Khi Thẩm An bị ca của hắn Thẩm Duệ đang muốn đi dắt ra khỏi nhà xưởng nghiên cứu thiết kế đặc biệt này, phía trước liền có một nữ nhân mặc áo khoác dài màu trắng đang hướng tới, nữ nhân này còn vừa chạy vừa hét lên, “ Em trai lão đại ở nơi nào? Em trai lão đại ở nơi nào?!”
Thẩm An nhìn chằm chằm nữ nhân trước mắt vội vàng hướng lại đây, vẻ mặt không còn gì để nói, em trai lão đại? Hắn rất nổi tiếng sao?
“Xin chào, ta chính là em trai lão đại —— Thẩm An!” Thẩm An cắn răng, nhấn thật mạnh hai chữ em trai!
Thẩm Duệ đứng bên cạnh nhìn, ánh mắt lóe lóe, khéo léo kéo Thẩm An qua, chỉ vào nữ nhân mặc áo khoác dài màu trắng, ánh mắt tỏa sáng khuôn mặt xinh đẹp trước mắt, cười ôn hòa nói, “Ngải Hiểu Trân, nghiên cứu viên, thủ hạ giỏi nhất của Bạch Cảnh Khanh.” Đồng thời nhẹ giọng nói vào tai Thẩm An rằng, “An An, em biết không, con gái làm nghiên cứu cô có đôi khi đầu óc sẽ có điểm không rõ ràng lắm…”
Lời này nói được rất nhẹ, nhưng nữ nhân mặc áo khoác trắng đứng gần trong gang tấc —— cũng chính là Ngải Hiểu Trân làm sao có thể không nghe thấy được?
Ngải Hiểu Trân khụ khụ hai tiếng, vuốt vuốt tóc, tiện đà lại cười lấy lòng đối với Thẩm Duệ, “Cái đó, lão đại a, ta đây là tò mò thôi mà.”
“Nhìn ta rất kì lạ sao?” Thẩm An đứng một bên nghiêm túc đặt câu hỏi.
Từ sáng sớm hôm nay hắn đã cảm thấy ánh mắt mọi người nhìn hắn đều lộ ra tò mò, được rồi, hắn là lần đầu tiên tiến vào căn cứ này, lại là em trai của lão đại căn cứ, mọi người tò mò cũng rất bình thường, nhưng, hắn vẫn cảm thấy ánh mắt của mọi người kia lại lộ ra ý tứ hàm xúc không giống vậy.
Ngải Hiểu Trân vừa nghe, vội lắc đầu, lại cười hì hì nói, “Thẩm An đệ đệ thực đáng yêu quá.”
Lại tới nữa… Thẩm An đệ đệ… 囧.“Tốt, không có việc gì liền đi thôi.” Thẩm Duệ kéo Thẩm An đi qua, mỉm cười đối với Ngải Hiểu Trân.
Ngải Hiểu Trân run lên, vội nghiêm đứng vững, lần thứ hai dùng ánh mắt sáng lấp lánh lưu luyến nhìn chăm chú Thẩm An một cái, mới xoay người bước từng bước nhỏ rời đi.
Thẩm An bị kia ánh mắt sáng lấp lánh kia nhìn có chút sợ hãi, quay đầu nghi hoặc nhìn về phía Thẩm Duệ, vì cái gì hắn cảm thấy quái quái?
Thẩm Duệ sờ sờ đầu Thẩm An trấn an, lôi kéo Thẩm An đi đến văn phòng.
“An An, em về phòng chúng ta đi, vào không gian tu luyện cho tốt linh thủy bí quyết kia.” Thẩm Duệ sau khi mang Thẩm An đến trước cửa phòng làm việc lầu ba, mới ôn nhu nói.
Thẩm An ngẩn người, liền gật đầu nói, “Được, ca, em sẽ cố gắng!”
Ca ca chuẩn bị cho mạt thế so với hắn chu toàn cũng so với hắn tốt hơn nhiều lắm, so với việc ca làm, hắn ghi chú trong cuốn vở giống như con nít chuẩn bị đồ chơi, quá sơ sài!
Quả nhiên, chỉ số IQ 200 siêu người đúng là không giống…
Bất quá, hắn cũng biết, khả năng của ca, cùng với khả năng của hắn, cách xa nhiều lắm.
Mà hắn có thể làm, chính là không ngừng đề cao mình, tuyệt đối không thể liên lụy ca ca!
Vì thế, Thẩm An sau khi nói xong, liền xoay người đi vào một cái phòng nhỏ bên cạnh văn phòng ở lầu ba.
Anh hai hắn làm việc và nghỉ ngơi đều tại nơi này, nói đến, anh hai hắn tuy rằng kiếm tiền rất nhiều, nhưng các phương diện sinh hoạt vẫn là cực kỳ đơn giản, đại khái người từng nhập ngũ đều là như vậy đi? Ba ba cũng giống vậy… Đúng rồi, cả ngày hôm nay còn chưa có gọi điện thoại về nhà, giờ phải gọi điện thoại về nhà hỏi một chút.
Sau khi nhìn Thẩm An vào phòng, Thẩm Duệ mới xoay người xuống lầu.
Vừa rồi ánh mắt của Ngải Hiểu Trân dọa An An sợ. Cũng không lạ gì Ngải Hiểu Trân, chuyện hắn đã làm mấy năm nay, vài người rất thân cận với hắn đều biết, như tiểu Bạch, lão Từ, lão Chu, lão Lưu. Ngải Hiểu Trân là thân tín của tiểu Bạch, hẳn nàng là từ tiểu Bạch biết được.
Ngải Hiểu Trân cũng không có ác ý, đại khái là cảm thấy phi thường khiếp sợ, trên thế giới này, thế nhưng sẽ có người mà người đạm mạc như mình coi trọng…
Bất quá vẫn phải cảnh cáo một phen.
Thẩm Duệ đi về phía địa bàn nghiên cứu của Từ Trường Thiên và Bạch Cảnh Khanh, còn chưa tới gần, Thẩm Duệ trong lòng vừa động, mở ý thức của mình ra, bắt đầu quét về phía nhà xưởng kia, sau đó, giọng nói của Ngải Hiểu Trân và Bạch Cảnh Khanh liền truyền vào trong ý thức của hắn:
“Ngươi muốn chết sao? Dùng cái loại ánh mắt này nhìn Thẩm An, ngươi không phát hiện Thẩm Duệ vừa rồi muốn mắng ngươi!” Bạch Cảnh Khanh tức giận nói.
“Tiểu Bạch lão đại, ta chỉ là tò mò mà! Ngươi xem, Thẩm lão đại mấy năm nay đều nhớ thương em trai bảo bối đó của hắn, hiện tại thật vất vả mới nhìn thấy, oa, thật không nghĩ tới, Thẩm lão đại âm hiểm giả dối như vậy, vậy mà có em trai da dẻ sạch sẽ trắng trắng mềm mềm! Thật sự là đáng yêu cực kỳ! Ai nha, ta thật muốn nhéo má của hắn!”
“… Ngải Hiểu Trân, cảm phiền khống chế tốt bản thân! Ta cũng không muốn thủ hạ ta yêu thích nhất ngày mai bị bầm thây vạn mảnh ném ngoài phòng nghiên cứu!”
“… Tiểu Bạch lão đại lời này của ngươi thật sự là khủng bố…”
“Ta đây cũng không phải là nói chuyện giật gân! Thẩm An đó là vảy ngược của Thẩm Duệ! Ngươi có thể thân cận với hắn, nhưng tốt nhất bảo trì một khoảng cách!”
“… Ngạch, ta biết …”
…
Nghe được tới đây, Thẩm Duệ vừa lòng cười, tiểu Bạch quả nhiên thông minh.
Thẩm Duệ xoay người, đi thẳng đến phía trước văn phòng, vừa rồi khi hắn dùng ý thức kiểm tra, cũng đã nghe được giọng nói của Chu Vũ và Dương Sở Thuần, bọn họ về rồi? Thật đúng là rất nhanh!
*****
Mà lúc này Thẩm An đã tiến vào không gian.
Sau khi vào không gian, Thẩm An cũng không lập tức tiến hành tu luyện linh thủy bí quyết, mà là cẩn thận đánh giá bốn phía lần thứ hai, không biết có phải ảo giác của bản thân hay không, không gian này hình như có chút không giống.
Đầu tiên Thẩm An đi đến nhà gỗ, bậc thang nhà gỗ nhiều hơn, không gian bên trong nhà gỗ giống như lớn hơn, ít nhất cái sô pha lúc trước dựa sát tường giờ lại cách tường một khoảng lớn, mà nhà gỗ giống như còn có lầu hai?
Thẩm An tò mò tiêu sái lên lầu hai. Lầu hai trống trơn, nhưng có một cái ban công lớn, nhìn ban công lớn đó, Thẩm An nghĩ thầm rằng, về sau có thể để cái giường ở nơi đó. Ừ, chủ ý này không tồi.
Thẩm An nhảy xuống lầu, đi về phía hồ nước kia.
Buổi sáng hôm nay hắn thấy hồ nước kia, liền rất ngạc nhiên đối với hạt châu kia.
Nhưng ca ca không giải thích cho hắn hạt châu đó rốt cuộc là cái gì, nhưng nhìn hạt châu đó mặc dù là màu đen, nhưng phát ra ánh sáng nhiều màu rực rỡ xinh đẹp.
Nhìn cũng rất hấp dẫn người.
Thẩm An đi vào hồ nước.
Nước hồ trước sau như một trong suốt sạch sẽ, còn có sức nổi, có thể nổi lơ lửng trong hồ nước, chỉ hôm nay biên độ trôi nổi càng lớn, trước kia thời điểm nằm ở trong hồ nước, có thể cảm giác sức nổi tự nhiên, nước không cao quá mũi cũng sẽ không gặp khó khăn khi hít thở, nhưng bây giờ là cả người đều nổi trên mặt nước.
Thẩm An tò mò vốc một chút nước, mặc kệ chính mình dùng nước này tắm bao nhiêu lần, đều là sạch sẽ trong suốt như vậy, rõ ràng ở bên ngoài lăn lộn đầy bụi bặm, ở trong này tắm một lát, liền nhanh sạch sẽ, hơn nữa lại trôi vô tung vô ảnh, thật sự là lợi hại!
Nước này rốt cuộc là cái gì?
Thẩm An không nghĩ tiếp, không gian này nơi nào cũng lộ ra thần bí, cả ca ca cũng bắt đầu lộ ra thần bí.
Thẩm An đối với loại thần thần bí bí này rất ngạc nhiên, nhưng tự biết, bản thân hiện nay còn không có khả năng biết, hoặc là nói, ca ca không muốn nói.
Không gian này biến hóa, nhất định là bởi vì ca ca được truyền thừa.
Thẩm An ngâm mình trong hồ nước trong chốc lát, sợ chính mình lại ngủ quên, liền nhanh chóng đứng dậy.
Mặc xong quần áo, ngay tại hồ nước, ngồi xếp bằng, tu luyện linh thủy bí quyết, bản lĩnh thân thể vững chắc rất quan trọng, nhưng nếu có loại linh thuỷ bí quyết cùng cấp với dị năng này, vậy càng tốt!
Cho nên, Thẩm An, cố gắng tu luyện đi!
*****
Thẩm Duệ xoay người đi đến văn phòng, chỉ thấy Chu Vũ từ trên lầu đi xuống, liền đứng lại cười hỏi, “Trở lại?”
Chu Vũ khẽ gật đầu.
Thẩm Duệ đi đến cầu thang, “Vậy đến lầu hai đi. Vừa lúc có chuyện muốn nói với ngươi.”
Khi Thẩm Duệ lướt qua Chu Vũ đi lên lầu hai, đột nhiên phát hiện bị tập kích sau lưng. Thẩm Duệ cũng không thèm nhìn, đưa tay nắm cổ tay của đối phương, chậm rì rì quay đầu mỉm cười nhìn về phía Chu Vũ đang nhíu mày.
“Lão Chu, đều lớn tuổi rồi, còn chơi trò tập kích sau lưng a!” Thẩm Duệ cười cười nói xong, thả tay ra.
“Ngươi trở nên mạnh hơn!” Chu Vũ xoa cổ tay, ánh mắt phức tạp nhìn Thẩm Duệ, bất quá chỉ mới một ngày mà thôi, Thẩm Duệ trước mặt này, thế nhưng cảm giác giống như tiến giai một cấp bậc!
Rõ ràng trước kia là có năm phần phần thắng, hiện tại đại khái cũng chỉ có bốn phần!
“Ha hả…” Thẩm Duệ chỉ cười ha hả, quay đầu tiếp tục lên lầu.
Chu Vũ trầm mặc đi theo Thẩm Duệ vào lầu hai, trong lòng đều là tính toán, quả nhiên là có nguyên nhân đặc biệt gì đó?
Nhớ tới Dương Sở Thuần đang ở trong phòng bởi vì trực giác mà đau đầu không rõ lý do, vẻ mặt Chu Vũ bắt đầu ngưng trọng.
“Ngươi nói mạt thế gì đó sắp đến?” Sau khi Thẩm Duệ đóng cửa lại, Chu Vũ không thể chờ đợi được liền lập tức hỏi.
“Còn có ba tháng.” Chu Vũ đặt câu hỏi cũng không ngoài ý muốn của Thẩm Duệ, vừa rồi dùng ý thức kiểm tra, cũng đã biết Dương Sở Thuần bởi vì đau đầu mà chạy về phòng ngủ.
Mỗi lần có trực giác cảm giác, Dương Sở Thuần đều sẽ đau đầu, sự tình cảm giác được càng phiền toái, đau đầu lại càng thêm lợi hại.
“Ngày 21 tháng 12 năm 2012.”
Thẩm Duệ vừa rót cho mình và Chu Vũ một ly nước, vừa thản nhiên nói.
Chu Vũ nhăn mày, như vậy, thời gian rất gấp!
“Sự tình đại khái cũng đã bắt đầu bố trí.” Thẩm Duệ uống nước, chậm rãi nói, “Nhiệm vụ của ngươi cũng cần gia tăng. Ngô Thiên Hà bên kia phải làm tốt hơn.”
Chu Vũ nhìn về phía Thẩm Duệ, mặt không đổi sắc hỏi, “Ngươi muốn làm cho Ngô Thiên Hà là một đường lui cho chúng ta?”
Thẩm Duệ khẽ gật đầu, “Đây là thứ nhất. Thứ hai, có vài người chúng ta chỉ có thể giao cho Ngô Thiên Hà.”
Chu Vũ giật mình, lập tức sáng tỏ.Mạt thế đến, số người bọn họ có thể mang đi khẳng định không nhiều lắm, những người khác làm như thế nào? Có vài người là khăng khăng một mực đi theo bọn họ, nếu là vứt bỏ mặc kệ bọn họ, bọn họ cũng không làm gì được, huống chi, những người khăng khăng một mực đi theo bọn họ cũng là có người có bản lĩnh!
“Cha Ngô Thiên Hà cha ở thành phố B, trong mạt thế, thành phố B khẳng định an toàn! Có cha Ngô Thiên Hà, có Ngô Thiên Hà, những người của chúng ta đều có bản lãnh thật sự, bọn họ ở thành phố B khẳng định sẽ thực an toàn.
Đương nhiên, ta cũng sẽ lưu lại một đường cho bọn hắn. Chỉ bây giờ còn chưa nghĩ tốt nên làm như thế nào.” Thẩm Duệ nhẹ giọng nói.
Chu Vũ khẽ gật đầu, “Ta tin tưởng ngươi.”
Thẩm Duệ giương mắt nhìn về phía Chu Vũ, vẻ mặt nghiêm túc nói, “Lão Chu, những thứ càng ta muốn nhanh càng tốt, mấy người thủ hạ của ngươi về sau nhập vào bộ tác chiến, ngươi cần một lần nữa phân phối một chút, cuối tuần này ta muốn tiến hành khảo hạch tất cả, không đạt, đều chỉ có thể đi thành phố! Ngươi làm cho thủ hạ hiểu rõ điều này!”
Chu Vũ khẽ nhíu mày, đứng dậy nói, “Ta biết.” Đi tới cửa, Chu Vũ đột nhiên quay đầu nhìn về phía Thẩm Duệ, “Sở Thuần đau đầu ngươi cũng biết, nếu ba tháng sau mạt thế đến, đầu của hắn đau sẽ làm hắn không cách nào tham gia khảo hạch cuối tuần.”
Thẩm Duệ im lặng, nghĩ nghĩ, nói với Chu Vũ, “Cho hắn tiến vào bộ hậu cần đi.”
Chu Vũ gật đầu, “Cảm tạ!”
“Không có gì!”