Chuong 264: Khong don gian
Chuong 264: Khong don gianChuong 264: Khong don gian
Giang Á Ninh chưa bao giờ nghĩ rằng một ngày nào đó mình sẽ bị một cô gái nhỏ nhắn đánh bại.
Cho đến khi bị Cố Dao đánh một đấm vào bể chứa nước ở phía sau, dù anh ta không muốn vẫn phải thừa nhận, sự thật đã cho thấy anh ta đã hoàn toàn thua bởi cô gái vừa bị anh ta khinh thường.
Không có ai đi đỡ anh ta dậy, tất cả mọi người đều ngạc nhiên nhìn Cố Dao.
“Cậu thua, nhớ nói chuyện giữ lời.'
Cố Dao ngồi xổm trước mặt Giang Á Ninh, giọng điệu giống như đang cảnh cáo một đứa trẻ không hiểu chuyện, Giang Á Ninh đột nhiên không biết trả lời thế nào.
"Cố Dao, vừa rồi đánh rất đẹp."
Phục Anh mỉm cười bước vào, theo sau là Lý Ngôn Hề.
"Phục Anh, cậu tới rồi sao?"
Cố Dao nghe thấy giọng nói quen thuộc, lập tức đứng dậy mỉm cười chào hỏi.
Cô ấy nhớ hôm nay Lý Ngôn Hề đến mang theo bể chứa nước.
Tòa nhà ký túc xá số 1 đã chật kín người, bây giờ lượng nước tiêu hao hơi lớn, cần phải thêm một bể chứa nước, dùng ba lô của Lý Ngôn Hề vận chuyển là thuận tiện nhất.
"Mình còn tưởng rằng cậu sẽ bị bắt nạt, xem ra bọn mình lo lắng vô ích."
Lý Ngôn Hề liếc nhìn Giang Á Ninh trên mặt đất.
"Hehe, mình nào có dễ bị bắt nạt như vậy" Cố Dao cười xấu hổ nói.
Nhìn Cố Dao lập tức ngoan ngoãn, rất nhiêu người có mặt bắt đầu đoán được hai cô gái này là ai.
Tạ Tiểu Thải vẫn nhớ rõ Lý Ngôn Ha cùng Phục Anh nên đến chào hỏi họ một cách thân thiện.
"Tiểu Thải, cô giúp tôi đưa cậu ấy đến bệnh viện, cứ nói là tôi đưa cậu ấy đi chữa bệnh, bọn họ sẽ không tính tiền."
Cố Dao nói.
"Được rồi, tôi sẽ đưa anh ta đi ngay bây giờ"
Tạ Tiểu Thải nhìn Giang Á Ninh không muốn ngẩng đầu trên mặt đất, vừa rồi cô ấy đã khuyên người này rồi, nhưng anh ta không nghe.
"Ngôn He, bể chứa từ 1 đến 5 có thể lấy đi, thực sự xin lỗi vì mỗi lân đều phải làm phiên bạn mang chúng đi." Cố Dao nói, khi hệ thống nước mới được xây dựng, sẽ không làm phiên Ngôn He trở thành người khuân vác nữa.
"Nói vớ vẩn cái gì vậy, nếu không đến đây thì vừa rồi bọn mình sẽ bỏ lỡ buổi trò hay vừa rồi."
Lý Ngôn Hề đi đến bể chứa nước số 1-5 mà Cố Dao nói, trực tiếp bỏ vào ba lô.
“Trời...
Cô ấy đã nhìn thấy cái gì vậy?
Ngày đầu tiên Kiều Giai Nghiên đến làm việc, cũng không biết dị năng của Lý Ngôn He, cho dù trước đó người khác đã nhìn thấy vài lần, bọn họ vẫn cảm thấy dáng vẻ thu thập đồ của Lý Ngôn Hề rất kỳ diệu.
"Mọi người có thể tiếp tục làm việc, nếu có gì không hiểu, tôi sẽ giải thích sau."
Cố Dao ngẩng đầu lên nói với nhóm dị năng giả hệ thủy. Với trận chiến vừa rồi, mấy chục người còn lại lúc này không ai dám khinh thường Cố Dao nữa.
Không ai có thể ngờ rằng vị trưởng phòng thủy lợi trẻ tuổi này lại lợi hại như vậy, đương nhiên, càng có nhiều người hưng phấn, kích động với việc tạo ra băng của Cố Dao...
[Cố Dao thật sự có thể hot như thế này?! ]
[Giang Á Ninh: Tính tổn thương không lớn lắm, tính sỉ nhục rất mạnh]
[Đột nhiên cảm thấy Cố Dao đã trưởng thành]
[Mấy người từng lo lắng Cố Dao kéo chân sắp bị vả mặt đúng không? hhh]
[..]...
Không giống như tình huống của Kiều Giai Nghiên cùng Âu Nhạc, Phó Cảnh Minh, Trần Thiên Duệ, Trương Học Thâm cùng với Kha Oánh đều thành công vượt qua quá trình đăng ký của quân đoàn và trực tiếp tham gia phỏng vấn.
Trương Học Thâm có chút kinh ngạc, khi vừa điền vào mẫu đơn, anh ta đã điền thành thật, người nọ cũng đặc biệt xác nhận lại xem anh ta có phải là dị năng giả hay không, nhưng anh ta vẫn được vào vòng phỏng vấn.
Có phải chỉ là hình thức?
Trương Học Thâm đi vào trước, nhìn địa điểm phỏng vấn, hình như là phòng tập thể dục của trường, trên sân rộng lớn không có gì khác ngoại trừ hai cái bàn phía trước.
Trước bàn là ba người đàn ông và hai người phụ nữ ngồi. Trương Học Thâm liếc mắt đã nhận ra hai người phụ nữ này chính là hai người xuất hiện ở lối vào doanh trại ngày họ đến.
Vốn dĩ Lý Ngôn Hề và Phục Anh đến để bàn bạc những vấn đề liên quan đến việc đi bệnh viện huyện, tình cờ đến đúng lúc phỏng vấn quân đoàn, Phục Anh cực kỳ hứng thú với vòng phỏng vấn, cho nên Phục Đình Du đơn giản đưa hai người vào làm giám khảo chính.
Nhìn vào tờ đăng ký do mấy người điền trong tay, Lý Ngôn Hề nhìn chằm chằm vào tên một người.
Trân Thiên Duệ?
Cô nhớ tới một trong số những cao thủ nổi tiếng ở thành phố Thanh ở kiếp trước có tên của người này, nhưng cô không chắc có phải là cùng một người hay không.
"Trương Học Thâm? Anh không phải là dị năng giả, vì sao lại tới tham gia đăng ký quân đoàn?”
Phục Anh quan tâm hỏi, chính Lý Ngôn Hề mới là người bảo Trương Học Thâm ở lại phỏng vấn, nhưng cô ấy cũng rất tò mò về người này.
"Tôi nghĩ rằng sức mạnh chỉ là một vũ khí, mà chiến đấu với tang thi sẽ không thể thiếu cận chiến, và tôi vẫn có thể giết tang thi bằng những gì tôi đã học được bằng vũ khí."
Trương Học Thâm trả lời.
"Đúng vậy, sức mạnh quả thực là vũ khí, vậy vũ khí của anh là gì?"
Thời Hạo nhướn mày hỏi.
“Một con dao phay, hôm nay tôi không mang theo”
Trương Học Thâm thành thật trả lời, khi đi đăng ký sẽ không có ai đến mà mang theo dao đúng không?
Lý Ngôn Hề mỉm cười, từ trong ba lô lấy ra một con dao dài, đây là con dao đơn giản nhất mà mấy người bọn họ sử dụng ở Nam Thành lúc đầu, nhưng nó đã được truyền dị năng của cô.
Trương Học Thâm không nhìn rõ cô gái này im lặng lấy con dao dài ra từ đâu, nhưng khi anh ta câm con dao dài, ánh mắt lại kinh ngạc.
Thật nhẹ nhàng!
Nhưng làm thế nào anh ta có thể chứng minh bản thân?
Ở đây không có tang thi để giết, chẳng lẽ muốn anh ta biểu diễn kiếm pháp ở đây?
"Cứ đến đánh ba chiêu với tôi đi" Lý Ngôn He đứng dậy nói.
"Cùng cô?”
Trương Học Thâm nhớ rằng cô gái này là người đã chỉ ra có tang thi trong vali, cô ấy muốn đánh với mình.
"Đúng vậy."
Để duy trì sự công bằng, Lý Ngôn Hề cũng lấy ra con dao dài tương tự.
"Được rồi, tôi hiểu rồi"
Trương Học Thâm không dám xem nhẹ, người có thể ngồi ở vị trí này nói ra những lời này hẳn là có chút năng lực.
Con dao dài giống như một thanh kiếm, và sau khi Phục Anh nói bắt đầu, Trương Học Thâm đã cầm đao mà đến!
Lúc này, khán giả đang xem đã bị đóng băng trên hình ảnh Phục Đình Du đang ngôi ở vị trí giữa.
[Nhìn giá trị nhan sắc này, dáng người này, bộ đồng phục này, không còn ai có thể thay thế]
[Phốc, trong mắt của anh ấy chỉ có Ngôn Hà]
[Giá như tôi là nữ chính, tôi thực sự muốn có nhóm đàn ông này! Tôi muốn khai mở hậu cungl]
[Chị gái, khẩu vị của chị gái có chút lớn nha -. - - ] [... ]
Nhưng chỉ trong chốc lát, cuộc chiến giữa hai người trên sân đã qua hai hiệp, ánh mắt Trương Học Thâm cũng lóe lên vẻ kinh ngạc, võ công của cô gái này hoàn toàn ở trên hắn!
Thấy Trương Học Thâm lại đứng dậy tấn công từ bên dưới bằng một con dao dài, để không làm tổn thương đối phương, Lý Ngôn Hề nhảy lên, ngón chân gõ vào mũi dao của đối phương, khi Trương Học Thâm phản ứng lại, lưỡi dao của cô đã đặt vào giữa cổ hắn.
"Tôi thua." Trương Học Thâm tâm phục khẩu phục.
"Công phu thực sự có, nhưng thể lực là một vấn đề, anh có muốn làm việc cho doanh trại này trong tương lai không?”
Trong mắt Lý Ngôn Hề không có một chút tự hào chiến thắng nào, mà nhìn Trương Học Thâm với vẻ cảm kích rồi hỏi.
"Tôi đồng ý."
Trương Học Thâm đã tràn đầy khâm phục rồi, doanh trại này không đơn giản!