Mạt Thế Nữ Xứng Nàng Không Nghị Bạo Hồng (Dịch Full)

Chương 173 - Chương 173: Tang Thi Nướng Than

Chương 173: Tang thi nướng than Chương 173: Tang thi nướng thanChương 173: Tang thi nướng than

Chương 173: Tang thi nướng than

"Ý anh là... Người trong doanh trại tìm đến Đào Lý chỉ là vấn đề thời gian?"

Phục Anh cũng nghĩ đến tâng này.

"Đúng vậy, đi thu thập trung tâm mua sắm và nhà máy dược phẩm chỉ là bước đầu của bọn họ mà thôi, kế tiếp chính là trắng trợn cướp đoạt toàn thành phố." Lạc Thời Vũ phân tích.

Lý Ngôn Hề có chút ngoài ý muốn, cô sống lại một đời mới biết được những chuyện này, nhưng Lạc Thời Vũ lại dựa vào một tờ rơi mà phân tích ra, trách không được Phục Anh luôn nói đầu óc Lạc Thời Vũ rất dễ sử dụng.

Cao Viễn ở một bên đã bị dọa đến mức giống như chim sợ cành cong: "Vậy phải làm sao bây giờ, chúng ta còn có nhiều vật tư như vậy, không thể bị cướp đi ah, hoặc là chúng ta chào hỏi bọn họ trước, nói nơi này đều là tài sản trước kia của Ngôn He, bọn họ cũng không thể cướp đoạt trực tiếp chứ?"

“Anh quá ngây thơ”

Phục Đình Du lắc đầu, người ta sẽ không trắng trợn cướp đoạt, chỉ công khai thu lấy mà thôi.

"Nào, ăn một quả óc chó, thuận tiện bổ sung đầu óc cho anh."

Phục Anh ném cho Cao Viễn một quả óc chó khô nói.

"Cũng không cần lo lắng, chúng ta chỉ còn lại 40%, vì kế hoạch hôm nay chỉ có thể cố gắng đi đào tỉnh thạch."

Lý Ngôn He an ui cô nhớ rõ kiếp trước đội cứu viện đều ưu tiên đến các siêu thị lớn thu thập trước, cuối cùng mới là nhà máy.

"Ngôn Hề, mình có biện pháp, có thể giúp chúng ta giết thêm một ít tang thi."

Phục Anh nhìn đàn tang thi chạy theo trực thăng bên ngoài nói.

"Tiểu Anh có biện pháp gì, có thể nói nghe một chút."

Lạc Thời Vũ cảm thấy hứng thú hỏi. ...

Sau khi đậu trực thăng ném tờ rơi phía sau một bức tường cao, hai phi công vội vã chạy ve phía một chiếc xe đậu bên cạnh, sau đó vội vã rời khỏi đây.

Trực thăng dẫn tới rất nhiều tang thi, tay phi công Tiểu Lưu lái xe còn đang không ngừng run ray.

Bức tường cao phía sau bị tang thi đẩy ngã, chỉ còn là vấn đề thời gian.

"Đó là cái gì?"

Trình Hiểu Minh ở ghế lái phụ một bên nhìn chằm chằm một chiếc xe phía trước đang đi tới hỏi.

Tại sao nơi này lại có người, những người đó còn đi về phía bọn họ?

Chẳng lẽ bọn hắn không nghe được tiếng tang thi đinh tai nhức óc phía sau sao?

"Không, không biết, đừng để ý, chúng ta đi nhanh chút."

Tiểu Lưu run rẩy nói, hiện tại hắn chỉ muốn lập tức rời khỏi nơi này.

Trình Hiểu Minh cũng không nói gì nữa, dù sao bảo vệ tính mạng mới là quan trọng nhất, hắn lại nhìn thoáng qua, chiếc xe vô cùng bình thường kia lại dừng bên cạnh trực thăng bị bọn họ vứt bỏ?

Nhưng rất nhanh, Tiểu Lưu đã rẽ ra khỏi con đường này, hắn rốt cuộc không nhìn thấy chiếc xe phía sau nữa.

Một lát sau.

Cao Viễn hưng phấn ngồi trên trực thăng hét lớn: "Thay Phục, anh thành thần rồi! Anh thậm chí còn có thể khởi động máy bay trực thăng! !"

"Biết một chút, không khác nhiều so với lái xe." Phục Đình Du trả lời.

Lý Ngôn Hề cũng không nghĩ tới mình có thể trải nghiệm cảm giác ngồi trực thăng, cô nhìn tang thi chăng chịt đã bị dẫn đến phía dưới, trong lòng cũng càng ngày càng hưng phấn...

Cùng lúc đó, sau một ngọn núi hoang gân Đào Lý, một cái bay khổng lồ vừa rộng vừa sâu đã được Trương Đào chuẩn bị xong, Đường Đức Vũ tự nguyện tới đây làm "khổ sai" đang hưng phấn đổ xăng của Lý Ngôn He vào trong cạn bay.

Tuy rằng hắn không biết vì sao những người này lại nhiệt tình giết tang thi như vậy, nhưng sự lương thiện của hắn đã sớm tự động lý giải mấy nhân vật lợi hại mỗi ngày cho hắn ăn cơm miễn phí trở thành hiệp sĩ thay trời hành đạo trong tiểu thuyết võ hiệp.

Bọn họ nhất định đang vì sự phục hưng vĩ đại của nhân loại, mới mỗi ngày cố gắng giết tang thi như vậy!

Hắn cũng muốn phấn đấu trở thành một trong những người này! Đường Đức Vũ kích động nghĩ.

"Như vậy không biết có được hay không."

Phục Anh ở một bên có chút không tự tin nói, cô ấy cũng chỉ nói ra ý nghĩ của mình, không nghĩ tới mọi người lập tức tán thành hơn nữa đưa vào hành động.

"Tiểu Anh, có thể làm được, mấy cái bẫy bên kia chúng tôi cũng đã chuẩn bị xong." Lạc Thời Vũ đi tới nói.

"Đúng vậy, Phục Anh, không thành vấn đề, cậu đừng lo lắng, dù sao lát nữa bọn chúng sắp tới, chúng ta sẽ lái xe chuồn đi, cho dù là không được, chúng ta cũng có thể mấy ngày nay đều tới nơi này giết tang thi ah."

Cố Dao an ủi.

Cho dù đốt không chết toàn bộ, cũng có thể thiêu chết một ít đi.

"Mọi người chuẩn bị, bọn họ tới rồi."

Trương Đào nhìn một chấm đen nhỏ bay trên bầu trời xa xa, phía trên chắc là Phục Đình Du và Lý Ngôn He.

"Tang thi nướng than." Lê Hiểu Tình cũng tràn đây chờ mong đứng ở một bên nói.

Trương Đào vừa ăn mực nướng than của cửa hàng ẩm thực vào buổi trưa quyết định sau này hắn sẽ không bao giờ gọi đồ ăn nướng than nữa.

Gầm gu

Tiếng gầm gừ của tang thi xuất hiện, Đường Đức Vũ đã bị kéo lên xe.

"Nhanh lên, anh không muốn sống nữa sao." Phục Anh ghét bỏ nói.

"Cám ơn Phục tổng, tôi vẫn ổn."

Đường Đức Vũ cười nói, hắn chỉ phát hiện nửa thùng xăng còn chưa đổ sạch, cho nên muốn đổ ra hết mà thôi, nhưng đối với lời mắng của Phục Anh hắn lại hoàn toàn không cảm thấy phản cảm.

Quả nhiên hiệp sĩ chính nghĩa vẫn lo lắng cho hắn! Phuc Anh thay thế lắc đầu, sau đó lo lắng nhìn về phía sau.

Âm thanh của bộ đàm trong xe đầu tiên là nhận được tín hiệu đứt quãng, một hồi sau mới truyền đến tiếng nói hưng phấn của Cao Viễn, đương nhiên còn kèm theo tiếng nổ của trực thăng.

"Thành công! Nó thực sự thành công! Ha ha ha ha, thiêu chết rất nhiều! !"

Cao Viễn ở giữa không trung hưng phấn nhìn phía dưới, trực thăng cũng bay xoay quanh núi.

Bọn họ nhìn từ phía trên, ngọn lửa phía dưới được Chu Phong phóng tới gần như biến thành lửa địa ngục, hừng hực thiêu đốt đuổi theo đàn tang thi không biết đau đớn.

"Cao Viễn anh chụp cho tôi một bức, tôi cũng muốn xem."

Phục Anh yêu cầu, cô thật muốn Trương Đào lái xe trở lại, nhưng cô cũng biết như vậy sẽ không an toàn.

"Mình đang quay."

Giọng nói của Lý Ngôn He truyền tới, cô tương đối hiểu rõ Phục Anh, ngay từ đầu đã quay lại tình huống phía dưới.

Chỉ thấy trong mấy cái hố sâu khổng lồ, vô số tang thi bị dẫn tới lần lượt rơi xuống, Chu Phong chỉ cần nen về phía dưới một hỏa cầu, hố sâu trong nháy mắt đã dấy lên ngọn lửa khổng lồ, cắn nuốt từng con tang thi...

Phục Đình Du cũng không nghĩ tới hiệu quả lại tốt như vậy, tuy rằng có chút lãng phí xăng dầu, bất quá cũng đáng giá.

Độ cao của núi hoang vừa vặn che khuất cảnh tượng này, hơn nữa Lý Ngôn Hề đã xác nhận qua xung quanh cũng không có người khác, cho nên sẽ không có ai phát hiện tình huống nơi này.

Sau khi ngọn lửa hừng hực thiêu đốt qua đi, vẫn còn một số lượng nhỏ tang thi không bị thiêu chết, nhưng chúng nó cũng rất nhanh bị mấy người Phục Đình Du dừng ở một bên giải quyết sạch sẽ.

Nhìn tinh thạch lấp lánh lộ ra trong bóng tối, Lý Ngôn Hề thử vận dụng dị năng tinh thần.

Lúc đoàn người Phục Anh chạy về thì nhìn thấy Lý Ngôn Hề đứng ở trên núi hoang, phía trước cô là từng viên tinh thạch nổi giữa không trung, cô phất tay, những tinh thạch kia lập tức biến mất giữa không trung.

"Tiên nữ ah..." Đường Đức Vũ lẩm bẩm nói.
Bình Luận (0)
Comment