[Mạt Thế] Tam Hồi

Chương 68

Xuyên qua khung cửa sổ, Cố Tinh Hải ngẩn người nhìn bầu trời trong xanh. 


Đã bao lâu rồi y chưa gặp được Lâm Nhã? Bọn họ hầu như chỉ trò chuyện trên mạng xã hội. Sau sự kiện náo loạn kia, Cố Tinh Hải biết được Lâm Nhã đã mang người yêu đi du lịch khắp nơi, bất chấp sự kỳ thị và phỉ báng của mọi người.


Điều đó thật sự rất đáng ngưỡng mộ... 


Cố Tinh Hải thường xem những bức ảnh mà họ chụp, y rất ghen tị với kẻ có thể thân mật với Lâm Nhã như vậy. 


Y cũng bắt đầu tự hỏi, bản thân đang làm chuyện gì đây? Do được bạn bè lôi kéo và trêu ghẹo, Cố Tinh Hải đã hẹn hò với nữ sinh ngồi cùng bàn. Ban đầu mọi chuyện rất vui vẻ, nhưng càng về sau, Cố Tinh Hải càng nhận ra những khuyết điểm và tật xấu của bạn gái. Cô ấy hay cằn nhằn, soi mói nhiều thứ, thậm chí nói xấu những bạn học cùng lớp cho Cố Tinh Hải nghe. Cố Tinh Hải cảm thấy bản thân chẳng khác nào giỏ rác cho bạn gái xả cơn bực dọc. 


Đại khái là một người bề ngoài thân thiện nhưng sau lưng suốt ngày đi nói xấu người khác!


Cố Tinh Hải cũng không có ác cảm gì với cô bạn gái Đường Lan Phương, nhưng y thật sự rất mệt mỏi.


Cảm thấy không muốn yêu đương gì nữa...


Lan Phương chẳng bằng một góc của Lâm Nhã ca ca...


Mở điện thoại ra, Cố Tinh Hải bấm bấm gửi tin nhắn cho Lâm Nhã.


[Khi nào Lâm Nhã ca ca mới về nước vậy? Em nhớ anh quá!]  


Bất thình lình, một bóng người từ đằng sau lưng giật điện thoại của Cố Tinh Hải 


''Gì đây? Cậu đang nhắn tin lén lút với ai?"


Cố Tinh Hải giật mình quay đầu, người vừa lấy điện thoại không ai khác ngoài Đường Lan Phương, y thở dài liếc nhìn mọi người đang đổ dồn tầm mắt về phía họ, y bình tĩnh nói "Chúng ta nói chuyện chỗ khác đi.''


Đường Lan Phương trừng mắt nhìn Cố Tinh Hải, sau đó quay lại nhìn điện thoại, cuối cùng cũng đồng ý với lời đề nghị của Cố Tinh Hải "Tới khuôn viên sân sau.''


Thở dài một hơi, Cố Tinh Hải không biết bản thân nên giải thích chuyện này như thế nào.


Khuôn viên trường trồng rất nhiều cây xanh, ghế đá lẫn mái che đều được bố trí đầy đủ, cả hai lựa một chỗ ghế đá còn trống ngồi xuống, Cố Tinh Hải là người đầu tiên mở lời.


''Cậu hiểu lầm chuyện gì đó rồi, người tớ nhắn tin của là một đàn anh mà tớ quen biết từ trước thôi. Tớ đã lâu không gặp anh ấy...''


''Hừ, nói dối. Nếu chỉ bình thường thì sao cậu lại gọi tớ ra đây?'' Đường Lan Phương bĩu môi, vẻ mặt đầy sự khinh thường, y coi cô là kẻ ngốc sao?


''Tớ không biết... Xin lỗi Lan Phương, tớ không thích mối quan hệ hẹn hò như thế này...'' Cố Tinh Hải hạ quyết tâm nói lời chia tay. Nhiều lần cảm thấy Đường Lan Phương rất đáng sợ và dữ dằn nên Cố Tinh Hải không dám nói gì.


''Hả? Cậu đang coi thường tôi? Hay chán ghét tôi là một con nhỏ lắm mồm độc miệng hay đi nói xấu người khác?'' Đường Lan Phương khó chịu hỏi.


''Không... không phải...'' Cố Tinh Hải lắc đầu phủ nhận, vẻ mặt buồn rười rượi ''Tớ... đã không ngừng suy nghĩ về anh ấy, nhưng... Lâm Nhã ca ca đã có người yêu rồi?''


''Cậu... cậu là gay?'' Đường Lan Phương há hốc mồm kinh ngạc, nhìn ở góc độ nào cô cũng thấy Cố Tinh Hải là trai thẳng, tuy da trắng và gương mặt hơi đáng yêu bất thường... nhưng... rõ ràng trong lớp học rất ga lăng với bạn gái, giỏi ăn nói và đùa giỡn đủ trò.


''Lan Phương... ghê tởm tớ sao?'' Cố Tinh Hải buồn bã hỏi.


''Một chút, nếu biết cậu là gay thì tớ đã không hẹn hò rồi, thật là, một tên chậm tiêu.'' Đường Lan Phương hất tóc tỏ vẻ tùy ý ''Chị tớ là hủ nữ, thường hay cho tớ coi mấy truyện tranh, tiểu thuyết Boy Love này nọ. Cũng bình thường thôi, tớ tha thứ cho cậu, chỉ cần thành thật với tính hướng của bản thân là được.''


Đôi mắt Cố Tinh Hải như sáng rực lên ''Lan Phương rất hiểu biết chuyện này? Cậu... cậu có biết cách nào để theo đuổi một người con trai không?'' 


''Hừm, hỏi một con nhóc học lớp 6 như tớ sao?'' Đường Lan Phương dùng nửa con mắt nhìn Cố Tinh Hải ''Tớ không rõ lắm, bất quá bà chị biến thái của tớ có thể đi, chiều nay tới nhà tớ chơi đi.''


''Cảm ơn Lan Phương, cậu thật tốt.''


Đường Lan Phương nhìn nụ cười thật lòng của Cố Tinh Hải, hơi mất tự nhiên quay đầu.


Cố Tinh Hải, cậu biết không, cậu là người đầu tiên đối xử thật tâm với tớ. 


Trẻ con vốn ngây thơ nhất, nhưng cũng tàn nhẫn nhất, chúng không ngần ngại nói ra cảm xúc thật của bản thân. 


Đã từng một thời, tôi đã chê bai và bình phẩm người khác trước mặt, những lời nói đó có lẽ cực kỳ khó nghe, nên tôi đã bị tẩy chay. Suốt quãng thời gian tiểu học, tôi phải sống trong ánh mắt chán ghét và những lời nói xấu từ đằng sau lưng.


Chẳng biết từ lúc nào, tôi đã che dấu cảm xúc của mình, chỉ lén lút về nhà xả nỗi bực dọc với gia đình, ba mẹ tôi mắng tôi là kẻ hai mặt, bị dính tội khẩu nghiệp nặng nề, chị tôi phiền toái đẩy tôi ra khỏi phòng, không thèm đếm xỉa tới lời tôi nói. 


Mà cậu, Cố Tinh Hải, khi nhìn ra bộ mặt thật của tôi, cậu vẫn nhẫn nhịn quan tâm tới tôi, cậu không hề chán ghét tôi, điều đó... khiến tôi rất vui.


Vì vậy, nếu cậu yêu một người khác, tôi sẽ không buồn đâu.


Cậu xứng đáng được ở bên cạnh một người tốt hơn tôi.


Tôi... là một ác nữ chuyên nói xấu người khác, luôn soi mói từng cọng lông kẽ tóc.


À, tôi cũng đã soi mói cậu rất nhiều đó, Cố Tinh Hải. 


Cố Tinh Hải rất ngu ngốc nè, rất dễ bị dụ nè, đã lớn già đầu còn thích xem phim siêu nhân, và còn... rất nhiều, rất nhiều... 


Nhưng tôi vẫn thích cậu.


''Aizz, người ta nói mối tình đầu thường không thành... đúng là không sai chút nào!''


Tạm biệt, mối tình đầu của tôi.


Dù cậu chọn con đường nào, tôi cũng sẽ ủng hộ cậu.



Bình Luận (0)
Comment