Mạt Thế Trọng Sinh Chi Tiểu Nhân Vật

Chương 6

Khi Thẩm An còn trong văn phòng lầu ba rối rắm đối với ảnh chụp của mình, Thẩm Duệ trong phòng hội nghị lầu hai bố trí từng cái nhiệm vụ.

Bộ hậu cần Ngũ Lang, Tống Húc Dương và Lưu Khiết nhìn chằm chằm Thẩm Duệ không biết nói gì, lượng dược phẩm cùng các vật phẩm cấp cứu lớn như vậy, còn cả thiết bị? Thẩm lão đại tính toán xâm lấn thị trường dược phẩm Hoa Hạ sao?

Bộ duy tu Từ Trường Thiên cùng với phu nhân nhà mình Bạch Cảnh Khanh, một bên đánh máy, nhíu mày hỏi, “Bốn chiếc Hummer trang bị vũ khí chiến đấu, ba chiếc xe việt dã tăng thêm khoang đựng hàng lớn?”

Cái gì gọi là xe việt dã tăng thêm khoang đựng hàng lớn? Hummer trang bị vũ khí chiến đấu? Cái loại đồ vật này là có thể tùy tùy tiện tiện làm sao?

Thẩm Duệ cười tủm tỉm gật đầu, nhìn ra nghi vấn của Từ Trường Thiên, hảo tâm giải đáp, “Vật liệu để trang bị cho Hummer, tôi đã giao lão Chu cùng Tiểu Dương đi đặt mua. Về xe việt dã tăng thêm khoang đựng hàng lớn, cơ bản nhất, cần có tốc độ, chống va đập, có thể chịu nước, có thể đi đường núi, các chi tiết khác có thể tùy ý biến đổi.”

“Rầm!!” Thanh niên khuôn mặt thanh tú ngồi trên xe lăn cười như không cười đập mạnh cái bàn, lộ ra răng nanh trắng lóa, “Ngươi cho là Đôrêmon à!” Còn chịu được va đập, leo núi lội nước! Lăn mẹ ngươi! Đó là xe thùng đựng hàng! Xe thùng đựng hàng! Hiểu?!

Thẩm Duệ vẫn cười tủm tỉm như vậy, “A! Đúng vậy! Chắc lão Từ đúng là Đôrêmon! Ngươi xem, thiếu chút nữa hắn đã dựng thành công mạng vệ tinh rồi. A, đúng rồi, lão Từ a, ta cho ngươi thời gian hai tháng, nhất định phải làm xong mạng vệ tinh cho ta, về phần bốn chiếc Hummer chiến đấu cùng với ba chiếc xe việt dã tăng thêm thùng đựng hàng, ừm, một tháng, không thành vấn đề chứ?”

“Thẩm Duệ tên hỗn đản này! Quỷ hút máu!” Thanh niên văn tú trên xe lăn thiếu chút nữa liền muốn nhào qua, Từ Trường Thiên bên cạnh vội giữ phu nhân nhà mình lại, vuốt lông trấn an nói, “Khanh Khanh bình tĩnh! Ta không cùng quỷ hút máu chấp nhặt a!”

Lưu Khiết nhíu mày nhìn, quay đầu nhìn Thẩm Duệ đang cười cười như là tâm tình rất tốt, hỏi, “Lão Đại, phát sinh chuyện gì sao?”

Thẩm Duệ nhướng mày nhìn về phía Lưu Khiết, vẫn còn có một người bình tĩnh, rất tốt.

“Nếu ta nói đây là chuẩn bị cho mạt thế, các ngươi sẽ tin sao?” Thẩm Duệ vẻ mặt tươi cười nhìn về phía Lưu Khiết, nói.

Phòng hội nghị trong nhất thời lặng im. Lưu Khiết khóe miệng nhếch lên, thanh niên văn tú trên xe lăn lại hình như là không thể nhịn được nữa.

Từ Trường Thiên đỡ trán, vị lão đại nhà bọn họ này không lẽ… Bởi vì hòa hảo với em trai bảo bối, kết quả hưng phấn quá đầu óc chập mạch rồi?

Mà Thẩm Duệ chỉ cười cười, nhìn về phía Ngũ Lang, tiếp tục phân phó nói, “Chúng ta tại phố bắc của thành phố B nơi đó có một kho hàng, ngươi mấy ngày nay đem kho hàng nhập đầy, đầy rồi thì đem chìa khóa kho hàng giao cho Ngô Thiên Hà.”

Ngũ Lang ngẩn ra, “A?”

Tống Húc Dương xem xét xem xét Lưu Khiết bên cạnh, nhịn không được lên tiếng hỏi, “Lão Đại! Ngô Thiên Hà tuy rằng không thuộc tổng bộ, nhưng hắn cũng là tổng quản phân bộ thành phố B, đồ vật trong kho hàng kia hắn cũng biết đến, sao phải cố ý đem chìa khóa đưa cho hắn?”

Nếu lão đại là muốn tập hợp vật tư, ba cái kho hàng ở thành phố B cũng phải thu xếp công việc bớt chút thì giờ xuất một cái đến, nhưng lại đến thông qua Ngô Thiên Hà. Hiện tại vì cái gì muốn đem chìa khóa cái kho hàng lớn nhất trong đó giao cho Ngô Thiên Hà? Cho tới nay, bọn họ trong lĩnh vực siêu thị, đều là vật tư cùng tài chính, quản lý —— tam quyền cùng tồn tại quản lý, Ngô Thiên Hà là quân nhị đại điển hình (tạm hiểu là con nhà quân đội ^^), hiện nay là quản lý siêu thị thành phố B. Ngô Thiên Hà người rất tốt, cũng rất sáng sủa, nhưng bởi vì xuất thân của hắn rất mẫn cảm, hơn nữa lý do gia nhập bọn họ rất ghê tởm (mấy Chương gần cuối sẽ biết lý do), cho tới nay chỉ chạy việc bên ngoài cho bọn hắn.

Lưu Khiết cũng như là có điều suy nghĩ, dường như nghĩ thông suốt cái gì, lập tức ngẩng đầu nói rằng, “Ta hiểu được, chờ kho hàng nhập đầy, ta cho người đem chìa khóa đưa cho Ngô Thiên Hà.”

Thẩm Duệ vừa lòng gật đầu, nhìn về phía một bên bởi vì Lưu Khiết đột ngột trả lời, mà lặng im xuống dưới, những người khác từng người trầm tư, thanh âm trầm thấp xuống dưới, ngữ khí nghiêm túc, “Như vậy, hiện tại, nhiệm vụ liền như vậy định ra. Lão Từ, ta sẽ cho hậu cần toàn lực hiệp trợ ngươi, tiểu bạch, hệ thống hóa lỏng và lọc nước, ta hy vọng hai tháng sau ngươi có thể hoàn thành.”

Bạch Cảnh Khanh nhíu nhíu mày, cuối cùng gật đầu nói, “Ta hiểu được.”

Thẩm Duệ gật đầu đứng dậy, trước lúc rời đi nói với Tống Húc Dương, “Đem nhân viên cấp A của chúng ta ở các phân bộ khác lập thành danh sách.”

*****

Mà lúc này Chu Vũ khởi động Hummer, mặt không đổi sắc nhìn về phía Dương Sở Thuần vẻ mặt rối rắm, “Trên danh sách đó viết cái gì?”

“Ngạch… Chính ngươi xem đi.” Dương Sở Thuần nhìn số lượng từng loại vũ khí trên danh sách, rõ ràng đem danh sách đưa cho Chu Vũ.

Chu Vũ tiếp nhận, nhìn lướt qua, ánh mắt lạnh lùng, Thẩm lão đại đây là muốn đổi nghề đi buôn bán súng ống đạn được?

“Chu đội, ta có loại cảm giác…” Dương Sở Thuần đưa tay áp chế đầu óc đột nhiên đau nhói, thấp giọng lẩm bẩm nói, “Chỉ sợ sẽ phát sinh một ít sự việc phi thường không tốt …”

******

Ban đêm, Thẩm An nhìn màu đen dày đặc bên ngoài, không biết là bởi vì trải qua một lần mạt thế sẽ là như thế nào? Lúc này Thẩm An phát hiện, bầu trời đêm bên ngoài trong màu đen dày đặc tựa hồ hỗn loạn một tia hồng?

“An An?” Thời điểm Thẩm Duệ lau tóc đi ra từ trong phòng tắm, chỉ thấy Thẩm An tựa vào bên cửa sổ ngơ ngác nhìn bóng đêm bên ngoài, trong vẻ mặt còn có lo lắng. Thẩm Duệ đi tới, chỉ mặc quần ngủ, thân trên để trần, cơ bắp tinh tráng rắn chắc làm Thẩm An ghen tị thật sâu trong lòng, hắn cũng là hàng năm rèn luyện, sau khi trọng sinh một ngày một ngày tăng lớn lượng huấn luyện, nhưng mà hắn không có cơ bắp giống như anh hắn Thẩm Duệ buộc chặt ẩn chứa sức bật…

“Làm sao vậy?” Thẩm Duệ sờ sờ đầu Thẩm An, cúi đầu hỏi, trong mắt là lo lắng không chút nào che dấu.

Ma xui quỷ khiến Thẩm An chọt chọt bụng Thẩm Duệ, chua giọng nói, “Ca, một thân thịt này rèn luyện như thế nào?”

Thẩm Duệ sửng sốt, lập tức bật cười, một tay nắm lấy ngón trỏ của Thẩm An đang chọt bụng mình, trong mắt hiện lên đen tối không rõ, ôn nhu nói, “An An, vừa rồi em đang phiền não chuyện này?”

Thẩm An lắc đầu, “Không phải, ca, em chỉ là nghĩ tới chuyện ba tháng sau …”

Ba tháng sau, trời long đất lỡ, sau ba ngày ba đêm mê man mọi người thức tỉnh lại, chính là huyết tinh giết chóc!

Khi đó… Hắn cùng ca ca sẽ ở nơi nào? Ba mẹ, còn có tỷ tỷ hay không có thể không bị tách ra lần nữa?

Đột nhiên bị ôm chầm, ấm áp lại an tâm, Thẩm An sững sờ một chút, thân thể mềm rũ, ngã vào trong lồng ngực ấm áp dày rộng phía sau. Hô hấp bên tai đều là khí tức quen thuộc.

“Không có việc gì, có ca đây.” Thẩm Duệ thanh âm trầm thấp ôn nhu trấn an.

Thẩm An ừ một tiếng, quay đầu nhìn về phía Thẩm Duệ, “Ca, em muốn vào không gian.”

Cả ngày hôm nay còn chưa vào không gian tưới nước, cũng không biết những mầm cây còn sống không?

Thẩm Duệ xoay người Thẩm An lại, nhìn thẳng Thẩm An, nghiêm túc nói rằng, “An An, em phải đáp ứng ca một việc.”

“Anh, nói đi.” Thẩm An trừng mắt nhìn anh hắn đột nhiên nghiêm túc như vậy có chút dọa người.

“Về sau muốn vào không gian, phải nói với anh, mặt khác, nếu anh không cùng em đi vào, em không thể vào đó vượt quá nửa giờ!” Thẩm Duệ nghiêm túc nói.

Thẩm An a một tiếng, hắn biết mình đột nhiên biến mất là có chút dọa người, lần trước anh hắn bị chính mình dọa, cảm xúc phẫn nộ cùng sợ hãi chính là không nửa điểm che dấu. Bởi vậy, Thẩm An cũng không vì bị quản thúc mà phản cảm.

“Vậy, ca, ca hiện tại muốn theo em đi vào sao?” Thẩm An ngửa đầu hỏi.

Thẩm Duệ gật đầu, lộ ra nụ cười ôn nhu, “Tốt lắm. Ca giúp em chăm sóc cây.”

Vì thế, hai người chợt lóe, Thẩm An ôm áo ngủ lần thứ hai mang theo Thẩm Duệ vào không gian.

Vào không gian, Thẩm Duệ liền đầy hưng trí mang theo thùng nước đi múc nước tưới mầm cây, mà Thẩm An thấy, liền rõ ràng trực tiếp đi hồ nước tắm. Cũng không biết như thế nào, hắn hiện tại một ngày không tắm, đã cảm thấy cả người không thích hợp.

Thẩm An vào hồ nước không phát hiện, ánh mắt Thẩm Duệ ám trầm nhìn thân thể hắn. (An An tắm tiên, cởi sạch rồi =]])

Mà sau khi Thẩm An chìm vào nước, chậm rãi, bắt đầu mơ màng, mệt mỏi muốn ngủ, trên người tràn ra một ít màu đen cáu bẩn, còn có khói trắng lượn lờ quanh thân.

Thẩm Duệ vừa thấy, đầu tiên là mở to hai mắt, lập tức biến sắc, đột nhiên vọt tới, một phen ôm lấy Thẩm An, ánh sắng trắng đó là gì? Thứ màu đen kia lại là chuyện gì xảy ra?

Quan trọng nhất là, tại sao An An mê man?!

Thẩm Duệ gắt gao ôm Thẩm An, một phen ra khỏi hồ nước, nhìn An An trong ngực ngủ say, Thẩm Duệ hơi hơi hít vào một hơi, giương mắt nhìn về hoa sen màu trắng chính giữa hồ nước, sát ý lạnh lẽo phóng thích, đè thấp thanh âm bình tĩnh không thôi, “Đây là có chuyện gì?”

Trong không gian một mảnh quỷ dị an tĩnh.

“Ta biết, vạn vật có linh, đây là vật nghịch thiên, nhất định tồn tại linh tính!” Thẩm Duệ thanh âm lãnh tĩnh không thôi, nhưng tay gắt gao ôm Thẩm An cũng là hơi hơi chặt lại.

“Ta tên là Bạch Liên. Là trông coi tử phủ.”

Khi Thẩm Duệ tiến vào nơi này, Thẩm Duệ liền ẩn ẩn có cảm giác quỷ dị bị người quan sát. An An nói nơi này không có vật gì sống, nhưng Thẩm Duệ trực giác không đúng, nếu hắn cùng An An đều có thể tiến vào, thì tại sao vật còn sống không thể tiến vào?

Thời gian thứ này tồn tại khẳng định rất lâu, không có khả năng An An là chủ nhân thứ nhất! Tin tưởng trực giác của mình, Thẩm Duệ liền cảnh giác trong lòng.

Thẩm Duệ nheo mắt, quả nhiên là có thứ cổ quái tồn tại!

“An An bị làm sao?”

“Kết quả của tẩy tủy phạt kinh, người này hồn phách từng bị thương, không thể trải qua kích thích quá mãnh liệt, ta chỉ có thể chậm rãi rót tịnh thủy vào, tẩy đi dơ bẩn một chút, tẩy tủy phạt kinh.”

Thẩm Duệ ngẩn người, hồn phách bị thương? Thẩm Duệ cúi đầu nhìn Thẩm An tại trong ngực của mình chìm vào giấc ngủ.

Hai năm trước An An tuy rằng cũng đáng yêu như vậy, ánh mắt sạch sẽ giống như lưu ly, nhưng gần đây, làn da An An càng thêm trở nên trắng treo, ánh mắt cũng càng thêm lóe sáng, rõ ràng nhất chính là một thân thông thấu khí tức sạch sẽ. Hắn tưởng hai năm qua An An đã trải qua sự đời mang đến thay đổi, nhưng hôm nay suy nghĩ cẩn thận, tựa hồ không phải đơn giản như vậy.

“Thiên hạ không có bữa cơm miễn phí, An An không duyên cớ được một đồ vật như vậy, nhất định là phải trả giá cái gì! Ngươi lấy được gì từ An An?” Thẩm Duệ hí mắt hỏi.

“Ngươi quả nhiên thông tuệ hơn người. Tử phủ bị phong ấn, yêu cầu phải có ý nguyện tinh thuần cường đại không hỗn loạn bất luận tư dục gì mới mở ra được. Người này trước khi chết, sinh ra nguyện lực, hơn nữa người này hiến một lượng lớn máu huyết, hắn mở tử phủ ra, ta thỏa mãn nguyện vọng của hắn, đem hắn mang về trước đại kiếp nạn của thiên hạ.”

Trước khi chết?! Thẩm Duệ tâm run lên, đau xót, mở to hai mắt khó có thể tin, có ý tứ gì?!
Bình Luận (0)
Comment