Mạt Thế Xâm Nhập

Chương 136

Bởi vì có tọa độ trung tâm năng lượng, cộng thêm cái khung tam giác đầu tiên, rất dễ dàng đoán ra vị trí và khoảng cách của hai khung còn lại. Để dành ra thời gian dư dả, ước định là trong vòng mười ngày.

Phải nội trong mười ngày chạy tới địa điểm dự định, hoàn thành trang bị, có thể nói thời gian tương đối khẩn. Phó Sử Ngọ xưa giờ chưa làm qua loại nhiệm vụ có thời hạn này, khó tránh khỏi có vẻ khẩn trương. May mà Đường Húc Hải trước kia nhập ngũ, đã từng làm nhiệm vụ còn gấp gáp hơn, vì thế sự bình tĩnh của hắn cũng khiến những người khác thong dong hơn.

“Đừng lo.” Đường Húc Hải quay đầu nhìn Phó Sử Ngọ bên cạnh, nói: “Tám ngày đủ để chúng ta đuổi tới đó, trang bị xong cũng đủ thời gian để tiến hành rút đi.”

Gương mặt căng cứng của Phó Sử Ngọ hơi dịu lại, khóe miệng cong lên một nụ cười: “Ừ.”

Đường Húc Hải vươn tay, ngoéo lấy ngón tay y, sau đó lại quay đầu chuyên chú đi.

Thực rõ ràng, tổ alien lớn phụ cận trung tâm năng lượng đều xây tại gần ba khung trang bị, hiện giờ bọn họ đã đánh tan một cái, mấy ngày đầu chỉ cần tránh thoát lũ alien không thể không lưu lạc du đãng do mất tổ là được.

Thời tiết quá nóng, bọn họ để tránh cho bị thương và phơi nắng, không thể không mặc áo khoác, tuy quần áo thông khí rất tốt, nhưng vẫn y như tắm hơi, mồ hôi ướt đẫm cả người.

Lại một lần dừng lại nghỉ ngơi và bổ sung hơi nước, Phó Sử Ngọ liếm liếm môi nói: “Không biết đội Liễu Miện thế nào rồi?”

Đường Húc Hải uống xong một ngụm nước, nhấp nhấp môi khô khốc, nói: “Cậu yên tâm, tổ bọn họ trước kia là phụ trách nhiệm vụ đặc biệt trong dân gian, bàn về kinh nghiệm thực chiến nhất định càng muôn màu muôn vẻ hơn chúng ta từng trải.”

Phó Sử Ngọ nhìn hắn, tò mò hỏi: “Tôi vẫn không biết bọn Tốn Tổ trước kia là làm việc gì cả.”

Đường Húc Hải nở nụ cười hàm súc sâu xa với y: “Đại đa số đều là mấy chuyện có liên quan đến một ít tôn giáo và môn phái giang hồ, dù sao liên lụy đến vấn đề tín ngưỡng cá nhân, đôi khi có chút tranh cãi không tiện công khai xử lý. Vì thế chuyên thiết lập những nhân viên nội bộ tạo thành ngành quản lý đặc biệt.”

Phó Sử Ngọ cái hiểu cái không gật gật đầu.

Đường Húc Hải lại uống một ngụm, rồi đóng nắp lại. Hắn dùng tay sờ sờ khuôn mặt Phó Sử Ngọ, cẩn thận hỏi: “Có thấy nóng không?”

Phó Sử Ngọ lắc đầu nói: “Không có việc gì, tôi đã thích ứng rồi.”

Đường Húc Hải lại dùng mu bàn tay trắc thân nhiệt của y, phát giác da tay y vẫn mát lạnh, mới yên tâm buông tay xuống, đứng dậy.

Thời gian nghỉ ngơi mỗi lần không nhiều, cũng không có dư sức đâu mà nấu cơm, bọn họ đều trực tiếp gặm thực vật uống chút nước lạnh, buổi tối cũng đi. Mỗi tối thời gian cắm trại cũng ngắn lại chỉ còn sáu tiếng, đảm bảo mỗi người có bốn tiếng để ngủ.

Lại đi vài ngày, bọn họ dựa vào đồng hồ đa năng trên cổ tay mà chính xác đến được phụ cận khung trang bị thứ hai.

Nằm sấp trên đất, dùng cỏ dại bó lại rồi gắn lên lưng để ngụy trang, Đường Húc Hải cẩn thận quan sát cái tổ này.

Tổ này cũng giống cái trước, đều là alien cấp 5 và cấp 3. Hoàn toàn không thấy bóng dáng cấp 1 2 và 4, tóm lại đây là một tổ alien đang trong thời kì cường thịnh.

Lưu Bội Kỳ nuốt một ngụm nước bọt, nói: “Tổ này lớn vậy, chúng ta còn ít đi 10 người, nhân lực chia ra đã không đủ, thời gian cũng thiếu, làm thế nào đây?”

Đường Húc Hải thần tình nghiêm túc nhìn chằm chằm cái tổ, cũng không quay đầu lại nói: “Đừng ồn, tôi đang nghĩ cách.”

Phó Sử Ngọ quay đầu hỏi Lưu Bội Kỳ: “Anh có thể dùng dị năng mộc hệ của anh, khống chế bộ rễ từ mặt đất chui lên như Liễu Miện không?”

Lưu Bội Kỳ hơi sửng sốt rồi nói: “Không thể, thực vật cộng sinh với tôi là cây lựu không giống liễu dễ lên chòi như vậy.”

Phó Sử Ngọ tiếc nuối, Đường Húc Hải hỏi: “Cậu có ý kiến gì không?”

Phó Sử Ngọ dừng một chút nói: “Chưa phải ý hoàn thiện, nhưng lũ alien này đa số đều lấy alien cấp 6 là chủ. Nếu chúng ta nghĩ ra cách giết nó trước, alien trong tổ nhiều lắm chỉ nổi điên một thời gian, sau đó liền đi khỏi tổ tìm kiếm những alien xây tổ khác. Các anh ngẫm lại, lũ alien cấp 5 chạy tới Trái đất không phải đều vậy à.”

Lưu Bội Kỳ cứ thấy có cái gì không đúng, sau đó hắn đột nhiên cả kinh nói: “Nhưng gần đây chỉ có hai tổ lớn, chúng cũng không biết tổ phụ cận khung trang bị thứ nhất đã bị chúng ta phá hủy, có bay đi tìm những alien cấp 6 khác không?”

Đường Húc Hải nói: “Hẳn sẽ không, lũ cấp 5 đều là trực tiếp đi theo alien cấp 4 rời tổ, trừ phi là alien cấp 6 tổ của chúng, các alien cấp 6 khác tổ, chúng sẽ không nhận.”

Chân Tử xen vào: “Đó là cách tốt, nhưng chúng ta làm sao có thể đi vào giết alien cấp 6 chứ?”

Phó Sử Ngọ trầm ngâm một lát rồi nói: “Đi trên không, vọt vào đi. Tôi có thể định vị chuẩn xác vị trí con alien cấp 6, ngay trên vách đá giữa tổ. Vị trí này tương đối có lợi với chúng ta, đến lúc đó Bạch Khải Phong chặt đứt đường lên núi, chúng ta chỉ cần đối mặt với lũ cấp 5 có thể bay là được, không cần quản alien cấp 3 dưới mặt đất.”

Lưu Bội Kỳ gật đầu tỏ vẻ hiểu, nói: “Đến lúc đó dị năng mộc hệ của tôi nên phối hợp thế nào?”

Phó Sử Ngọ nói: “Tôi muốn cho anh dựng một cái chắn thực vật, đúng lúc đó trực tiếp dùng bộ rễ bao lấy chúng ta, dù sao khi ấy rất có thể chúng ta sẽ lọt vào vây công thời gian dài. Dịch ăn mòn của alien cấp 5 cũng chỉ có thực vật có thể chống lại trong chốc lát.”

Đường Húc Hải trầm tư một chốc lại với: “Chúng ta không cần luôn bị động mà bị đánh vậy, Bạch Khải Phong là thổ hệ, đến lúc đó nghĩ cách Kim Thiền Thoát Xác đi.”

Mắt Phó Sử Ngọ sáng rực lên, nói: “Anh thấy kế hoạch này làm được không?”

Đường Húc Hải nói: “Còn cần hoàn thiện thêm chút. Cứ trực tiếp vọt vào như vậy thì không được, alien cấp 6 đâu có dễ giết liền, cần có người dẫn một phần lũ cấp 5 rời đi.”

Phó Sử Ngọ ý thức được cái gì, y mở to hai mắt nhìn, nói: “Anh..anh muốn đi sao?”

Đường Húc Hải nói: “Trong năm người chúng ta chỉ có cậu và tôi có thể tự bay được, cho nên phải là một trong hai chúng ta đi. Cậu đi giết alien cấp 6, tôi đi dẫn đi một phần tụi cấp 5.”

Phó Sử Ngọ lập tức tâm tình mâu thuẫn, lý trí y biết đây là phương án tốt nhất, nhưng tình cảm lại không muốn Đường Húc Hải rời khỏi y một mình làm chuyện nguy hiểm như vậy.

Đường Húc Hải nắm lấy vai y, nói khẽ: “Cậu biết là, đây là biện pháp phân phối tốt nhất mà, trừ tôi ra, không có ai có thể làm được.”

Đáy mắt Phó Sử Ngọ nhấp nháy lên không nỡ và bất an, nhưng cuối cùng vẫn cắn răng gật đầu: “Tôi biết, anh đi đi.”

Phó Sử Ngọ hít sâu một hơi, vẻ mặt kiên nghị nói: “Bất kể giá nào, chúng ta nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ!” Y vươn tay móc vài bình thuốc trong túi ra, chia thuốc cho mọi người, sau đó trịnh trọng nói: “Lấy đi, những thứ này là thần dược Đại Lực, uống rồi có thể tạm thời đề cao cấp bậc dị năng, nhưng sau đó rất có thể sẽ sụt cấp, thậm chí dị năng bị phế bỏ. Chưa đến thời khắc mấu chốt các anh đừng tùy tiện sử dụng.”

Chân Tử ngạc nhiên nhìn bình nhỏ không khác gì thuốc năng lượng: “Đây là thần dược Đại Lực trong truyền thuyết á?! Nhìn thế nào cũng giống mấy cái sở nghiên cứu ra cho vậy nhỉ?”

Lưu Bội Kỳ cẩn thận mở miệng bình ra, nhìn nhìn lại ngửi ngửi, nói: “Cả mùi và màu cũng tương đương đó”

Phó Sử Ngọ nói với: “Đương nhiên giống rồi, đều chung thành phần. Chẳng qua một cái là chiết từ động thực vật biến dị một cái là lấy ra từ động thực vật dị năng, trừ thành phần càng đậm đặc ra, không có gì khác biệt. Các anh cất riêng bình thuốc này, đừng để lẫn với những bình khác.”

Thần dược Đại Lực này lúc trước tiến sĩ Tả bất quá chỉ cho Phó Sử Ngọ 6 bình mà thôi, hiện tại chia ngay ra 4 bình, trên tay Phó Sử Ngọ chỉ còn có hai.

Nhưng cái túi dùng để đựng thuốc trên người y là dạng ngăn 5 5, có một bình lẫn chung với loại khác. Lúc này Phó Sử Ngọ muốn lấy bình thần dược Đại Lực đã đặt chung với các loại thuốc khác ra, mới phát hiện thuốc đã không thấy.

Mặt Phó Sử Ngọ bỗng trắng nhợt, sau đó mới hồi tưởng lại, lúc trước y cho Lý Kế Tiên một phần thuốc năng lượng, chắc đã nằm lẫn trong đó rồi. Khoảng thời gian này tuy luân phiên chinh chiến, nhưng Phó Sử Ngọ cũng không bị thương, cho nên không phát hiện cho lộn thuốc rồi.

“…” Phó Sử Ngọ đẩy đẩy kính: “Nguy rồi, lúc trước tôi cho thuốc Lý Kế Tiên lấy nhầm rồi, lẫn vào đó một bình.”

Đường Húc Hải cất thuốc bình, nói: “Cho thì cho đi, cũng không tính lãng phí.”

Phó Sử Ngọ sầu lo nói: “Tôi không phải sợ lãng phí, nhưng lỡ anh ta không biết, lúc bổ sung năng lượng dùng mất, đến lúc đó dị năng bị ảnh hưởng thì sao? Phải biết thần dược Đại Lực rất có khả năng sẽ phế bỏ dị năng của người ta, nếu vì thế mà Lý Kế Tiên mất hết dị năng, đó là lỗi của tôi.”

Đường Húc Hải ôm lấy vai y an ủi nói: “Đừng lo, Lý Kế Tiên đã được huấn luyện chuyên nghiệp về y tế, tối thiểu vẫn nhận biết được thuốc, anh ta nhất định nhận ra dị thường. Thời gian dài như vậy vẫn chưa có chuyện, chắc là anh ta để thuốc của cậu đến cuối cùng mới dùng, sẽ không uống ngay đâu. Chờ trở về nói cho anh ta biết là được.”

Trên thực tế cũng như Đường Húc Hải nói, thuốc năng lượng Phó Sử Ngọ cho Lý Kế Tiên đều được gã cất kỹ, trước khi phần thuốc phân phối cho gã còn chưa dùng xong, gã sẽ không đụng  đến số thuốc Phó Sử Ngọ cho.

Trên người Đường Húc Hải còn đeo ngụy trang, không tiện ôm trọn lấy Phó Sử Ngọ, chỉ có thể nhẹ giọng phân tích cho y nghe, tâm Phó Sử Ngọ chậm rãi an ổn lại, không lo lắng nữa, chỉ nghĩ nhanh chóng làm xong chuyện bên này, trở về nói cho Lý Kế Tiên một tiếng.

Đường Húc Hải lại an bài vị trí cùng thời gian, liền một mình vòng qua một hướng khác, đến thời gian ước định, Đường Húc Hải bọc áo giáp cả người liền bay về hướng tổ.

Hắn vừa lộ diện, lập tức hấp dẫn lực chú ý của lũ alien cấp 5.

Đường Húc Hải ôm súng trong tay, bắn ra từng phát từng phát đạn năng lượng, miệng còn khiêu khích quát: “Tụi rùa con, có bản lĩnh đi theo ông nội tụi mày nè!”

Tuy ngôn ngữ không thông, nhưng hàm ý của Đường Húc Hải thật trắng trợn, alien cấp 5 lập tức bị hắn chọc giận, vọt về hướng hắn.

Đường Húc Hải vỗ mạnh 6 cái cánh, không lùi mà tiến tới, trực tiếp vọt tới trong tổ, khiến cho càng nhiều alien cấp 5 chú ý. Sau đó hắn mới bay lên trời cao.

Chờ hắn lôi ngàn vạn alien cấp 5 vô kể đi, bọn Phó Sử Ngọ bên này cũng hành động.

Phó Sử Ngọ xung trận lên trước, gồng từ năng lên, bay nhanh vọt vào trong tổ, lao thẳng đến dốc đá giữa tổ. Ba người phía sau y thì đeo trang bị bay, nỗ lực đuổi kịp theo y.

Tuy bị Đường Húc Hải dẫn đi một phần, nhưng vẫn còn vô số alien bay tới, Phó Sử Ngọ thấy như vậy không được, quyết định nhanh nói: “Tôi dẫn chúng đi, các anh chạy nhanh đến vách đá đi! Nhớ hạ xuống là lập chắn ngay!”

Bọn Lưu Bội Kỳ còn chưa kịp phản ứng, Phó Sử Ngọ mím môi, vung tay lên các gai nhọn từ năng dạng mũi tên vụt ra ngoài, alien cấp 5 nghênh diện cứ như bánh chẻo mà đùng đùng đùng rơi xuống một đống lớn.

Kỳ thật công kích của Phó Sử Ngọ không cần vung tay động chân gì, nhưng y càng muốn làm như thế, để cho thấy đây là y tấn công, mới có thể khiến lũ alien chú ý và kiêng kị.

Vô số alien cứ im hơi lặng tiếng mà ngã xuống, khiến bọn alien cấp 5 loạn cả lên, Phó Sử Ngọ hoặc không làm, đã làm phải làm đến cùng, lại lần nữa vung tay một cái, hàng loạt mũi tên từ năng rẽ hướng lao vút, lại một đống alien ngã chết.

Lúc này alien có thể xác định là sinh vật trước mắt này làm, đối với sinh vật tính uy hiếp quá mạnh, alien theo bản năng dùng toàn lực đi đối phó, lúc này alien cấp 5 lập tức ùa về hướng y.

Phó Sử Ngọ thúc mạnh từ năng, lập tức gia tốc, y không dám quá nhanh, chỉ dần dần bay lên trời cao. Phía sau y lập tức ùa theo số lượng alien không kém hơn Đường Húc Hải bao nhiêu, trước mắt ba người Lưu Bội Kỳ lập tức trống trải bớt.

Lưu Bội Kỳ bị biến hóa đột ngột này làm sợ ngây người, kế hoạch không phải như thế, sao lại biến thành bọn họ đi công kích alien cấp 6 chứ?!

Thuộc tính nữ hán tử của Chân Tử bùng nổ, lưu loát bay lên phía trước, hô to một tiếng: “Lên!!”
Bình Luận (0)
Comment