Quyển 26 - Chương 25: Công lược tình yêu cấm ky
Quyển 26 - Chương 25: Công lược tình yêu cấm kyQuyển 26 - Chương 25: Công lược tình yêu cấm ky
Tạ Kết nói:
"Phong Quang là con gái của đại bá ta, nàng ấy còn lâu mới phải là thứ nữ kia! Bình thường người vay tiền ta không trả thì không tính làm gì, nhưng hôm nay nếu ngươi dám có ý xấu với muội muội ta, ngươi xem ta có đánh chết ngươi không nhé!"
"Ôi ôi ôi!"
Lý Kỳ kêu lên:
"Tạ tam thúc, ngươi không ngăn cản cản sao! Sẽ mất mạng người đó!"
Tạ Trạm cười nói:
"Vì sao ta phải cản?"
Phong Quang vừa thấy tư thế này của Tạ Trạm và Tạ Kết, nghĩ thầm không phải bọn họ thật sự muốn đánh chết Lý Kỳ đấy chứ? Người vây xem xung quanh đã ngày càng nhiều, mà nơi này là cửa Phật, nếu thật sự đổ máu ở đây, chỉ sợ Tạ gia bọn họ cũng sẽ chọc phải phiền toái.
Cô đang muốn mở miệng, bên cạnh đã truyền đến một giọng nói dịu dàng,"Xảy ra chuyện gì thế?"
Một nhóm rất đông cung nữ thị vệ mở đường, người bước đến sau là một vị phu nhân ung dung hoa quý, bà ta thoạt nhìn cực kỳ trẻ tuổi, trên mặt mang theo ý cười, càng hiện rõ khí chất bình dị gần gũi. Không nhìn ra được tuổi bà ta, chỉ cảm thấy giữa nét tươi cười của bà ta đều là vẻ ưu nhã cao quý.
Tạ Trạm buông lỏng tay đang bắt lấy Lý Kỳ, hắn hơi gật đầu,"Hoàng hậu nương nương."
Chỉ một tiếng này, mọi người xung quanh liền lập tức quỳ xuống hành lễ,"Bái kiến hoàng hậu nương nương."
Tạ Kết kéo kéo ống tay áo Phong Quang, Phong Quang lấy lại tỉnh thần cũng vội vàng kéo Hoan Nhi quỳ xuống, sợ Hoan Nhi không thoải mái, cô liền để Hoan Nhi quỳ gối trên làn váy của mình.
Hoàng hậu ung dung cười,"ÐĐều đứng lên đi, hôm nay bổn cung đến đây bái Phật cũng không gióng trống khua chiêng, chỉ là không muốn gây trở ngại các vị bái Phật, tục lễ ngày thường tạm thời miễn
"Tạ ơn hoàng hậu nương nương!"
Mọi người lại đứng lên, chỉ dám nhìn phượng nhan, tại không dám nói thêm nửa lời. Trước đây khi hoàng thất muốn tới bái Phật, trước tiên đều sẽ phong tỏa núi, hôm nay hoàng hậu đến tại chỉ mang theo cung nữ hộ vệ, có thể thấy được bà cũng hoàn toàn không muốn gây ra động tĩnh lớn. mà Tạ Trạm tại ở chỗ này, cũng chính là vì phải bảo vệ hoàng hậu nương nương.
Hoàng hậu đảo qua một lượt từng người ở đây, cười hỏi:
"Tạ tướng quân, đã xảy ra chuyện gì?"
Tạ Trạm còn chưa mở miệng, Lý Kỳ đã hét lên:
"Nương nương! Cứu mạng!"
Hoàng hậu nhìn về phía Lý Kỳ trên mặt có thương tích,"Vì sao ngươi lại xin bổn cung cứu mạng?"
"Bởi vì ta làm quen với đại tiểu thư nhà Tạ tướng quân, hiện giờ ta liền bị Tạ tướng quân và cháu trai hắn sử dụng hình phạt riêng!"
Hoàng hậu che miệng mà cười,"Đứa nhỏ này cũng thật hào phóng, trước khi nhờ bổn cung cứu mạng còn nói ra sai lầm của mình."
"Bởi vì ta không cảm thấy mình sai."
Lý Kỳ mở cây quạt ra, nếu có thể bỏ qua vết thương trên mặt hắn, thật ra còn có thể nói một câu phong độ nhẹ nhàng,
"Cái gọi là lòng yêu cái đẹp người nào cũng có, ta tìm Tạ tiểu thư nói chuyện cũng là vì ta cảm thấy nàng ấy đẹp, nhưng ta chỉ đơn thuần thưởng thức mà thôi, chứ tuyệt đối không có tính toán nào khác."
"Ngươi thật ra cũng rất thẳng thắn thành khẩn."
Hoàng hậu chuyển tầm mắt sang Phong Quang,"Vị Tạ tiểu thư này lại không phải là vị ta gặp ở hội ngắm hoa ngày ấy, hẳn ngươi chính là nữ nhi của Tạ Tầm Tạ đại nhân."
"Đúng là tiểu nữ."
Phong Quang cụp mi rũ mắt hành lễ,"Hoàng hậu nương nương."
Hoàng hậu cười nói:
"Không cần câu nệ, ngẩng đầu lên."
"Dạ."
Phong Quang ngẩng đầu, lễ phép mỉm cười.
"Không sai, đúng là một mỹ nhân, cũng khó trách tại có người muốn đến làm quen với ngươi."
Hoàng hậu ý cười ôn nhu,"Nhị tiểu thư Tạ phủ tài nghệ vô song, đại tiểu thư Tạ phủ hoa dung nguyệt mạo, Tạ phủ đúng là có phúc khí."
"Nương nương quá khen." vệ Tạ đại tiểu thư như vậy, hẳn là hai vị cũng có cảm tình rất tốt."