Chương 244: Ở Thanh Linh
Chương 244: Ở Thanh LinhChương 244: Ở Thanh Linh
"Hoàn toàn tự động?”
Phục Anh cũng không quá bất ngờ, dù sao đây chính là đồ mua từ cửa hàng vật liệu thân kỳ kia.
"Không phải sao, hiện tại bọn Tiểu Hạ đều ở bên kia, còn nói muốn đi tìm thêm mấy cái máy như vậy.'
Liễu Hạo Quảng lúc nói chuyện cũng chú ý tới người từ bốn chiếc xe khác đi xuống.
Trong đó người từ hai chiếc xe đi ra thoạt nhìn chính là người sống sót bình thường, mà người từ hai chiếc xe khác đi xuống, vừa nhìn đã biết là trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, bọn họ sau khi xuống xe thế nhưng tự động xếp hàng chỉnh tê.
Tất cả mọi người vừa xuống xe đều tò mò nhìn nơi này.
"Các vị trên đường vất vả rồi, nơi này chính là đại học Thanh Linh, tang thi bên trong đã bị chúng tôi thanh lý sạch sẽ, hôm nay tôi sẽ sắp xếp chỗ ở cho các vị, rồi đi tham quan."
Lạc Thời Vũ cười làm ra tư thế mời vào, ngay sau đó, cổng trường Đại học Thanh Linh chậm rãi mở ra.
"Lời các người nói quả nhiên là thật."
Tiết Đại Giang giơ ngón tay cái lên, cổng trường đại học Thanh Linh được xây dựng phi thường cao lớn, dùng đá cẩm thạch thật dày xây thành, đứng ở bên ngoài đã cảm thấy bên trong cực kỳ an toàn.
"Thật tốt quá, chúng ta về sau được cứu rồi!"
Bà Triệu đứng ở trong đám người nói.
"Trong khoảng thời gian này mọi người có thể ở trong ký túc xá trước, chờ sau này phòng hoàn thành, có thể chọn nơi ở mới.
Lý Ngôn Hề tinh thân phấn chấn từ trong xe đi xuống, cô đã thăng cấp thành công.
"Chúng tôi chỉ cần có chỗ ở thôi đã rất hài lòng, nào còn có thể chọn cái gì, thật sự cám ơn các người dẫn chúng tôi tới nơi này."
Trân Mai dắt nhóc con Tiết Vĩnh Nhạc cười nói.
"Không có chuyện gì, xây dựng doanh trại còn cần dựa vào mọi người, chúng tôi đã mở một cái căng tin bên trong, tôi trước tiên dẫn mọi người đi vào bên trong nghỉ ngơi đã."
Phục Anh nói, Liễu Hạo Quảng đã đi vào thông báo cho Kim Mộng, để cô ấy chuẩn bị cơm trưa hôm nay.
Kim Mộng không có kinh nghiệm làm việc trong căng tin, nhưng cũng may Đàm Âm Vận đã từng làm thêm trong căng tin đại học Thanh Linh, hơn nữa còn có mấy người bạn học của Đàm Âm Vận hỗ trợ, cô ấy mới không đến mức luống cuống tay chân.
Bởi vì đám người Lý Ngôn Hề ra ngoài, những người khác hai ngày nay đều giết tang thi xung quanh trường học, dị năng giả hệ thủy và hệ thổ thì ở hiện trường nghe theo sự chỉ huy của Lâm Hải, một ngày ba bữa đều đi căng tin nhỏ giải quyết.
Lúc này Kim Mộng nhìn Liễu Hạo Quảng chạy tới, còn tưởng rằng hắn trở về ăn cơm, không nghĩ tới lại là mấy người Lý Ngôn He trở về.
"Thật sao? Còn mang theo hơn 100 người trở về? Thật tuyệt!"
Trang phục của Kim Mộng cũng vô cùng chuyên nghiệp, mũ và tạp dề một cái cũng không thiếu, nhưng kế tiếp cô ấy cũng ý thức được, bữa cơm hôm nay khẳng định là không đủ ăn. "Xem ra chỉ có thể dùng loại kia."
Liễu Hạo Quảng cũng hiểu được, đầu bếp lợi hại hơn nữa cũng không có khả năng trong thời gian ngắn làm ra nhiều phần thức ăn như vậy, cũng may bọn họ sớm đã có chuẩn bị...
Lúc đoàn người Thời Hạo đi theo Lạc Thời Vũ vào, trong lòng đã có đáp án, lời những người này nói lúc trước không sai.
"Xem ra hôm nay chúng tôi phải trở về chuẩn bị."
Thời Hạo cười nói.
"Không gấp gáp, mọi người ăn cơm xong lại đi."
Lạc Thời Vũ nhìn khuôn viên trường đại học sạch sẽ, trong lòng không kinh ngạc là giả, chỉ là không biết đây là kiệt tác của mấy người Kim Thiện, hay là nhóm người Hạ Quý Đồng.
Khi từng đĩa cơm đầy màu sắc và hương vị được bưng đến trước mặt mọi người, đám người Thời Hạo càng kinh ngạc.
"Mỗi ngày các người đều nấu nhiều đồ ăn như vậy sao? Và những loại rau này đến từ đâu?"
Phạm Tử Mỹ hỏi.
"Em gái à, cái này gọi là túi đồ ăn nấu sẵn, lúc trước ở trong thôn chúng tôi cũng đã ăn qua, rất ngon, nghe nói đây là sản phẩm trong nhà máy của Ngôn Hề đấy!"
Tiết Đại Giang chủ động trả lời.
"Túi đồ ăn sẵn?"
Phạm Tử Mỹ nhìn thức ăn nóng hổi trong mâm cơm nuốt nước miếng.
"Cho nên mới nói mỹ nữ à, cứ an tâm đi theo chúng ta xây doanh trại, vật tư gì đó không phải là vấn đề lớn."
Phục Anh ngồi đối diện Phạm Tử Mỹ cười nói.
"Ăn? Bọn họ không... thiếu nhất là đồ ăn."
"Xin lỗi, lúc trước tâm nhìn của tôi quá nhỏ rồi."
Lời nói của Phạm Tử Mỹ chọc cười mọi người, Phục Anh cũng không để ý, chỉ là đối với hiện trường kiến trúc tường vây bên kia càng thêm tò mò.
Sau khi biết được Lê Hiểu Tình là dị năng giả hệ chữa bệnh, Thời Hạo còn để mấy người bị thương ở lại chỗ này, hắn mang theo những người còn lại tạm thời rời đi.
Mà đoàn người Phùng Định và Tiết Đại Giang được an bài ở trong một tòa nhà ký túc xá được quét dọn sạch sẽ, Lý Ngôn Hề vốn muốn bọn họ nghỉ ngơi nửa ngày, không nghĩ tới đám người bác gái Triệu lại không đồng ý.
"Chúng tôi ngồi xe một đường, mông đã tê dại, có cái gì cần chúng tôi hỗ trợ cứ việc nói." Bác gái Triệu nói.
"Đúng vậy, người nông thôn chúng tôi không rảnh rỗi được."
Lại có một người phụ nữ hơn ba mươi tuổi chủ động nói.
Nơi này cho bọn họ ăn ở, thậm chí còn được phát tiền công, như vậy nhàn rỗi nửa ngày không làm việc buổi tối bọn họ sẽ cảm thấy ăn cơm cũng không thoải mái.
Lý Ngôn Hề bất đắc dĩ, nhưng đồng thời cũng cảm thấy vô cùng vui mừng.
"Buổi chiều chúng ta trước tiên tiến hành đăng ký cho mọi người đã, bao gồm tên tuổi, dị năng hoặc là sở trường. "Sở trường cũng được sao? Vậy dọn dẹp, giặt giũ nấu cơm có tính không?”
"Tôi biết xây dựng nhà ở, trước đây tôi đã làm việc trên công trường xây dựng."
"Còn có tôi, tôi biết sửa xe, sửa máy móc cũng được!"
"Mấy người chúng tôi là nhân viên tập trung năng lượng, có thể giúp lắp đặt hệ thống năng lượng mặt trời...'
Vừa nghe đến sở trường cũng có thể, dân làng đều nhao nhao hỏi, phần lớn bọn họ đều chỉ là người bình thường mà thôi, lại không thức tỉnh dị năng gì, nếu như kỹ năng mưu sinh trước kia có thể dùng được trong mạt thế, vậy bọn họ sẽ không cần lo lắng không có việc làm.
"Thật sự quá tốt, chúng tôi hiện tại đang thiếu hụt những người biết những công việc nàu, sau khi mọi người sắp xếp xong thì đến chỗ Cố Dao bên kia đăng ký đi.
Lý Ngôn Hề cười nói.
Nói đến giặt giũ nấu cơm xây nhà, cô nhất thời cảm thấy nơi này còn thiếu rất nhiều thứ, chỉ là trước mắt, bọn họ phải đưa mấy người xung phong nói có thể xây nhà đi đến công trường xây dựng bên kia, dù sao xây tường vây mới là ưu tiên hàng đầu.
Tiết Đại Giang cũng báo danh công trình kiến trúc, hơn nữa hắn còn là một dị năng giả hệ thủy.
"Nhà chúng tôi và mấy căn nhà trong thôn tôi có nhiều căn là do tôi xây, muốn nói tường vây, đó tuyệt đối là chuyện nhỏ!"
Tiết Đại Giang ở trong xe nói, nhưng sau khi nhìn thấy người máy kiến trúc ở công trường kiến trúc kia, hắn cũng thẳng thắn khen ngợi người máy kia.
"Anh là dị năng giả hệ thủy? Vậy vừa vặn, tường vây chúng tôi không cần nhân thủ, nhưng cần dị năng giả hệ thủy đến khuấy xi măng.
Lâm Hải đen một vòng cười với Tiết Đại Giang lộ ra một hàm răng trắng.
"Tôi cũng phải ở chỗ này hỗ trợ."
Đường Đức Vũ giơ tay lên nói, hắn là dị năng giả hệ thủy, vẫn khổ sở vì không có cơ hội dùng nước, hiện tại rốt cuộc cũng tìm được một chỗ phát sáng phát nhiệt.
Mấy người Lý Ngôn Hề đã đi vòng quanh dãy tường có đầu có đuôi nhìn một vòng, lúc này trong lòng mọi người càng thêm khiếp sợ.
Bức tường này không chỉ có độ cao, độ dày cũng đã đạt tới năm mét, mà nó chỉ mới được xây dựng không tới hai ngày thôi sao?
"Robot này rất tốt để sử dụng." Phục Đình Du nói.
"Chính xác, tôi nghe nói mọi người còn thu được loại robot này, đều có thể lấy ra đưa vào sử dụng, chỉ là phải phiên Phục Đình Du phát thêm chút điện cho chúng nó."
Lâm Hải chỉ vào một người máy xây dựng cách đó không xa tốc độ rõ ràng đã chậm lại nói, chiếc máy kia đã sáng đèn đỏ, có vẻ sắp hết điện.