Mạt Thế Trọng Sinh Chi Trọng Quy Vu Hách

Chương 160

Editor: Ken Le

Beta: Rosaline

Từ chối lời mời của Diêm Tân mời hai người ngồi trên xe bọc thép, hai người Hạ Tử Trọng trở lại chỗ xe tải.

Trước khi trở về Phương Hách tỏ vẻ, bản thân đang hành động thì ngoài ý muốn nhìn thấy tang thi đào ra tinh hạch đồng loại để ăn, tin tức này khiến người sau khi nghe được biểu tình đều không dễ nhìn – chủ yếu là thấy ghê tởm, dị năng giả muốn thăng cấp chỉ cần dùng dị năng hấp thu là được, đám tang thi thế nhưng dùng để ăn… Bất quá tin tức này tuy rằng rất hữu dụng, nhưng hiện tại mọi người không có biện pháp quay lại căn cứ đem tin tức mang về, cũng không có năng lực ngăn cản tang thi tiếp tục dùng phương thức này nâng cao thực lực, chỉ có thể tận khả năng thu thập tinh hạch tang thi mà mình giết.

Trở lại trên xe tải, tiểu đội Luân Hồi một đám đầy mặt hưng phấn mà nhìn bọn hắn chằm chằm, đại bộ phận người đang chờ kết quả của đạn bọn họ làm ra, bộ phận còn lại là biết ngọc không gian trên người bọn họ, không biết bọn họ có hay không lấy mấy xe chở xăng kia.

Hạ Tử Trọng hơi hơi nhìn Quách Binh gật đầu, Quách Binh hai mắt lập tức sáng lên, hắn nghĩ dựa vào thân thủ của hai người này thì không có gì là không thể.

Sau khi nhẹ nhàng thở ra Quách Binh liền nghĩ đến một sự kiện khác, chỉ hướng chiếc xe chỉ huy: “Vừa rồi đoàn xe bị tang thi tấn công có một nữ nhân bị tang thi tha đi, đã chết, tuy rằng không thấy rõ, bất quá nhìn qua hình như là – nữ nhân lúc trước của Ellen, em họ của cậu đấy?”

Quách Binh thấy Hứa Lỵ Lỵ chỉ vài lần, nhưng mỗi lần nhìn thấy đều ấn tượng khắc sâu, Hứa Lỵ Lỵ từ trên xe bộ hậu cần chạy xuống sau đó thành viên tiểu đội Bá Chủ nói đó là Hứa Lỵ Lỵ, mới nhớ tới nữ nhân kia hẳn là em họ của Hạ Tử Trọng. Sau này lúc cô ta bị tang thi cong lên trời nhìn thấy bộ quần áo, mới có thể nhìn ra.

Mấy đội viên sau này mới gia nhập tiểu đội Bá Chủ đều kinh ngạc nhìn về phía Hạ Tử Trọng, bọn họ đều thấy qua Hứa Lỵ Lỵ, cũng biết nữ nhân kia có bao nhiêu làm người e ngại, nữ nhân kia lại là em họ của người này?

Duẫn Đông đẩy kính mắt, thấy Hạ Tử Trọng kinh ngạc nhìn mình thì gật đầu: “Cô ta chạy ra từ xe bộ hậu cần rồi lên xe chỉ huy, sau này không biết vì cái gì lại xuống xe, rồi bị một tang thi cấp ba hệ phong tha lên không.” Về phần nguyên nhân cô ta tử vong, là bị tang thi cắn chết? Hay là bị súng máy bắn chết?

Hạ Tử Trọng lại lần nữa sửng sốt, nhướn cao lông mi, này… Liền… Chết? Như thế nào cừu nhân khiếp trước của mình, đời này muốn trả thù thì đám người đó đều chết ly kỳ như vậy?

Thấy Hạ Tử Trọng biểu tình giật mình, Quách Binh không biết hắn không biết có phải tên này rất quan tâm Hứa Lỵ Lỵ không? Chung quy đó cũng là người thân duy nhất của hắn… Đi?

“Cái kia…… Muốn hay không đi hỏi thăm một chút tình huống?” Hứa Lỵ Lỵ đến cùng là vì sao lại chạy xuống xe của bộ hậu cần? Lại vì sao chạy tới xe chỉ huy?

Hạ Tử Trọng bật cười một chút, khẽ lắc đầu: “Không cần.” Thấy mọi người không rõ chân tướng lúc nhìn mình còn mang theo chút đồng tình, không thể không nói nhiều thêm một câu: “Cô ta nợ tôi một mạng, chết thì chết đi.” Tuy rằng sau khi trùng sinh hắn không muốn tìm Hứa Lỵ Lỵ tính toán, thậm chí Hạ Tử Trọng đã định sẽ tự tay giết Ellen cùng Đới Quân, lại chưa từng nghĩ sẽ tự tay giết Hứa Lỵ Lỵ, nhưng với giao tình của hai người hắn không đá cô ta một cái cũng đã nể tình thân lắm rồi, hiện tại làm sao mà đau xót cho được?

Hứa Lỵ Lỵ có năng lực gây chuyện có lẽ Luân Hồi cũng không rõ ràng, nhưng người trong tiểu đội Bá Chủ lại biết rất rõ ràng thấu đáo, hơn nữa ngay cả lúc Ellen chết – sau chuyện đó phát hiện Hứa Lỵ Lỵ công khai gia nhập bộ hậu cần, bọn hắn cũng sinh ra hoài nghi.

Tiểu đội Bá Chủ sau khi Ellen chết thì triệt để giải tán, thành viên đi theo Duẫn Đông nguyên bản đa phần đều không phải là thành viên lúc trước, hết thảy đều do vị tiểu thư mới chết kia ban tặng. Nói thật, nếu hôm nay cô ta không mạc danh kì diệu chết bên ngoài, trên đường đi nếu có cơ hội nhất định sẽ lôi cô ta ra tra thẩm rõ ràng.

Nói thật, Bá Chủ đi đến con đường xém bị giải tán, đều do kẻ hại chết Ellen gây ra. Đương nhiên, cùng với sự tình Ellen luôn thích hái hoa ngắt cỏ có liên quan.

Lúc này Hạ Tử Trọng xác thật đối với Hứa Lỵ Lỵ không có tình cảm sâu đậm gì, càng không có khúc mắc gì, cộng thêm hai người thực lực cường đại không giống người thường, ngược lại cũng không ai nhắc lại chuyện này.

Trở lại trên xe, thừa dịp cùng Quách Binh ngồi gần nhau, Hạ Tử Trọng đem khối ngọc kia giao lại cho hắn, thấp giọng nói: “Tất cả đều không có vấn đề.” Dừng một chút, lại thấp giọng nói, “Không biết có phải ảo giác hay không, giống như uy lực so với lúc trước có lợi hại hơn.”

Quách Binh hai mắt sáng rỡ vội vàng gật đầu, về phần vấn đề uy lực lớn nhỏ nha…” – “Có lẽ là do tỉ lệ vàng bạc? Chúng ta trước tiên cứ như vậy đi.”

Bên trong ngọc không gian cất giấu không ít vũ khí tương tự, nếu tìm ra bí quyết chế tạo vũ khí đặc thù, bọn họ đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội như vậy, thừa dịp lúc mọi người ở trên xe có thể làm bao nhiêu hay bấy nhiêu, miễn cho lúc cần dùng thì không có đồ để dùng.

Quách Binh đem tinh thần lực thăm dò ngọc không gian, vốn là kiểm tra xem vàng bạc còn bao nhiêu để làm cho tốt, vừa nhìn vào liền thấy hai chiếc xe chở xăng chói lọi, dưới chân lảo đảo vội vàng ôm cổ Hạ Tử Trọng: “Hai chiếc?” Có thể có một chiếc đã vui rồi, bọn họ thế nhưng thu vào hai chiếc?

Hạ Tử Trọng bị hắn ôm cổ đến cứng lại, ho khan hai tiếng lấy ra cánh tay hắn: “Chỗ bọn tôi còn có một chiếc.”

Ba chiếc? Xe chở xăng!

“Đều… Đầy?”

Thấy Hạ Tử Trọng gật đầu, rồi kéo vợ nhà hắn ngồi vào thùng xe bên cạnh nghỉ ngơi, Quách Binh khóe miệng trừu động nửa ngày mới hít sâu một hơi khôi phục bình tĩnh, hai người bọn họ hành động tốc độ nhanh, thừa dịp loạn liền lấy mấy chiếc xe vào không gian cũng không khó… Đúng không đúng không?

Trên xe người không ít, Hạ Tử Trọng lại cùng tiểu đội Luân Hồi quan hệ tương đối tốt, cho nên hai người bọn họ lúc ăn cơm thì ngồi chung với người Luân Hồi cũng không có gì lạ, hai người đánh yểm hộ, chính mắt thấy tiểu đội Luân Hồi làm sao chế tác ra đạn dược, trong lòng hiểu rõ sau đó liền ngồi trở về nguyên bản vị trí.

Tiểu đội Luân Hồi dùng một dị năng giả hệ lực lượng nghĩ biện pháp đem vàng tận lực nghiền vụn, điểm này Hạ Tử Trọng là phong hệ cùng kim hệ cũng có thể làm, hơn nữa mảnh vụn muốn lớn có lớn, muốn nhỏ có nhỏ. Sau trình tự càng đơn giản, đem vỏ đạn mở ra, đổ hỏa dược ra, chia ba phần, đem mảnh vụn của vàng, bạc chia ra ba phần cùng bảy phần hỏa dược trộn với nhau, bỏ vào ống nhỏ, lại nhờ dị năng giả hệ lực lượng đem chúng nó siết chặt, làm thành hình dạng có thể nhét vừa vỏ đạn, rồi đóng lại là được.

Thuốc nổ trong vỏ đạn không phải rời rạc, mà được nén rất chặt, giống như mực của một cây viết, cho nên muốn cho vào vỏ thì phải nén lại trước.

Tiểu đội Luân Hồi bây giờ không có công cụ nào thuận tay, tỉ lệ vàng bạc thuốc nổ đều ước lượng bằng mắt, cũng không chính xác, nhưng cho dù như vậy sản phẩm của bọn họ vẫn rất tốt, huống chi hai người Hạ Tử Trọng?

Trong không gian của bọn họ có cân điện tử tỉ lệ thập phần chính xác, còn có công cụ thuận tay, chỉ cần khi đi vào chậm tãi nghiên cứu, chế tạo lựu đạn cũng nhanh hơn.

Vấn đề duy nhất là, mọi người còn đang gấp rút lên đường, không tiện vào trong không gian.

Đương nhiên, vẫn có phương pháp giải quyết, đó chính là lúc trước Hạ Tử Trọng từng cân nhắc qua – xếp chăn giả thành hình người, một người ở lại yểm trợ, một người khác đi vào làm việc, đợi bận rộn xong để bạch cầu mang người ra khỏi không gian.

Nhưng người vào không gian nên là ai? Lại là một vấn đề. Dị năng của mình thuận tiện nghiền cắt vàng bạc, nhưng nói về khéo tay, tháo đạn, trộn vật liệu thì Phương Hách vẫn thích hợp hơn. Chẳng lẽ cho hai người luân phiên.

May mà trước mắt bọn họ không gấp, tiểu đội Luân Hồi sẽ tăng tốc làm thêm vài viên đạn, có thể chi cho bọn họ một ít. Hơn nữa cho dù bọn họ làm nhiều loại đạn này, cũng không thích hợp sử dụng trước mặt người khác quá lộ liễu, chung quy số lượng đạn được phân chia lúc đầu ai cũng biết. Bọn họ sử dụng bao nhiêu, dị năng giả đồng hành phỏng chừng cũng đoán ra được.

Cho nên nói tóm lại, chuyện làm viên đạn cũng không sốt ruột.

——————

Trên xe chỉ huy, nghe xong thuộc hạ báo lại quá trình lấy xe xăng, trên xe trong lúc nhất thời một mảnh im lặng.

Ngay cả đám người Ngô thiếu bình thường hay tìm Diêm Tân náo loạn cũng không lên tiếng, không biết là do mới hại chết người khác? Hay nghe thấy năng lực của hai dị năng giả đó thì sửng sốt nên mới không nói tiếng nào.

Diêm Tân thoáng suy nghĩ một chút mới gật đầu với mọi người: “Được rồi, các người đi nghỉ ngơi đi!”

Đội phó bên cạnh thấp giọng hỏi: “Hai dị năng giả kia có thực lực cao như vậy, thiếu tá ngài xem có muốn đem bọn họ lên xe chỉ huy cho an toàn hay không?”

Diêm Tân khẽ lắc đầu: “Phía sau xe tải cũng cần người áp trận, vạn nhất xuất hiện tình huống đặc thù không thể không có cường giả ở tại.”

“Cả hai bọn họ thật sự là dị năng giả cấp hai? Sao sức chiến đấu có thể vượt xa dị năng giả cấp hai khác như vậy?” Lần hành động này người bên quân đội cũng không phải là người tầm thường, bọn họ đều là tinh anh bộ đội đặc chủng, trước tận thế sức chiếc đấu mạnh đến kinh người, nhưng bọn họ sau khi đi vào nội thành cũng chưa từng cần chiến đấu với tang thi trên đường, này có nghĩa gì? Có nghĩa là thân thủ hai người kia đã vượt qua cấp tinh anh!

Diêm Tân nhíu nhíu mày: “Bọn họ trên người khả năng có công phu, có lẽ dị năng cũng cao hơn chúng ta đoán một chút.”

“Ngươi là nói…… Cấp ba?”

Thấy trong xe nhiều người đều có bộ dáng có chút kích động, Diêm Tân nhìn xung quanh một vòng: “Có thể, bất quá từ lời báo cáo vừa rồi, công phu của bọn họ có khả năng cũng khá cao, có lẽ dị năng cùng một ít công phu kết hợp cùng nhau có thể cho ra hiệu quả càng tốt. Về phần cấp bậc dị năng của họ, rất có khả năng là cấp ba, bất quá dị năng giả từ cấp hai lên tới cấp ba cũng chỉ là vấn đề thời gian, có lẽ bọn họ vận khí tốt, nắm giữ được cách thăng cấp trước căn cứ nên đã sử dụng tinh hạch trước, cho nên tốc độ so với người bình thường nhanh hơn.”
Bình Luận (0)
Comment