Chuong 71: Bi Thuong
Chuong 71: Bi ThuongChuong 71: Bi Thuong
"Oh? Này thật đúng là vai phụ làm người ta ngoài ý muốn à..."
Ngoài màn hình, một người đàn ông buông tua vít trong tay, nhìn về số liệu kế bên.
Sợ hãi, tự trách, hối hận cùng tuyệt vọng, còn có... Báo thù?
Cam Tinh Châu vừa lòng cười, quả nhiên tình cảm nhân loại đều cần phải có sự kích phát nha.
Y gọi một cuộc điện thoại, bên kia truyền đến một giọng nam, kèm theo tiếng gõ bàn phím lạch cạch.
"Trưởng khoa?"
"Ừm, giúp tôi cho thêm chút số liệu vào một người, làm hắn sống lâu một chút" - Cam Tinh Châu nói.
Trương Đào bị một con xác sống cào bị thương.
Cả Lý Ngôn Hề đều không có chú ý tới, Trương Đào bị cào khi nào.
Vẫn là sau khi mấy người ở hợp lực giải quyết xong hai con xác sống, Trương Đào chủ động thừa nhận.
"Đây là bị móng tay cào qua, nhưng vẫn chảy một chút máu, phỏng chừng cũng không qua khỏi đâu" - Trương Đào cười khổ nói.
Ba người nhìn Trương Đào như vậy, nói không khổ sở là giả, bọn họ vừa rồi còn vì giết được vài con xác sống mà cao hứng.
"Đừng dùng cái vẻ mặt sắp khóc này nhìn tao' - Trương Đào nói với Trần Minh, ít nhất trước khi chết mình đã chém chết một con xác sống, tuy rằng hiện tại anh ta rất muốn lại đi ra ngoài giết thêm vào con.
" Lũ xác sống đáng chết " - Phục Anh dùng chân đá con xác sống đã chết bên cạnh cho hả giận.
"Xin lỗi, không có chú ý tới cậu" - Lý Ngôn He thiệt tình nói, kỳ thật cô vẫn luôn chú ý an toàn những người xung quanh, chỉ là không ngờ tới Trương Đào vẫn là bị...
"Có khả năng may mắn tránh được một kiếp hay không? Tao nói miệng vết thương nhỏ như vậy, dùng nước rửa một chút, có lẽ sẽ không bị cảm nhiễm, đúng rồi, tao còn tìm được hòm thuốc..." - Trần Minh dứt lời liên muốn đi lên lầu lấy hòm thuốc.
"Đừng cố sức, vô dụng, miệng vết thương của Trương Thành Quang cũng nhỏ vậy, bọn mình đều thấy mà"
Trương Đào kéo Trần Minh lại, anh nhìn ra được mấy người đều rất khổ sở, đặc biệt là Trân Minh, bọn họ một đường đi chung đến đây.
"Vậy cậu...
Phục Anh nhìn Trương Đào từ bỏ chữa trị, dường như anh ta đã có tính toán.
" Lát nữa các cậu đem tôi nhốt trong một phòng ký túc xá, chờ tôi biến thành xác sống, còn có thể lấy tôi luyện tập, cũng coi như là sử dụng hết khả năng " - Trương Đào quyết định nói.
[ Anh chàng này được à nha, đáng mặt đàn ông ] [ Mới mở đầu mà chết nhiều người như vậy? ] 【 haizzz, nhân loại quá yếu đi ] 【.… ]
Ba người tuy rằng rất không tình nguyện, nhưng vẫn làm theo ý của Trương Đào, đem anh ta khóa vào một căn phòng tương đối sạch sẽ ở tầng 1.
"Các cậu cố gắng sống sót, nếu tôi không chết, hy vọng còn có thể cùng các cậu cùng nhau giết xác sống" - Trương Đào cười nói.
"Chúc cậu may mắn." - Lý Ngôn Hề cũng gượng cười.
Bị xác sống cào bị thương mà không có biến thành chúng khả năng rất thấp, kiếp trước cô cũng không có quen biết Trương Đào, cho nên cũng không biết kết cục của Trương Đào, chỉ có thể chúc anh ta là một trong những người rất ít đó.
Quách Dung Dung nhìn thấy hai người ủ rũ trở về, liền có dự cảm không lành.
“Trương Đào lúc luyện tập bị cào bị thương” - Phục Anh nói.
"Thằng bé kia? Thật là đáng thương” - Quách Dung Dung thở dài nói, đều là sinh mệnh tuổi trẻ, tại sao lại mong manh như vậy?
"Ngôn Hề, chúng ta phải tăng tốc" - Phục Anh đột nhiên nói.
"Tăng tốc?" - Lý Ngôn Hề nhìn Phục Anh đột nhiên biến hóa.
"Hiện tại con người có thể tồn tại quá ít, xác sống vừa nhiều lại vừa có lợi thế, con người chỉ cần bị thương một chút liền sẽ biến thành đồng loại của chúng nó, cho nên biện pháp duy nhất có thể giải quyết, chính là con người chúng ta phải nhanh chóng trở nên cường đại" - Phục Anh nói.
"Cậu nói đúng, tôi sẽ cùng cậu" - Lý Ngôn He cười nói.