Mạt Thế Nữ Xứng Nàng Không Nghị Bạo Hồng (Dịch Full)

Chương 291 - Chương 292: Khương Nhạc Thiên

Chương 292: Khương Nhạc Thiên Chương 292: Khương Nhạc ThiênChương 292: Khương Nhạc Thiên

Đao vung lên hạ xuống, đầu một con tang thi xấu xí bị chém bay vào giữa không trung, lại ùng ục lăn vào trong đàn tang thi phía sau...

Lý Ngôn Hề cũng không lo lắng không thu được tinh thạch, dù sao mỗi lần Tiểu Vũ Gia đều thu hết tất cả tinh thạch cuối cùng bỏ sót vào trong ba lô.

Phục Anh coi như xuất phát từ Lý Ngôn Hà, Miêu Đao thật dài đồng thời vung chém, bên cạnh cô ấy còn vờn quanh một vòng gai sắt, khi có tang thi đánh tới, những cái gai sắt kia sẽ tự động bảo vệ cô ấy và tấn công tang thi.

Mà Lý Ngôn He vẫn luôn ở bên cạnh Phục Anh giết tang thi, mỗi lần đều thay Phục Anh ngăn cản lượng lớn tang thi.

[ Như vậy mới là khuê mật sắt thép nha, thật muốn có được khuê mật như vậy]

[Đàn ông chỉ ảnh hưởng đến tốc độ rút đao của Ngôn Hà, hắc!]

[Không không không, thần tiên cũng không ảnh hưởng được tốc độ rút đao của thẳng nữ sắt thép Lý Ngôn Hề]

[So với những nam chủ dầu mỡ kia, Phục Đình Du giống như thầy tốt bạn hiên nha?]

[ Đúng, trong tận thế ai còn có tâm tình yêu đương, kết quả cuối cùng của tình yêu trong loạn lạc đều là bi kịch]

L.. }

Lạc Thiên Hoa ngoài màn hình từng làm sư phụ của Lý Ngôn Hề trong phim, ông cũng không rõ vì sao màn hình giờ phút này lại toàn bình luận liên quan đến phương diện yêu đương nam nữ.

Hiện tại ông xem mà cả người vừa khẩn trương vừa hưng phấn, khẩn trương là lo lắng Lý Ngôn Hề thật sự không cẩn thận va vào tang thi, hưng phấn là đồ đệ ông tự tay dạy ra quả nhiên không tâm thường, quả thực là trò giỏi hơn thây nha.

"Ông không lo lắng cho cháu ruột của ông à?"

Trong màn hình bình luận ở một bên, Phục Tuấn Hồng nhắc nhở, Lạc Thời Vũ hiện tại cũng đang bị mấy con tang thi vây khốn đó?

"Nó cũng không phải nhân vật chính, bị cắn thì ra là tốt rôi, Ngôn Hề thì không thể bị thương."

Lạc Thiên Hoa trả lời, ánh mắt vẫn gắt gao nhìn chằm chằm màn hình phía trước.

Phục Tuấn Hồng trực tiếp không nói gì, lão đầu này đặt tâm quan trọng của đồ đệ cùng cháu trai ruột ngược rồi sao?

Lạc Thời Vũ đích xác đang bị mấy con tang thi vây quanh, lúc tang thi nhào tới, anh đã dùng dị năng hệ phong thoát ly tại chỗ, cũng để mình trôi nổi ở giữa không trung.

"Lạc Lạc thật lợi hại!"

Phục Anh tán thưởng nói.

"Ừm, lấy cảm hứng từ con tang thi hệ phong cao cấp lúc trước."

Lạc Thời Vũ có vẻ không thèm để ý chuyện mình được tang thi truyền cảm hứng, anh phát huy ưu thế giữa không trung vô cùng nhuần nhuyễn, đám tang thi dưới chân vừa rồi đều bị anh cuốn vào trong một vòi rồng. "Phuc Anh cẩn thận!"

Một đoạn dây leo hệ mộc từ trên mặt đất lặng yên không một tiếng động bò tới, lúc sắp cuốn lên mắt cá chân Phục Anh, bị Lý Ngôn Hề một đao chém xuống.

Một con tang thi hệ mộc nhảy ra, tức giận gào thét với Lý Ngôn Hề.

"Cám ơn cậu nha Ngôn He

Phục Anh trong lòng còn sợ hãi, cô ấy cũng không nghĩ tới ngay cả dưới chân cũng có nguy hiểm.

Lạc Thời Vũ cũng thở phào nhẹ nhõm, nhưng rõ ràng anh đã chuyển địa phương chiến đấu của mình đến vị trí gần Phục Anh và Lý Ngôn He hơn.

"Không có việc gì, mọi người cũng đều chú ý một chút, bị dây leo này kéo đi sẽ nguy hiểm."

Lý Ngôn Hề nhắc nhở những người xung quanh.

Tang thi hệ mộc kia lại ngưng tụ dây leo đánh về phía Lý Ngôn Hà, chỉ là dây leo lại dừng lại giữa không trung.

Một quả cầu sét mà Phục Đình Du ném tới trực tiếp giải quyết nó.

Lý Ngôn Hề cười cười, lại tiếp tục sử dụng lưỡi đao công kích.

Mà lúc này, mọi người cũng chú ý tới một đám người chạy tới từ chiếc xe kia.

"Cảm ơn các vị huynh đệ, chúng tôi cũng đến hỗ trợ, dẫn tới nhiều tang thi như vậy xin lỗi."

Thái Tân Vinh nói.

Phục Đình Du không cự tuyệt, bởi vì những người này thoạt nhìn hiển nhiên đều có giá trị vũ lực và dị năng, tang thi trước mắt hơi nhiều, có thể có người hỗ trợ cũng sẽ thay thành viên binh đoàn giảm bớt một ít nguy hiểm.

"Đừng huynh đệ hay không huynh đệ nữa, sao các ngươi lại lái một chiếc xe như vậy, có thể không dẫn tang thi sao?"

Cao Viễn giọng điệu không nói nên lời, bọn họ vừa mới thanh lý tang thi trên mấy con đường này một lần.

"Chuyện xảy ra có nguyên nhân, lúc ấy nếu không lái chiếc xe này chạy trốn, tất cả chúng ta đều sẽ toàn quân bị diệt.'

Khương Nhạc Thiên vừa tạo ra gai gỗ giết tang thi vừa giải thích.

"Cho nên các người cũng nhìn thấy tờ rơi của doanh trại chúng tôi mới tới?"

Cố Dao hỏi.

"Tờ rơi quảng cáo? Tờ rơi gì?"

Đám người Khương Nhạc Thiên không biết nữ sinh trước mắt này có ý gì, bọn họ chỉ theo mệnh lệnh tới nơi này cùng người khác hội hợp mà thôi.

Hội hợp?

"Người các anh muốn hội hợp, có phải là Tạ Minh Đạt không?"

Lạc Thời Vũ cười tủm tim hỏi.

"Đúng vậy đúng vậy, các anh quả nhiên là người thị trưởng Tạ phái tới trợ giúp chúng tôi sao?!"

Lưu Minh phía sau Khương Nhạc Thiên cam một con dao thái, vừa chém tang thi vừa vui mừng nhìn Lạc Thời Vũ.

"Có thể sẽ làm cho các anh thất vọng rồi, chúng ta không phải do ông ta phái tới." Lời nói của Lạc Thời Vũ khiến Khương Nhạc Thiên cùng hơn trăm người phía sau anh ta không khỏi nhìn ve phía này.

Những người này không phải Tạ Minh Đạt phái tới?

Nói không thất vọng là giả, nhưng Khương Nhạc Thiên vẫn nói lời cảm ơn, đồng thời hắn cũng tò mò những người này là ai.

"Hiện tại không phải là thời điểm tự giới thiệu, mọi người chuyên tâm giết tang thi trước."

Khương Nhạc Thiên phát hiện, nữ sinh công phu rất giỏi kia sau khi nói xong, mấy người trẻ tuổi vừa rồi lập tức lại nhanh chóng giết tang thi.

Thái Tân Vinh trong lòng cũng liên tưởng đến cái gì, nếu như những người vô cùng lợi hại này không phải người của thị trưởng Tạ, như vậy rất có thể sẽ là đối thủ của Tạ Minh Đạt...

OanhI

Hai quả câu lửa va chạm, Triển Hào thay Thái Tân Vinh ngăn một quả cầu lửa của tang thi hệ hỏa đập tới.

"Phản ứng quá chậm”

Triển Hào nói thẳng, bất quá Thái Tân Vinh cũng không tức giận, ngược lại cảm kích gật gật đầu với Triển Hào.

Bất kể những người này có quan hệ thế nào với Tạ Thị trưởng, nhưng anh ta có thể chắc chắn rằng mình sẽ không đối đầu với nhóm người này.

Tang thi vẫn rất nhiêu, mà các thành viên binh đoàn chiến đấu cả buổi sáng thể lực có chút không đủ, càng ngày càng nhiều người bị Triển Hào cùng Thời Hạo ra lệnh trở vê xe nghỉ ngơi.

Lý Ngôn Hề thừa dịp nghỉ ngơi, từ trong ba lô lấy ra mấy thùng nước năng lượng mua ở cửa hàng ẩm thực, chia cho các đội viên kiệt sức trên xe.

"Cảm ơn trưởng trại Lý"

Các thành viên trong đại đội tiếp nhận nước, nước năng lượng ngọt ngào trong mùa hè nóng bức như mưa tẩm bổ, chữa lành mệt mỏi của họ, một chai xong, rất nhiều đội viên mệt mỏi đã cảm thấy tốt hơn nhiều.

Lý Ngôn Hề lại đặt vào trong các xe mấy thùng, ý bảo mọi người có thể lấy nước uống không hạn chế, mà trong xe cũng đều bật điều hòa mát mẻ, không ít đội viên sau khi uống nước nghỉ ngơi hơn 20 phút lại trở lại chiến trường.

"Các người cũng uống chút nước đi, còn có người bên kia."

Lý Ngôn He phất tay lấy ra mấy thùng nước, đặt ở phía sau đám người Khương Nhạc Thiên.

Người trên chiếc xe kia cô thấy cũng không dễ chịu, bởi vì không có mái che, hơn hai trăm người còn lại đều nướng trên đó, thùng sắt dưới chân lại giống như đáy nồi sắt trên ngọn lửa, Tô Tiểu Vân cảm thấy mình đã sắp ngất đi.

"Cảm ơn cô rất nhiều."

Khương Nhạc Thiên không nhìn thấy Lý Ngôn Hề lấy từ đâu ra mấy thứ này, nhưng nước nặng như vậy, nữ sinh mảnh khảnh trước mắt này làm sao di chuyển được?
Bình Luận (0)
Comment