Quyển 26 - Chương 28: Công lược tình yêu cấm ky
Quyển 26 - Chương 28: Công lược tình yêu cấm kyQuyển 26 - Chương 28: Công lược tình yêu cấm ky
Phong Quang nhìn Tạ Trạm đi tới mà nói không ra lời, cô vốn dĩ cho rằng, hắn chỉ cố ý muốn dọa Lý Kỳ chút thôi, lại không nghĩ hắn thật sự muốn chặt đứt một cánh tay của Lý Kỳ.
Chờ đến khi cô phục hồi tỉnh thần lại, mới phát hiện Tạ Trạm đã nhìn chằm chằm mình một lúc lâu, mà cô cũng đã ngây ngốc nhìn hắn một lúc lâu rồi.
Cô dừng một chút,"Thúc nhìn chằm chằm ta là nghĩ gì vậy?"
"Phong Quang thật đẹp."
Khóe môi Tạ Trạm hàm chứa nụ cười, ý cười trong mắt cũng đủ thấy được sự chân thành. Lại tới nữa rồi... loại mờ ám khiến người ta cảm thấy như thật như giả.
Phong Quang không nói gì, nắm tay Hoan Nhi xoay người rời đi.
Tạ Trạm không nhanh không chậm đi theo phía sau cô,"Tức giận?"
"Không."
"Không tức giận, vì sao lại không muốn nhìn ta?"
"Hai con mắt một cái miệng, có cái gì đẹp?"
Tạ Trạm thất vọng nói:
"Ta còn tự cho là Phong Quang rất thích gương mặt này của ta đấy."
Cô cũng không quay đầu lại mà nói:
"Vậy cũng không đẹp bằng ta."
"Ta dĩ nhiên là kém hơn Phong Quang."
"Thúc tự mình hiểu lấy là tốt rồi."
"Cho nên vì sao Phong Quang giận ta vậy?"
Bước chân cô khựng lại,"Ta muốn tức giận thì tức giận, thúc quản nhiều như vậy làm gì?"
Tạ Trạm nhìn cô trong chốc lát, bỗng nhiên lắc đầu bật cười,"So với Nhị nha đầu, Phong Quang đúng là quá khó hầu hạ."
"Chẳng phải vậy sao, tính tình ta không tốt, còn làm ra vẻ, so sánh ta với Tạ Yêu Yêu, cho dù thích gương mặt này của ta, ai cũng sẽ không nhịn được mà nói Tạ Yêu Yêu tốt."
"Phong Quang đang ghen ghét."
Đây là câu khẳng định mà không phải câu nghi vấn. Cô nghẹn họng, bỗng nhiên ý thức được mình thật sự đang ghen ghét, cô khẽ cắn môi,"Phải rồi, ta chính là đang ghen ghét đó, nếu tương lai ta gả cho người ta, tướng công ta lại thích Tạ Yêu Yêu thì biết làm sao bây giờ?"
"Ta sẽ giết hắn, rồi giúp Phong Quang tìm một hôn phu càng tốt hơn."
Cô không hài lòng với đáp án này,"Nếu ta không muốn tái giá thì sao?"
"Không muốn gả chồng cũng không sao cả, Tạ gia nuôi được ngươi."
Đôi mắt hắn mang ý cười, nói chân thành.
"Thúc!"
Cô giậm chân,"Vậy nếu như... nếu như..."
"Không có gì là nếu như cả."
Hắn duỗi tay nhẹ nhàng búng lên trán cô, cười khẽ nói: "Cho dù gia nghiệp Tạ gia không còn, cũng vẫn nuôi được Phong Quang nha. Có ta ở đây, tóm lại không ai có thể bắt nạt ngươi được."
Phong Quang nghe xong, lại không thấy vui vẻ chút nào.