Chuong 308: Cay lieu bien di
Chuong 308: Cay lieu bien diChuong 308: Cay lieu bien di
"Không giống, xem cách họ ra đòn, kình lực vẫn còn thua xa."
Lạc Thời Vũ nói.
"Đúng, dị năng là cấp 3, nhưng khả năng chiến đấu và phản ứng có phần yếu."
Lý Ngôn Hề gật đầu, những người đó có lẽ do trùng hợp nào đó mà hấp thụ được khá nhiều kinh nghiệm, nên dị năng tăng lên cấp 3, nhưng sức mạnh và khả năng tương ứng lại không thể so sánh với những người như Phục Anh đã chiến đấu từng bước một.
"Ngôn Hề, mình cùng cậu đi thành phố Cao Trạch nhé?"
Cố Dao đột nhiên hỏi.
"Cậu muốn tăng cấp à?"
Lý Ngôn Hề đoán ngay ra, Cố Dao ở kiếp trước rất cố gắng tăng cấp, không bỏ lỡ bất cứ cơ hội nào.
"Hì hì, sở thủy lợi bây giờ đã ổn định rồi, ngày thường cũng không có nhiều việc, Kiều Giai Nghiên và Tiểu Thái hoàn toàn có thể dẫn dắt các người có dị năng hệ thủy ở sở thủy lợi làm việc, mình muốn cùng cậu diệt tang thi.'
Cố Dao ngượng ngùng nói, trước đây sở thủy lợi bận rộn nên cô ấy đã bỏ lỡ nhiều cơ hội cùng mọi người ra ngoài rèn luyện.
"Đương nhiên có thể, mình bảo Trương Đào cũng đi cùng."
Lý Ngôn Hề cười nói.
"Tại sao lại kêu cậu ấy đi cùng chứ?"
Cố Dao hơi đỏ mặt.
"Đương nhiên là để làm hiệp sĩ bảo vệ hoa khôi là cô rồi."
Cao Viễn cũng đùa cợt cười với Cố Dao, nghĩ họ không biết sao, bây giờ Trương Đào mỗi ngày đều đón Cố Dao tan làm đúng giờ, có vẻ là vì ở sở thủy lợi có thằng nhóc theo đuổi Cố Dao.
"Cố Dao, cái tên Giang Á Ninh kia, là người bị cậu đá bay đúng không?"
Phục Anh tò mò hỏi.
"Ừ, chính anh ta đấy, nhưng mình đã từ chối rõ ràng rồi."
Cố Dao đau khổ, cô ấy chỉ là kể lại chuyện này với mọi người khi ăn cơm, ai ngờ Trương Đào ngày hôm sau đã tới sở thủy lợi đón cô ấy tan làm, còn cả Giang Á Ninh vẫn kiên trì không từ bỏ, nên cô ấy mới muốn nhân cơ hội này đi cùng Lý Ngôn Hề ra ngoài một chuyến xa...
"Chà chà, cô gái này hoa đào nở rộ đấy nhé."
Tiểu Vũ Giá lải nhải nói.
Lý Ngôn Hề im lặng nhìn Tiểu Vũ Giá một lúc, con chim nhỏ này thực sự là cái gì vạy? Liệu có thật sự chỉ là một chuỗi dữ liệu?
Tại sao cô thường xuyên cảm thấy nó thực sự giống một con người?
Tuy nhiên, tình hình phía trước cũng thu hút sự chú ý của Lý Ngôn Hề, đoạn đường phía trước dường như bị cái gì đó chặn lại.
"Bị chặn ư? Hay là tang thi?”
Cao Viễn cảnh giác. "Không phải tang thi, mà là thực vật biến dị.
Lý Ngôn Hề không cảm nhận được thực vật biến dị ở đó, nhưng Tiểu Vũ Giá có thể cảm nhận được.
Chu Phong cũng vô thức giảm tốc độ, lái xe thêm vài phút nữa, chỉ thấy phía trước một đoạn đường trước đây đã được họ dọn sạch giờ đã bị rễ cây bao phủ.
Hai bên đường có hai hàng cây, có thể nhận ra là cây liễu trồng trước đây, và rõ ràng những cây liễu đó đã biến dị, như được hóa thành tỉnh linh, thậm chí cả nhánh cây cũng biến thành màu đỏ sẫm.
Nhánh cây liễu biến dị không chỉ bao phủ mặt đường, mà còn dệt thành mạng nhện giống như tơ nhện, phủ kín hoàn toàn phía trên đường.
"Có nên đi đường vòng không?”
Phục Anh hỏi, đường phía trước bị chắn kín bởi rễ cây, giống như tấm tường vậy.
Nếu đi đường vòng thì phải vòng rất xa, và nếu để nó như vậy sẽ rất nguy hiểm về sau này.
Lý Ngôn Hề vẫn quyết định dọn sạch những cây liễu biến dị này.
"Việc này đâu có khó, chỉ cần anh Chu phóng lửa đốt là xong mà."
Cao Viễn nói.
"Không đơn giản vậy đâu, mọi người cẩn thận dưới chân khi xuống xe."
Lý Ngôn Hề nhắc nhở. Loại thực vật biến dị này thường có tính tấn công, giống như tang thi, đều thích ăn thịt người tươi, chúng thường trông như gỗ đá nhưng một khi bị quấn lấy thì rất khó thoát ra.
Lời Lý Ngôn Hề nói đúng như lời tiên tri, Cố Dao vừa đứng xuống đất, một nhánh cây liễu không biết từ đâu xuất hiện, quấn lấy mắt cá chân cô ấy.
Chát!
Phục Anh dùng dị năng hệ kim chặt đứt nó đi, nhánh cây nhanh chóng rút lui, biến mất ngay sau đó.
"Thất thân rồi, cảm ơn Phục Anh."
Cố Dao cũng tập trung tinh thần, lần đầu cô ấy thấy loại thực vật biến dị như vậy, bất ngờ nên không phòng bị kịp.
"Cao Viễn, tôi nghe nói người có dị năng hệ mộc có thể cảm nhận được điểm yếu của thực vật biến dị.
Lý Ngôn Hề nhìn những cây liễu biến dị, đương nhiên đây cũng là điều cô biết được vào giai đoạn sau của kiếp trước.
Mỗi loại thực vật biến dị đều khác nhau, lý do chúng biến dị là do bên trong chúng hình thành tinh thạch thực vật, chỉ cần tìm ra và đào hoặc phá hủy tinh thạch đó, mới coi là thực vật biến dị thực sự chết, nếu không dù bề ngoài bị đốt cháy hay chặt đứt, thực chất vẫn chưa chết.
"Hả? Ai nói với cô vậy? Tôi sao..."
Cao Viễn chưa dứt lời, một nhánh cây liễu màu đỏ sâm quất tới, làm Cao Viễn vội vàng tránh sang một bên, nhưng nhánh cây vẫn bám riết không buông.
"Mọi người cẩn thận, mấy thứ này gai nhọn lắm!"
Cao Viễn la lên.
Anh ta hoàn toàn không biết người có dị năng hệ mộc phải làm thế nào để tìm ra điểm yếu của thực vật biến dị, chỉ có thể triệu hồi dây leo đỡ đòn, và khi dây leo của anh ta tiếp xúc với nhánh cây liễu, anh ta bỗng nhận ra điều gì đó.
Dị năng hệ mộc và dị năng của thực vật biến dị có thể dẫn truyền cho nhaul Mấy lưỡi kiếm gió bay nhanh tới bên cạnh, cuối cùng nhánh cây quấn quanh dây leo của Cao Viễn cũng bị chặt đứt hoàn toàn.
Tiếp theo, hàng chục cây liễu biến dị cùng phát động tấn công, vô số nhánh cây lao tới trước mặt mọi người!
"Cây liễu tinh nha!"
Phục Anh tạo ra một loạt lưỡi dao kim loại, chỉ là nhánh cây quá nhiều, lưỡi dao kim loại tuy chặt đứt được một số nhánh, nhưng hiệu quả rất nhỏ.
Chu Phong bắt đầu phun ra ngọn lửa cuồng loạn, những nhánh cây đó quả thực rất sợ lửa, phía trước Chu Phong những nhánh cây bị đốt thành tro, và dường như không còn xuất hiện nữa.
"Tôi biết rồi, cây liễu tấn công tôi lúc nãy, điểm yếu của nó ở rễ cây!"
Cao Viễn hô lên.
"Tôi hiểu rồi, cậu tiếp tục tìm xem có phải điểm yếu của những cây này đều ở cùng một nơi không”
Những cây liễu này mọc giống nhau, môi trường xung quanh cũng tương tự, rất có thể tinh thạch cũng nằm cùng một vị trí.
Lúc này, Lạc Thời Vũ đã tạo ra hai cơn lốc xoáy cao ngang người, xoáy về phía trước.
Trong lốc có lẫn dao gió và lưỡi kiếm kim loại của Phục Anh, tất cả nhánh cây trên đường đi bị vỡ vụn, chỉ là bay tới không phải là hương thơm của cây cỏ, mà có mùi máu nhàn nhạt.
"Đường sắp được mở ra rồi!"
Cố Dao vui mừng nhìn hai cơn lốc, chúng đánh vỡ từng lớp rào rễ cây ở giữa đường, sức tàn phá kinh khủng.
"Lại mọc thêm cái nữa, vô tận vậy.'
Phục Anh nhìn nơi bị Lạc Thời Vũ chặt đứt nhanh chóng mọc lại nhánh mới, cảm thấy những thứ này thật đáng ghét.
"Đúng rồi, điểm yếu của phần lớn cây là ở rễ."
Cao Viễn mở mắt ra và thu hồi dây leo.
"Muốn phá hủy rễ trước tiên phải tiêu diệt hết phần trên mặt đất."
Lạc Thời Vũ cười nói, ánh mắt thì sắc bén.