[Mạt Thế] Tam Hồi

Chương 6

Lâm Nhã cùng Cố Tinh Hải ngồi sang một bên hồi phục sức lực trong khi đợi các quân nhân thu thập vật tư từ trong nhà kho, Lâm Nhã trước đó đã thu thập vật tư đầy không gian tùy thân, dị năng đó của cậu cũng chỉ lớn khoảng 1 mét vuông nên không đựng được quá nhiều, đành tìm cách khác mở rộng không gian vậy. Lâm Nhã bắt đầu nghĩ tới chuyện săn tinh hạch từ zombie, nhưng vấn đề nan giải là chẳng biết zombie nào sẽ có tinh hạch hệ không gian, dị năng này khá đặc thù để zombie có thể kích phát dị năng. Không gian tùy thân là bùa hộ thân của Lâm Nhã, cậu quyết định sẽ không cho bất kì ai biết được dị năng này, kể cả Cố Tinh Hải hay gia đình mình.


"Lâm Nhã, cậu có bộc phát dị năng không? Cả nhóc Cố Tinh Hải..." một thiếu niên Lâm Nhã vừa mới kết thân- Hộ Quang đi bên cạnh Lâm Nhã tò mò hỏi. Phải nói rằng chỉ có hai người mà sống sót ở Mạt thế không dễ tí nào, Hộ Quang nghĩ hai người Lâm Nhã ít nhất phải có một người bộc phát dị năng. Hộ Quang quả thật đoán đúng.


"Cố Tinh Hải là người thường, còn dị năng của tôi khá đặc biệt, có lẽ là không gian giam cầm." Lâm Nhã bình thản trả lời.


"Không gian giam cầm?"


"Giống như mấy chú hề câm trong truyền hình ấy, tôi có tạo ra những cái hộp vô hình giam giữ zombie bên trong và giết chúng."


"Quoa, nghe thật lợi hại! Cậu thi triển cho tôi coi được không?"Hộ Quang ánh mắt lóe tia tò mò cùng phấn khích nhìn Lâm Nhã.


"Được rồi, khi nào có zombie đi, tôi không thể tùy tiện sử dụng dị năng trong khi tinh thần lực có hạn. Như vậy có chút mạo hiểm." Lâm Nhã không từ chối, nhưng cũng không tính sử dụng dị năng ngay lúc này.


"Ừm, cậu nói đúng." Hộ Quang thoải mái tiết lộ dị năng của mình "Dị năng của tôi là hệ Quang, nếu tôi không lầm thì dị năng này vừa có thể phát sáng trong bóng tối vừa có khả năng chữa trị, tuy nhiên hiệu quả lại không nhiều lắm. Xem ra không chỉ những nguyên tố Hỏa, Thủy, Thổ, Mộc, Kim mà còn có những dị năng kì lạ khác."


"Dị năng của cậu cũng thật có ý vị, rất hợp với cái tên Hộ Quang." Lâm Nhã vui vẻ đáp, một người thật thà, chất phác như Hộ Quang rất thích hợp để kết bạn, cậu có hảo cảm với thiếu niên nhiệt tình này.


"Ha ha, nói không chừng nhóc Cố Tinh Hải sẽ có dị năng hệ Thủy hay Băng đi?" Hộ Quang ngây ngô cười, tựa như hào quang tuổi trẻ và thanh xuân chưa bao giờ bị vùi lấp bởi Mạt thế, khiến cho những người bên cạnh đều cuốn hút theo.


Cố Tinh Hải im lặng nhìn hai người trò chuyện với nhau, trong lòng ghen tị cùng buồn bã bất lực, y không bao giờ có thể sánh vai bên cạnh Lâm Nhã. Dù Cố Tinh Hải gặp Lâm Nhã trước Hộ Quang, nhưng nhìn kiểu nào cũng thấy y chỉ làm vướng chân Lâm Nhã, một đứa nhóc không có dị năng, nhu nhược yếu đuối không làm gì được. Chính vì vậy, dù Cố Tinh Hải có ghen tị đến đỏ mắt, y cũng không dám đứng ra nói lên suy nghĩ của mình. Tựa như một mầm rễ đâm sâu vào thâm tâm y, từ từ mọc lên bằng đố kỵ và không cam lòng. Và tới một lúc nào đó, mọi chuyện không thể vãn hồi lại được.


"Hộ Quang, người này là ai vậy?" một cô gái trạc tuổi bọn họ tiến tới đánh giá Lâm Nhã, lớp trang điểm trên mặt cô vì mồ hôi mà trôi đi hết, nhìn vô cùng chật vật, nhưng vẫn không che lấp được nhan sắc xinh đẹp của cô gái.


Nhưng Lâm Nhã là ai chứ? Một tiểu thiếu gia nhà giàu ăn chơi trác táng không biết nhìn qua biết bao nhiêu mỹ nữ đủ mọi loại khí chất, định lực so với những người khác vẫn tốt hơn nhiều.


Hộ Quang ngược lại đỏ bừng mặt vì được hoa khôi của trường bắt chuyện, lắp bắp giới thiệu cho cô "Ôn... Uyển... người này là bạn mới của tớ, Lâm Nhã, à cậu nhóc kế bên cậu ấy là Cố Tinh Hải. Bọn họ muốn đi chung với quân đội, còn chỉ cho mọi người tìm được vật tư trong khu chung cư này nữa."


"Chào, tớ là Đường Ôn Uyển, Hộ Quang đã cứu tớ khỏi trường, nếu cậu là bạn của Hộ Quang thì cũng là bạn của tớ." Đường Ôn Uyển mỉm cười đầy phong tình, mị nhãn không hề che dấu bắn tới Lâm Nhã.


"Ừ, sau này mong được chiếu cố." Lâm Nhã miễn cưỡng nở nụ cười xã giao, cậu không quá mặn mà với những cô nàng chủ động, nhưng nếu không đáp lời thì lại khiến người khác xấu hổ, quả nhiên không quyền không lực thật sự rất phiền phức.


"Đương nhiên rồi, trong lúc khó khăn chúng ta nên giúp đỡ lẫn nhau." Đường Ôn Uyển chớp chớp mắt trong sáng như thiên sứ, vẻ mặt đỏ ửng lên e thẹn liếc nhìn Lâm Nhã.


Bộ dạng của Lâm Nhã thật sự rất tuấn mỹ a! Mái tóc đen phủ xuống vai không khiến Lâm Nhã quá nữ tính, ngược lại thêm chút tà mị, quyến rũ khiến người khác tim đập rộn ràng. Làn da trắng nõn như bạch ngọc hơi xanh xao thiếu sức sống nhưng vô cùng hợp với đôi mắt màu xám khói u buồn sâu thẳm của cậu. Vóc người cao gầy cân đối, tuyệt đối là người mới tập gym lên cơ múi bụng. Lâm Nhã nhìn tuy giống thụ nhưng hẳn là công nhỉ?


Đường Ôn Uyển trong lòng thèm nhỏ dãi, chỉ muốn lột áo Lâm Nhã ra xem cơ thể bí ẩn của cậu. Chậc chậc, không ngờ tại Mạt thế cô cũng gặp được cực phẩm soái ca như vậy. Cậu nhóc đứng đằng sau cũng không tệ tí nào, lớn lên chắc chắn sẽ trở thành một soái ca! Si tình tiểu bạch kiểm thụ × tà mị ôn nhu mỹ công. Đúng là tuyệt phối!!!!


Hộ Quang khó hiểu nhìn vẻ mặt 'dâm tà' của Đường Ôn Uyển? Tại sao hắn cảm thấy gương mặt này rất quen thuộc, giống như gương mặt của đứa em gái hắn khi xem phim boy love...


Rầm rầm rầm...


Mặt đất như rung chuyển, đợt động đất một lần nữa tái diễn. Mọi người đều hoảng hốt la hét sợ hãi, Lâm Nhã cảm nhận được đợt động đất lần này có chút khác... nó không đủ để khiến những tòa nhà bị đổ sập, tựa như có một thứ gì đó bên dưới lòng đất đang di chuyển...


"Thiếu úy! Zombie chuột từ ống cống lao lên mặt đất, bọn chúng đang tiến về phía chúng ta." một binh sĩ có dị năng Radar tái nhợt mặt mày nói, khiến cho tâm trạng mọi người rơi vào tuyệt vọng.


Đây... vì cái gì mà tuyệt đường sống của bọn họ chứ?

Bình Luận (0)
Comment