một sạch một đoạn đường, lúc tới gân chỗ Lê Hiểu Tình nói, trong ba lô của Lý Ngôn Hề cũng có thêm 500 viên tinh thạch bình thường, và 2 viên tinh thạch biến dị hệ kim.
"Khi nào tôi mới có thể lợi hại như thầy Phục, giết tang thi không chớp mắt đây." Cao Viễn hâm mộ nói.
"Người ta cấp 3 đấy."
Trương Đào nhắc nhở, có lẽ sau khi bọn họ đạt đến cấp 3 cũng sẽ có năng lực như vậy đi.
Một con tang thi biến dị được Lý Ngôn Hề phát hiện đầu tiên, Phục Đình Du muốn đuổi theo nhưng bị cô ngăn lại.
"Việc này cứ giao cho tôi, anh ở lại bảo vệ cho mọi người đi, cảm ơn."
Tuy rằng cảm giác trong đội ngũ có thêm một người có năng lực giúp đỡ mình thực không tồi, nhưng chuyện có thể tự mình làm cô vẫn muốn làm một mình.
Phục Đình Du không phản bác, xoay người ném quả cầu sét vào một con tang thi đang lao tới ở phía sau.
Tia sét trực tiếp phá hủy thần kinh trung ương trong não tang thi. Tuy rằng nhìn bề ngoài có vẻ con tang thi không có biến hóa gì, nhưng mấy người đào tang thi đều biết, thân thể bên trong nó đã bị phá hủy cháy đen.
Con tang thi biến dị mà Lý Ngôn He nhìn thấy là một con tang thi biến dị hệ mộc. Cô cũng biết, tang thi biến dị thấp nhất cũng là bậc một trở lên, cho nên hiện tại cô là cấp 0 đấu với cấp 1.
Rống!
Mắt thấy con tang thi sắp lao tới gân mình, Lý Ngôn Hề rút trong balo ra từ cây trường đao chém ngang vào đối phương. 1 giây trước khi cây trường đao sắp chém vào người con tang thi hệ mộc, từng nhánh cây màu nâu che trước mặt con tang thi, mà con tang thi hệ mộc cũng thuận thế nhảy ra xa, chộp tới một bên người Lý Ngôn HêI
Chết tiệt!
Hai cây đoản đao đồng thời xuất hiện ở bên người Lý Ngôn Hề, nhanh chóng bay về phía tang thi hệ mộc, thừa dịp tang thi hệ mộc đang bị đoản đao kiềm chế, Lý Ngôn Hề cầm lấy trường đao một tay chém vào người nói
Ục ục lộc cộc-
Đầu con tang thi hệ mộc rơi xuống phát ra tiếng, một viên tinh thạch màu xanh lục cũng lăn ra theo.
Ngay lúc Lý Ngôn Hề cúi người nhặt tinh thạch thì một con tang thi thình lình nhảy từ trên bức tường phía xuống đánh vào lưng cô!
Phục Đình Du vẫn luôn chú ý tới động tĩnh bên này chuẩn bị dùng dị năng công kích, thì đã thấy Lý Ngôn Hề dùng hai cây đoản đào đâm vào đầu con tang thi mà chẳng cần phải quay đầu lại.
"Yên tâm, chỉ cần không có quá nhiều tang thi, một mình Ngôn Hề hoàn toàn có thể ứng phó được." Phục Anh ở một bên nói.
"Ừm, cô ấy rất lợi hại."
Giờ phút này Phục Đình Du không thể không thừa nhận như vậy, trong nội tâm cô gái này không muốn nhận sự che chở của ai hết. Cô âm thâm biến bản thân trở nên mạnh mẽ, thậm chí còn ảnh hưởng tới những người xung quanh.
Đội ngũ này, về sau chắc chắn trở nên vô cùng mạnh.
Mà hắn tuy là dị năng cấp ba, hiện tại là người mạnh nhất trong số bọn họ, nhưng nếu hắn không cố chăm chỉ luyện tập, có lẽ hắn sẽ nhanh chóng bị cô đuổi kịp rồi vượt qua.
Điều này không thể được.
Phục Đình Du mím môi nhìn mấy con tang thi ở phía trước, tia sét màu xanh tím lóe lên trong tay hắn dần biến mất. Cuối cùng hắn vẫn cất bước chạy về phía tang thil