Mau Xuyên Công Lược: Nữ Phụ Có Độc

Chương 105

Nụ hôn đêm hè, đó là bí mật của riêng hai người họ.

trên đường trở về, Phong Quang ôm cánh tay An Đồng tựa vào trên người anh, bỗng nhiên thấy trở về cao trung cảm giác cũng không kém đến vậy, ít nhất cô lại có cái loại thanh xuân tùy ý thoải mái.

Một nam một nữ mờ ám này chủ nhiệm lớp sẽ không quản sao? Hắn thật ra cũng muốn quản, nhưng lại không có lá gan đâu, hiện tại đám học sinh nhà giàu, ai cònkhông có hôn thê hôn phu?

Từ đó, học sinh xinh đẹp mới chuyển trường có bạn trai, bạn trai cô còn là An Đồng đại danh lừng lẫy, tin tức này coi như tất cả mọi người đều đã biết.

Phong Quang đưa An Đồng đến cửa nhà, cô liền tự mình nhảy lên nhảy xuống trở về, đừng hỏi vì sao là cô đưa anh về, bởi vì dù An Đồng nói bản thân có thể đi được rồi, nhưng cô vẫn thấy anh rất yếu ớt, nhìn anh đứng lâu cô sẽ muốn mãnh liệt yêu cầuanh ngồi xuống, hơn nữa, khoảng cách hai nhà bọn họ bất quá cũng xa có một trăm mét thôi.

“Con về rồi!” Phong Quang về nhà liền nhiệt tình hô lên một câu.

“Khụ!” Hạ Triều nặng nề ho một tiếng.

Gặp lại trong phòng khách ngoại trừ cha cô còn có một vị khách nữa, Phong Quang sửng sốt, “Sĩ quan Lý, ông sao lại đến đây?”

“Cái này là… công việc, công việc.” Lý Tất cười ha ha nói.

Hạ Triều nói: “Phong Quang, đây là bạn của papa, hôm nay hắn có việc liền đến đây.”

“À, vậy mọi người nói chuyện, con trở về phòng.”

“Đợi chút.” Hạ Triều gọi cô lại, “Chuyện này con cũng có thể nghe một chút.”

“Hai người bàn công chyện, con nghe gì mà nghe, con lại nghe không hiểu.”

Lý Tất nói: “cô Hạ, tôi cũng thấy cô có thể nghe một chút, là có liên quan đến An Đồng.”

Cùng An Đồng có liên quan… Phong Quang do dự trong chốc lạt, ngồi xuống sofa, “Là chuyện gì?”

Lý Tất và Hạ Triều nhìn nhau, thế này mới nói: “Nói vậy cô Hạ cũng biết là gần đây có rất nhiều đồn đại liên quan tới An Đồng.”

“Ông là muốn nói tới chuyện mẹ anh ấy sao? Ông cũng nói là đồn đại vậy không cần tích cực đến vậy đi?” Nhắc tới cái này, trên mặt cô cũng thấy không kiên nhẫn.

Hạ Triều trầm giọng nói: “không có lửa sao có khói, có loại đồn đại này xuất hiện nhấtđịnh là có nguyên nhân.”

“Nguyên nhân không phải là vì lần trước sĩ quan Lý dẫn người đến nhà An Đồng, còn ở nhà họ đào hố sao?” Phong Quang liếc Lý Tất, “Hơn nữa lúc đi rồi cũng cũng khôngđem hố lấp lại.”

Lý Tất sờ sờ cái mũi, thoạt nhìn rất ngượng ngùng, “Chúng tôi cũng là làm việc theo trình tự, nếu An Đồng thật sự không có một chút khả nghi thì chúng tôi cũng sẽ khôngtheo dõi cậu ấy.”

“Ông nói anh ấy khả nghi, vậy khả nghi chỗ nào?”

“Theo lời đồng nghiệp bà An, lúc ấy bà An tiếp nhận muột cuộc gọi điện thoại mới vội vội vàng vàng chạy ra ngoài, chúng tôi điều tra cuộc gọi đó, chỉ có một dãy số duy nhất, tra không đi đến đâu cả, nhưng dựa theo biểu hiện của bà An, chúng tôi có lý do tin tưởng người gọi cho bà ấy là người quen của bà.”

Phong Quang ôm cánh tay, nói như không có gì, “Tôi nghe nói bà An là người phụ trách một công ty, người quen của bà ấy khẳng định không ít, hơn nữa bởi vì là nữ cường nhân trên thương trường, bà ấy cũng khẳng định đoạt việc làm ăn của không ít người, kẻ thù khẳng định cũng nhiều, các người vì sao liền đem mắt đặt trên người An Đồng?”

“không phải liền đem mắt đặt trên người An Đồng, mà bởi vì chúng tôi đã loại trừ người khác.” Lý Tất một đôi mắt sắc như ưng, “Hơn nữa, chúng tôi tra ra được một chuyện.”

Trong lòng Phong Quang cảm thấy không ổn, “Các người tra ra được cái gì?”

“Tuy rằng bác sĩ gia đình trước kia của An Đồng đã xuất ngoại, nhưng chúng tôi tìm được hắn khi hắn trở về nước thăm người thân, chúng tôi biết một sự kiện, nguyên nhân thân thể An Đồng không tốt là vì mẹ cậu ta luôn luôn kê đơn cậu ta.” Lý Tất bày ra khí thế của một hình cảnh, khiến người ta sinh ra tín nhiệm vô điều kiện, “Một lý do này cũng đầy đủ rồi.”
Bình Luận (0)
Comment