Quyển 25 - Chương 41: Công lược hoàng đế bệnh tật
Quyển 25 - Chương 41: Công lược hoàng đế bệnh tậtQuyển 25 - Chương 41: Công lược hoàng đế bệnh tật
Khi Phong Quang lần nữa tỉnh lại thì đã là đêm khuya. Cô ngủ ở giường, trên người còn đang đắp chăn, nghĩ một chút cô mới nhận ra đây là phòng Nhật Quỹ. Phong Quang ngồi dậy từ trên giường, nhìn hoàn cảnh xung quanh cô liền thấy căn phòng thật giống như con người Nhật Quỹ, căn phòng này bày biện cực kỳ mộc mạc.
Cô ngồi xếp bằng trên giường, nhìn cảnh đêm ngoài cửa sổ mà ngây ngốc, mãi đến lúc cửa phòng mở ra, cô giang hai tay, liền bị người kia ôm vào trong ngực.
Nhật Quỹ hôn khẽ đỉnh đầu cô, hỏi:
"Tỉnh lại đã bao lâu rồi?"
"Không lâu lắm..."
Cô thích ý thở ra,"Huynh đi làm gì vậy?"
"Đi gặp bệ hạ."
Trong nháy mắt, tỉnh thần cô tỉnh táo, lập tức ngẩng đầu hỏi:
"Huỳnh đi nói với hắn chuyện chúng ta thành thân?"
"Không sai."
Nhật Quỹ ngồi ở mép giường, hắn ôm cô ngồi trên đùi mình, nhẹ nhàng nói:
"Sau khi nàng ngủ, ta càng lúc càng cảm thấy đêm dài lắm mộng, nên liền đến xin chỉ thị bệ hạ ngay lúc đêm khuya. Vốn tưởng rằng bệ hạ sẽ không gặp ta, lại không nghĩ rằng bệ hạ vẫn gặp."
"Vậy hắn đồng ý chứ!?"
Cô chỉ quan tâm vấn đề này,"Hắn có đồng ý cho chúng ta thành thân hay không?"
Nhật Quỹ cười khẽ vuốt gương mặt cô,"Bệ hạ đồng ý."
"Vậy thật sự là quá tốt!"
Phong Quang vui vẻ ra mặt, lại truy hỏi tiếp:
"Vậy chúng ta sẽ thành thân khi nào?"
"Bệ hạ nói để chúng ta tự chọn ngày rồi nói cho hắn một tiếng là được."
Nhật Quỹ nói tiếp:
"Dĩ nhiên, ta cũng phải từ bỏ vị trí Đại Thần quan." Đại Thần quan phải giữ gìn thân thể thánh khiết, đây là quy củ. Quy củ thì không thể sửa được, nên Nhật Quỹ chỉ có thể từ bỏ chức vị Đại Thần quan để trở thành một Thần quan bình thường nhất trong thần điện, tuy vẫn là thần chức, nhưng cũng là vị trí cách xa nhất với thần linh.
Phong Quang hôn hắn một cái để khen thưởng,"Có hoàng lịch không? Chúng ta chọn ngày lành gần nhất đi!"
Giống như Nhật Quỹ, cô cũng lo lắng đêm dài lắm mộng.
Nhật Quỹ cười xoa đầu cô,"Hiện giờ không vội, trời cũng đã khuya, nàng cần nghỉ ngơi nữa."
"Vậy huynh ngủ chung với ta được chứ?"
Cô buột miệng thốt ra lời mời khiến sắc mặt hắn đỏ ửng, hắn mất tự nhiên ho khan một tiếng, nói:
"Phong Quang, nam nữ có khác..."
"Chẳng phải chúng ta sắp thành thân sao?"
Cô hỏi với vẻ rất ngây thơ, nhưng suy nghĩ trong lòng cô lại không ngây thơ như vậy.
Nhật Quỹ lại khó xử nói:
"Nhưng hiện giờ chúng ta vẫn chưa thành thân, làm như vậy... chỉ sợ sẽ rước lấy lời bàn tán, bất lợi với danh tiết của nàng."
"Huynh nghĩ ta và huynh cùng nhau biến mất nhiều ngày như vậy, hiện giờ huynh lại nói với bệ hạ là muốn cưới ta, những người khác chẳng lẽ sẽ không nghĩ nhiều?"
Phong Quang hứng thú nhìn hắn, lời cô nói cũng là sự thật.
Nhật Quỹ im lặng không nói gì, đối mặt với sự chủ động như vậy của cô, hắn không biết phải nói gì mới ổn.
Phong Quang xuống khỏi người hắn, tự mình nằm lại trên giường, đưa lưng về phía hắn, tùy ý nói:
"Nếu huynh muốn thì bây giờ cứ cự tuyệt đi, về sau huynh có muốn ngủ chung với ta cũng sẽ không dễ dàng như vậy."
Thân mình Nhật Quỹ cứng đờ, lần đầu tiên tâm tình hắn rối rắm như thế. Nếu để người khác biết có mỹ nhân mời mà hắn còn cự tuyệt như vậy, chỉ sợ đều sẽ nói hắn khó hiểu phong tình, nhưng hắn không nghĩ tới điểm này, hắn chỉ nghĩ nếu hắn cự tuyệt, có phải về sau Phong Quang sẽ thật sự không cho hắn lên giường của cô hay không?
Vậy nếu hắn tới kỳ động dục... chẳng phải sẽ cực kỳ khó nhịn? "Hừ" mạnh một tiếng. Nhật Quỹ bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể thở dài một tiếng, cởi giày vớ và áo khoác rồi nằm lên giường, ngủ ở mép giường bên ngoài.