Mạt Thế Phản Phái Hệ Thống (Mạt Thế Hệ Thống Của Nhân Vật Phản Diện)

Chương 74

Quét bụi quét bụi* Chủ nhà đã về, có ai nhớ tui hôn nà?

Đối với hành động của Chung Hư Lữ, trong lòng Thương Viêm có chút hoảng sợ, đây là lần đầu tiên cậu đối mặt với Chung Hư Lữ, tuy rằng hắn và cậu đều xuyên qua, nhưng đem hai người so sánh sẽ thấy rõ hơn kém nhau rất nhiều, nếu không có Hệ thống thì hiện tại không biết cậu đã chết mất xác ở đâu rồi.

Một dị năng giả cấp 4 nho nhỏ mà có thể trước mặt BOSS cấp 8 chạy trốn, không thể không nói ánh sáng nhân vật chính của Chung Hư Lữ thật sự rất mạnh.

Tuy rằng BOSS muốn đuổi theo giết Chung Hư Lữ nhưng bị cậu ngăn cản. Lấy định luật nhân vật chính ra mà nói thì nhân vật chính bị thương càng nhiều dĩ nhiên sẽ kéo theo bàn tay vàng và năng lực bản thân cũng tăng thêm. Nhân vật chính chỉ cần bị thương liền có thể thu hoạch được ngoài ý muốn, do đó Thương Viêm tuyệt đối không thể vì tức giận tạm thời mà che mờ hai mắt.

Sau đó Thương Viêm và Diễm Quân Ly dắt tay nhau vào Trung tâm bách hóa Diễm thị cướp đoạt vật tư, bất quá Thương Viêm không có đem toàn bộ đồ vật trong trung tâm dọn hết, vẫn để lại không ít thứ.

Tiếp đến, Thương Viêm chữa khỏi cho Tiểu Tam Nhi đã trọng thương vừa được Lý Thiên đỡ sang cùng với các dị năng giả không gian. Dị năng giả không gian này đều là bị căn cứ W bắt đến, đối với căn cứ W trừ bỏ chán ghét cũng chẳng còn gì dư thừa, mà những dị năng giả không gian này, dưới ánh mắt quan sát của Diễm Quân Ly, ai thật tâm nguyện trung thành y đều thấy rõ ràng.

Thật tâm dĩ nhiên sẽ được lưu lại, còn những tên lòng đầy xảo trá kia thì bị Thương Viêm bày mưu đặt kế khiến Diễm Quân Ly hạ mệnh lệnh xong thì thả trở về căn cứ, đương nhiên sẽ không phải là cái mệnh lệnh tốt lành gì, cuối cùng biến thành phần tử gây rối cho Lý Tô Lục.

Nếu đã đạt được mục đích thì Thương Viêm cũng không cần phải tiếp tục ở trong này phát ngốc, qua sự kiện Chung Hư Lữ, Thương Viêm rất muốn giúp đỡ BOSS nhanh chóng thành lập căn cứ của riêng mình.

Đối với căn cứ W, Diễm Quân Ly cũng không có cảm tình gì đặc biệt, lại nghe Thương Viêm nói vậy dĩ nhiên y càng muốn nhanh chân đến thành phố B, Lâm Lăng và Lưu Sở Thiên đã được y phái đến đó. Nhân tiện, khiến cho những dị năng giả vừa thoát thân kia quay trở về đầu phục dưới trướng của y.

Một đám người chậm rãi khởi hành đến thành phố B, trên đường có Diễm Quân Ly - dị năng giả cấp 8 thì không chỉ không có tang thi nào dám đến quấy rối, mà ngay cả những dị năng giả cao ngạo, sau khi đụng mặt Diễm Quân Ly cũng nhanh như chớp bị giải quyết hết, một ít người không an phận thì ngạo khí lập tức lụi tàn, ngoan ngoãn đến nỗi có việc cũng không dám tìm.

Trên mặt đường, Thương Viêm lấy ra mấy chiếc xe cùng một xe tải ngụy trang chở thực vật, cậu không thể để cho người khác đoán được diện tích không gian của mình, cho nên khi nhìn thấy thực vật cậu sẽ đi thu thập lên xe tải trước tiên.

Khoảng cách giữa thành phố S cùng thành phố B có thể nói là khá xa, đám người Thương Viêm đông đúc như vậy ước chừng dùng thời gian hơn một tháng mới tới được. Dưới sự đe dọa của vũ lực cũng không có phát sinh sự kiện gì lớn, mà những ma sát nho nhỏ giữa những dị năng giả kia thì chỉ cần một cái liếc mắt của Diễm Quân Ly thì không lại xảy ra nữa.

Thành phố B không hổ là thành phố B, xe trên đường nhiều không đếm xuể, đám người của Thương Viêm chạy trên đường lớn của thành phố B, còn chưa kịp nhìn thấy kiến trúc bên trong thì đã bị kẹt xe.

Bất ngờ, đầu lĩnh - xe tải của Diễm Quân Ly đã nhanh chóng quẹo sang một con đường nhỏ, theo sau là những dị năng giả cùng thân nhân của họ xen lẫn nhau mà chạy vào, tuy rằng thập phần nghi hoặc, nhưng từ kinh nghiệm trong một tháng ở chung vừa qua, mọi người ai cũng đều không có ý kiến. Bọn họ biết cho dù là Thương Viêm - người nhìn sơ qua thì thấy dễ nói chuyện, tuy nhiên khi chém giết tang thi thì không có chút gì là nương tay, đối đãi những người quậy chuyện cũng không có chút nể mặt lưu tình.

“Bên này.” Ngồi phía sau xe tải chính là tiểu cô nương Đoạn Ái, Đoạn Ái tuy vẫn là cấp 4, khuôn mặt cứng ngắc kia cũng không có cách nào biểu đạt tình cảm, nhưng dạo gần đây thanh âm đã trở nên sáng sủa hơn rất là nhiều.

Diễm Quân Ly lái xe quẹo sang hướng mà Đoạn Ái vừa chỉ, Thương Viêm ngồi bên ghế phó lái liếc mắt nhìn thấy con đường này so với đường lớn khi nãy vắng vẻ hơn rất là nhiều, trong mắt cậu không khỏi lóe lên tinh quang. Xem ra đây là đường chuyên dụng, bên cạnh đường có không ít dị năng giả đang trò chuyện tươi cười.

“Đoạn Ái, dạo gần đây tình huống nơi này ra sao?” Đã nhận ra Lâm Lăng và Lưu Sở Thiên tại thành phố tràn đầy nhân tài này hỗn đến không tồi, tâm tình Thương Viêm cũng bất giác tốt hơn.

“Tôi cùng em trai hiện tại đều ở chỗ của anh Sở Thiên, chị Bạch Vụ cùng anh Lý Tử thì ở tại chỗ của anh Lâm.” Nói đến cái này, Đoạn Ái tuyệt không hề che giấu, cho dù là nhiều ngày không thấy, nhưng đối với người trước kia đã chữa trị cho chị em bọn họ, biểu hiện của Đoạn Ái nhiệt tình vượt xa so với cô dành cho Diễm Quân Ly.

Đoạn Ái huyên thuyên nói một đống, Thương Viêm và Diễm Quân Ly cũng đại khái hiểu được tình huống, mà lúc này ở phía trước khoảng mười bước cũng xuất hiện bóng dáng của Lưu Sở Thiên, mái tóc đầy phô trương kia nhìn sơ ngang là thấy ngay, thật không biết Lưu Sở Thiên tìm đâu ra thuốc nhuộm nữa.

Thương Viêm nhìn cảnh sắc chung quanh, ở ngã tư đường cũng coi như nội thành, bốn bên san sát những cửa hiệu lâu năm, tuy không quá sang trọng nhưng cũng xem là một nơi tốt, tuy nhiên nơi này cũng không phải dễ dàng khống chế được, ít nhất không có Đoạn Ái Đoạn Nãi trợ giúp thì quả thực rất khó.

Xe chạy vào một xưởng sửa xe 4S, nơi này đã có rất nhiều người chờ, bất quá từ dáng người cứng ngắc không dám thả lỏng kia thì có thể thấy họ là người mà Lưu Sở Thiên tương đối thưởng thức.

“Ly thiếu gia!” Gặp được Diễm Quân Ly, Lưu Sở Thiên rất là kích động, mà ngay cả thủ hạ của Lưu Sở Thiên đối với nhiệt tình của gã cũng có chút giật mình.

Mọi người ở phía sau gã đứng thẳng tắp sống lưng, y như là gặp phải thủ trưởng, bọn họ cũng hiểu được đây là Lưu Sở Thiên cấp bọn họ một cái cơ hội.

Diễm Quân Ly đi lên trước, ôm lấy bả vai của Lưu Sở Thiên, nụ cười thản nhiên tựa như đang tán dương những vất vả mà Lưu Sở Thiên đat được. Lưu Sở Thiên cũng khẽ ôm lại y, giương mắt liền nhìn thấy Thương Viêm đã lâu không gặp, trên người Thương Viêm bây giờ phát ra khí tức có chút khan khác, tựa hồ càng thêm lãnh tĩnh và cường đại.

Đối với việc Lưu Sở Thiên tìm tòi nghiên cứu cậu lại cảm thấy có chút cao hứng, cho nên cứ thản nhiên mà tiếp thu, lộ ra khuôn mặt tươi cười thập phần hữu hảo. Đang lúc hai người mắt qua mày lại giao lưu, thì Thương Viêm đột ngột bị Diễm Quân Ly một phen ôm chặt lấy eo, cái tay kia như muốn biểu hiện rõ cho mối quan hệ của Diễm Quân Ly cùng Thương Viêm.

Đám người vừa theo sau Thương Viêm xuống xe kia, đối với động tác của Diễm Quân Ly lại vô cùng bình tĩnh, thử nghĩ xem, nhìn suốt một tháng trời còn chưa có thói quen hay sao?

Tuy nhiên, đối với đám người của Lưu Sở Thiên thì lại cảm thấy rất là kinh ngạc. “Ly thiếu, ngài quyết định?” Lưu Sở Thiên hỏi đến thật cẩn thận, vẻ mặt kỳ quái mà nhìn Thương Viêm rồi lại đưa mắt sang Diễm Quân Ly, sau đó… cau mày, gã biết rõ Thương Viêm là em trai của Ly thiếu.

“Uhm” Diễm Quân Ly thản nhiên mà gật đầu, cánh tay ôm Thương Viêm hơi hơi buộc chặt, hiện tại y làm ra cử chỉ này là để tỏ rõ cho mọi người hiểu, Thương Viêm là của y.

“Tôi biết .” Trong lòng Lưu Sở Thiên lộc cộc, hiện tại Viêm tiểu đệ thành chị dâu, thật đúng là một cảm giác quái dị, nhưng gã cũng không ngạc nhiên quá lâu, trước kia gã đã nhận thấy có gì đó không đúng rồi. Nghĩ như vậy, Lưu Sở Thiên đột nhiên rất muốn nhìn xem biểu tình của Lâm Lăng khi biết tin tức này

Còn Thương Viêm thì lại xấu hổ mà bị ôm lấy, cậu thử gỡ tay Diễm Quân Ly ra, nhưng thực rõ ràng ý tưởng này không thể thành công, do đó cậu phải đành chấp nhận bị ôm khư khư như thế, miễn cho xuất hiện thêm mấy cái tư thế kỳ quái nữa, đương nhiên Thương Viêm cũng muốn dùng cơ hội này làm rõ quan hệ của bọn họ, miễn cho một số người không có mắt lộn xộn này nọ.

Diễm Quân Ly nhẹ nhàng vỗ vỗ eo Thương Viêm ý bảo cậu thả lỏng, khóe miệng tạo nên một nụ cười ấm áp tựa như nước mùa xuân mà nhìn Thương Viêm. Sau khi nhận thấy Thương Viêm nhu thuận hơn, thì ánh mắt Diễm Quân Ly mới trở nên sắc bén, dừng tại trên người đám dị năng giả đang đứng sau Lưu Sở Thiên.

Cảm nhận được tầm mắt của Diễm Quân Ly, trong lòng bọn họ giật thót, ai ai cũng cố gắng thẳng lưng, mong mình có thể cấp BOSS lớn lưu lại ấn tượng tốt. Áp lực cường đại chỉ từ một ánh mắt cũng khiến cho đám dị năng giả kia không dám đối MẮT nhìn Diễm Quân Ly, lưng chậm rãi đổ mồ hôi lạnh, hai tay nắm chặt.

Thanh âm chung quanh cũng trong nháy mắt biến mất, không gian trở nên yên tĩnh đến ngay cả tiếng hô hấp cũng bị ghìm đến thấp nhất. “Đi thôi.” Diễm Quân Ly thản nhiên thu hồi tầm mắt, lưu loát mà xoay người mang theo Thương Viêm đi hướng một chiếc Hummer tốt nhất.

Tầm mắt của Diễm Quân Ly vừa dời đi, những dị năng giả kia đều thở phào một hơi, chỉ là bọn họ còn chưa kịp thở phào xong đã cảm thấy có một tầm mắt sắt nhọn chỉa thẳng vào trên người mỉnh, so với ánh mắt ban nãy còn tăng thêm một tầng sát khí.

Đám dị năng giả đều theo bản năng đi tìm kiếm ánh mắt kia, lại phát hiện nó xuất phát từ người đang bị Diễm Quân Ly ôm vào trong ngực - Thương Viêm. Sau khi nhìn thấy đám dị năng giả chú ý tới mình, Thương Viêm mỉm cười, nhìn qua cảm thấy rất là vô hại, giống như cái nhìn kia hoàn toàn không tồn tại.

Biến hóa này khiến da đầu đám dị năng giả tê rần, vốn bọn họ cho rằng người yêu của lão đại cũng chỉ là một tiểu bạch kiểm, nhưng hiện tại xem ra người này tuyệt đối không phải là người mà bọn họ có thể đối phó .

Thương Viêm thu hồi ánh mắt, nhướng nhướng mày ánh mắt dần tối, cậu tuyệt đối sẽ không lưu cho mọi người một hình tượng yếu đuối, đừng vội vàng mà đánh giá cậu là một bình hoa.

Ý cười xẹt qua mắt Diễm Quân Ly, khiến khuôn mặt đều có vẻ ôn hòa. Y chỉ biết Tiểu Viêm có thể tự mình xử lý tốt, y không phải không biết sẽ xuất hiện loại tình huống này, nhưng trừ việc để cho Tiểu Viêm phơi bày ra năng lực, nếu không chẳng có cách nào khác để mọi người ý thức được Tiểu Viêm xứng đáng đứng ngang hàng với y.

Diễm Quân Ly cùng Thương Viêm đi theo Lưu Sở Thiên lên xe, Tiểu Tam Nhi vì thăng cấp 4 đã được giao cho Đoạn Ái Đoạn Nãi, Lý Thiên cùng Dương Thụ thì lưu lại cùng Lưu Sở Thiên an bài việc đăng ký.

Lúc đi tản bộ trên đường, Thương Viêm nhìn thành phố B trật tự y như chưa có mạt thế xảy ra, bèn hỏi Lưu Sở Thiên chuyện nơi này, Lưu Sở Thiên mỉm cười, vui vẻ lôi kéo Thương Viêm nói chuyện với nhau.

Thành phố B lớn hơn so với thành phố W, nhân tài quân đội cũng nhiều, do đó việc thanh lý tang thi rất là nhanh, căn bản không nơi nào khác có thể so sánh. Khi đám người Lưu Sở Thiên và Lâm Lăng tới đây, thành phố B đã xấp xỉ chứa hơn 60 thế lực.

Mà hai người chẳng biết từ đâu chui ra gầy dựng thế lực riêng, dẫn đến việc đắc tội không ít người, Lâm Lăng mang theo Bạch Vụ cùng nhau đi từng thế lực đàm phán, Lý Tử thì dựa vào dị năng của bản thân lẻn vào cơ sở của bọn họ để khui lén bí mật.

Mà để cho người kiêng kị chính là Lưu Sở Thiên, đặc biệt khi Lưu Sở Thiên mang theo Đoạn Ái Đoạn Nãi đại sát tứ phương, Đoạn Ái Đoạn nãi không hề hé ra một tiếng. Lưu Sở Thiên mấy ngày nay cũng nhờ vào đó mà thăng cấp bậc, chỉ còn một chút nữa là gã có thể đột phá được cấp 4.

Thương Viêm nghe đến hứng thú nồng hậu, Lưu Sở Thiên cũng nói đến vẻ mặt hưng phấn, mà Diễm Quân Ly ôm Thương Viêm ăn đậu hũ cũng rất là thoải mái.

“Lăng mang theo Bạch Vụ đi những thế lực khác, trễ một chút là có thể nhìn thấy. Bất quá dị năng của Lý Tử kia dùng quá tốt, rất nhiều tin tức đều là do hắn moi ra tới.” Tâm tình Lưu Sở Thiên hôm nay rất tốt, bùm bùm mà nói không ngừng, bắt đầu có hiềm nghi mắc chứng lẩm bẩm.

Diễm Quân Ly cười nhạt đem tầm mắt đặt ở ngoài cửa sổ, trong căn cứ B trừ vết ma sát của xe cộ và vết máu mờ nhạt, ít nhất tại ở mặt ngoài nhìn vào là một khung cảnh bình thản. Chính là tại đây mặt sau cất giấu nhiều ít hắc ám điều này làm cho Diễm Quân Ly thực cảm thấy hứng thú, hắc ám càng nhiều, thì thời gian mà y tiếp nhận nó càng ngắn, y hoàn toàn không có quên y đã đáp ứng Tiểu Viêm phải làm người đứng đầu thiên hạ.

Nói nói một hồi, Lưu Sở Thiên đột nhiên từ kính chiếu hậu trông thấy nụ cười quen thuộc khiến người ta mao cốt tủng thiên của Diễm Quân Ly thì gã liền hiểu được, căn cứ B sắp sửa rụng đài, rụng vào tay lão đại nhà bọn họ.

“Ầm!” Một tiếng vang, thực rõ ràng Hummer bị công kích, Diễm Quân Ly ôm Thương Viêm hoàn toàn không bất luận cái gì tổn thương mà thoát ra xe, Lưu Sở Thiên cũng nhảy ra xe.

Thương Viêm nhìn chiếc Hummer đang điên cuồng thiêu cháy ở trên đường, dấu vết sấm sét thực rõ ràng, chính là dị năng giả làm ra. Sắc mặt Lưu Sở Thiên tối sầm đen thui, Gã mới đem Ly thiếu nhận đến liền xuất hiện loại tình huống này, đây không phải là đang tát vào mặt gã hay sao?

Ngược lại Diễm Quân Ly biểu tình gì cũng đều không có, nhìn bóng người dần xuất hiện trong làn khói đặc, vỗ vỗ lưng Thương Viêm, tươi cười mang theo cổ vũ, trận chiến đầu tiên của Tiểu Viêm sẽ là với người này 

Bình Luận (0)
Comment