[Mau Xuyên] Boss Phản Diện Nghịch Tập, Ai Dám Tranh Phong

Chương 87

7:00 AM.

Tiếng chuông báo thức đầu giường reo lên, Tĩnh Hạ thuận tay hất bay nó ra xa.

Hôm nay vẫn như bao ngày khác, như thường lệ, cô phải đi đến nhà Quách Quỳ.

Không phải là do cô muốn đi, mà là bắt buộc phải đi.

Nói trắng ra, Tĩnh Hạ cũng cảm thấy rất lười khi mỗi ngày phải ra khỏi nhà, nhất là dưới trời nắng.

Tuy nhiên, dù suy nghĩ bao nhiêu, Tĩnh Hạ vẫn phải lết cái thân mình rời khỏi giường.

Biết làm sao được, cô đã không làm thì thôi, nhưng nếu đã trót làm thì phải làm đến cùng.

Nhưng mà, cô còn đang trong thân phận bạn gái với Quách Quỳ, theo lẽ thường, hắn là bạn trai thì nên đến nhà cô mới đúng, sao cô cứ phải mỗi ngày đi tìm hắn chứ?

Quá bất công!

[ Ký chủ, thời hạn ba tháng còn chưa hết, hơn nữa cô cũng chấp nhận nhiệm vụ này rồi, cô cần phải có trách nhiệm với nó ]

Hệ thống với giọng điệu băng lãnh đột ngột lên tiếng, bắt đầu giảng đạo lí cho Tĩnh Hạ.

"Dừng ngay, ngươi định chuyển sang làm hệ thống giáo viên hả?". Tĩnh Hạ nhíu nhíu mày, mở miệng nói.

Lại còn muốn giảng giải lí lẽ thường tình gì đó với cô, cứ như thể cô muốn làm người vô trách nhiệm lắm không bằng.

Mà.... đúng là cô cũng đang muốn.

[ Nếu ký chủ muốn, ta cũng có thể bật lên tính năng này. ]

Hệ thống vẫn dùng giọng điệu cũ nói chuyện với cô.

"..." Thôi khỏi đi.

Hệ thống ngươi dường như cũng đã biết phản dame rồi.

"King coong"

Dưới nhà, tiếng chuông cửa vang lên, truyền đến tai Tĩnh Hạ.

Tĩnh Hạ ngồi im một lát, mới chậm rì rì kéo ghế đến bên chỗ cửa sổ, ngồi xuống rồi ngó ra thì thấy Quách Quỳ tay cầm một cái tui ni lông to đứng trước cửa nhà cô.

Quách Quỳ hôm nay mặc một bộ đồ đen trắng, mặt trời vào buổi sáng sớm không quá gắt gao như buổi trưa, cho nên khi ánh nắng phản chiếu xuống người hắn, dường như muốn vẽ nên một mảnh hào quang.

Tĩnh Hạ bình tĩnh mà nhìn mỹ nam yêu nghiệt dưới nhà.

Hình như nhận thấy ánh mắt của cô, Quách Quỳ chậm rãi ngẩng đầu, đôi mắt phượng nhìn lên cô gái đầu tóc hơi rối chống cằm ở cửa sổ, hẳn là vừa mới thức dậy.

Quách Quỳ kéo khóe môi, ý cười trong ánh mắt nhiều hơn một phần.

Hắn nhớ, thời gian Tĩnh Hạ với hắn quen biết cũng như ở chung không dài lắm, tính ra cũng khoảng được hơn một tháng.

Vậy mà tại sao hắn lại dễ dàng thích cô như vậy chứ?

Hơn nữa càng ngày tình cảm càng sâu đậm hơn.

Không chỉ thế, sáng nay không nhịn được dậy sớm mua đồ cũng chỉ muốn được gặp cô nhanh hơn.

Trong khi Quách Quỳ đang đắm chìm trong suy nghĩ, Tĩnh Hạ đã ra mở cửa.

"Này".

Một tiếng nói thanh thúy vang lên, cắt đứt dòng suy nghĩ của hắn.

Quách Quỳ thu hồi tầm mắt, cúi đầu, liếc nhìn cô gái mặc áo ngủ màu tím, đi dép bông ở trước mặt, chỉ cảm thấy bộ dáng của Tĩnh Hạ bây giờ rất đáng yêu.

Tĩnh Hạ làm sao không nhận thấy hắn hơi thất thần, có lẽ cô biết hắn đang nghĩ gì.

Bởi vì...

[ Ting! Mục tiêu Quách Quỳ, độ thiện cảm +5, hoàn thành công lược 80% ]

Trong vòng một tháng này, độ hảo cảm của Quách Quỳ tăng lên không ít.

Chính Tĩnh Hạ cũng cảm thấy khá bất ngờ, cô cảm giác có chút gì đó không đúng.

Quả nhiên...

Nhan sắc của bổn tiểu thư là kiểu gặp người người thích, gặp hoa hoa nở trong truyền thuyết đây sao?

[ Ký chủ, thỉnh tự trọng ] Hệ thống không chút lưu tình phá vỡ ảo tưởng của Tĩnh Hạ.

Cho dù có đẹp đến thế thật thì cũng là nhan sắc của nguyên chủ, không phải là của cô đâu.

Hệ thống, lập tức úp mặt vào tường để tí nữa ta xử ngươi sau.

Tĩnh Hạ ở trong lòng nghiến răng nói.

[... ] Bổn hệ thống cứ không úp mặt vào tường, để xem cô làm gì ta.

Nghĩ xong, hệ thống liền xoay cả màn hình về phía tường.

Tĩnh Hạ thu hồi tâm trạng, lùi một bước sang một bên "Vào đi".

Quách Quỳ chầm chậm bước vào trước, đồng thời thuận mắt ngắm nhìn quang cảnh phòng khách.

Phòng khách nhà cô tính ra cũng đơn giản, một cái ghế sofa, một cái bàn và một cái tivi được đặt đối diện, ngoài ra còn một số đồ vật trang trí.

Tĩnh Hạ bước vào đằng sau, lấy dép từ trong tủ ra cho hắn.

"Đi vào". Cô nhàn nhạt nói.

Quách Quỳ thật ra cũng không cần Tĩnh Hạ phải lấy dép ra cho hắn, nhưng cô đã nói thế liền ngoan ngoãn cởi giày đi vào.

"Sao hôm nay anh lại đến đây?".

"Anh dậy sớm, mua đồ ăn rồi mang qua". Quách Quỳ hơi ngập ngừng, thành ra câu nói có gì đó khá cộp mác.

Hắn thấy vẻ mặt cô không có cảm xúc gì khi đối mặt hắn, là cô không chào đón hắn sao?

Nghĩ vậy, trong lòng Quách Quỳ tự dưng sinh ra vài phần buồn bã.

Nhìn gương mặt tuấn tú đột nhiên ỉu xìu của người đối diện, Tĩnh Hạ hơi giật khóe miệng.

Người này có vẻ như có chút ngốc manh, sao có cảm giác như cô đang bắt nạt hắn vậy?

Tĩnh Hạ lập tức cảm thấy có chút buồn cười, nhưng ngoài mặt vẫn không biểu lộ gì, bình thản tiến đến nhận lấy túi ni lông từ tay Quách Quỳ rồi mang xuống bếp.

Cô quay đầu, nhìn Quách Quỳ vẫn tỏ vẻ tội nghiệp đứng im một chỗ, dù biết rõ nhưng vẫn lên tiếng hỏi: "Anh đến đây là để làm bữa sáng cho em?".

Quách Quỳ không nhìn cô mà cứ nhìn chằm chằm xuống đất, gật đầu một cái.

Nhìn cái tên ngốc nào đó vẫn chưa chịu di chuyển, Tĩnh Hạ liền giậm chân.

"Vậy còn không mau xuống làm, anh muốn em bị đói chết sao?". Tĩnh Hạ ôm lấy bụng, tỏ ra như đang rất đói, bĩu môi nói.

Quách Quỳ giật mình ngẩng đầu, thấy thiếu nữ ánh mắt long lanh nhìn mình, liền cả người luống cuống một hồi rồi đi nhanh xuống bếp.

Tĩnh Hạ liếc hắn một cái cong khóe môi lên, tỏ vẻ đắc ý, còn đâu bộ dáng đáng thương hề hề vừa rồi.

Bàn về làm nũng, bổn tiểu thư đây chưa thua ai bao giờ.

Đứng một lát, Tĩnh Hạ bước vào phòng vệ sinh sửa soạn.

Chợt tiếng hệ thống phát ra trong đầu cô.

[ Ký chủ, nam nữ chính đã làm hòa rồi ]

Tĩnh Hạ ngược lại không có biểu cảm ngoài ý muốn nào, chỉ chăm chú chăm sóc da mặt.

"Vậy sao?".

[ Ký chủ, cô không ngạc nhiên? ]

"Có gì phải ngạc nhiên chứ?".

Nếu chỉ mình nam chính qua đêm với người khác, thì việc đó cùng lắm chỉ tạo nên một cơn sóng gió khiến nam nữ chính ngược luyến tình thâm mà thôi.

Nhưng nếu cả nữ chính cũng vượt rào nữa, thì mọi chuyện đều xong rồi.

[ Vậy... kí chủ, cố gắng hoàn thành nhanh tâm nguyện ]

Thanh âm hệ thống có chút run rẩy.

Không giống như bao lần khác, hệ thống lần này, à không, vẫn chưa từng nhắc nhở Tĩnh Hạ là phải quan tâm đến việc thực hiện tâm nguyện của nguyên chủ.

Đơn giản là bởi vì cô chưa từng quên.

Nhìn như cô vẫn luôn xao nhãng, chỉ đơn giản là đến nhà Quách Quỳ làm bảo tiêu rồi công lược độ thiện cảm của hắn, chứ dường như chưa đụng chạm gì đến cái gọi là hoàn thành tâm nguyện.

Nhưng thật sự là như vậy?

Hệ thống nhớ lại, ngày đó Lục Thanh Ngọc với Bạch Đào bị bắt cóc, Tĩnh Hạ cũng có mặt ở đó, cô có thừa sức lực để cứu được bọn họ nhưng cô đã không làm vậy.

Lúc đó nó cảm thấy, Tĩnh Hạ để Bạch Đào bị bắt cóc thì còn hiểu được, vì đơn giản tâm nguyện của nguyên chủ có tính đến việc trả thù Bạch Đào, nhưng lôi cả Lục Thanh Ngọc vào để làm gì?

Cùng cô đi qua hai thế giới, hệ thống nhận ra được một điều rằng Tĩnh Hạ sẽ không đụng đến người không thuộc phạm vi nhiệm vụ, không phải bởi vì cô tốt, mà là cô lười so đo với họ.

Nhưng sau rồi nó đã hiểu rồi.

Muốn vạch trần bộ mặt thật của một người, đồng thời hủy hoại luôn thanh danh của người đó thì không bao giờ là không cần một con tốt thí.

Mà Lục Thanh Ngọc không ai khác chính là con tốt thí ấy.

Không phải Tĩnh Hạ không đụng đến người khác, chẳng qua là chưa có thời cơ để đụng tới thôi.

Việc mất đi trinh tiết khiến Lục Thanh Ngọc nổi điên, từ đó lợi dụng cô ta vạch trần Bạch Đào, bày mưu kế hủy hoại mối tình cảm tưởng chừng như sâu đậm của nam nữ chính.

Từ đó tới giờ Tĩnh Hạ một chút cũng chưa từng nhúng tay vào, có câu nói "Trai cò tranh nhau ngư ông đắc lợi", quả không sai chút nào.

Cô tuy không phải kẻ chủ mưu, cũng không phải người trực tiếp ra tay, nhưng cô chính là khởi nguồn.

Omeoi!!!!

# Hệ thống bảo bảo sợ hãi, muốn đổi kí chủ thì phải làm sao? Ai oline thỉnh thông tri gấp #
Bình Luận (0)
Comment