Quyển 26 - Chương 35: Công lược tình yêu cấm ky
Quyển 26 - Chương 35: Công lược tình yêu cấm kyQuyển 26 - Chương 35: Công lược tình yêu cấm ky
"Phong Quang..." Tạ Trạm nắm lấy cổ tay cô, hơi hoang mang khó hiểu,"Sao ngươi lại tức giận?"
"Ta còn lâu mới thèm tức giận."
Cô muốn rút tay mình ra, thấy không rút được thì cũng đành từ bỏ, ngẩng đầu căm tức nhìn hẳn, cô bực bội nói: "Nếu thúc đã tìm tới Tạ Yêu Yêu thì cần gì phải tìm ta nữa?"
"Nhị nha đầu đã để lại ấn tượng không nhỏ cho hoàng hậu nương nương trong hội ngắm hoa mấy ngày trước, lần này với thân phận của nàng ấy thì vốn không thể tham gia cung yến được, là do hoàng hậu nương nương khâm điển nên nàng ấy mới có thể đến cung yến."
Tạ Trạm không biết vì sao mình phải giải thích rõ ràng đến thế, tóm lại khi kéo lấy tay cô, hắn liền không kiềm được mà nói ra những lời này. Phong Quang ngừng một chút, lại hoài nghi nhìn hắn,"Tạ Yêu Yêu có thể đến cung yến, thật sự không phải do thúc an bài?"
"Vì sao ta lại yêu cầu như thế chứ?"
Tạ Trạm nói:
"Nhị nha đầu đúng là cháu gái ta, nhưng ta không phải người không biết quy củ. Quốc yến quan trọng như thế, nhị nha đầu vốn không có tư cách tham gia, nếu ta ngang ngạnh đưa ra loại yêu cầu này với bệ hạ và hoàng hậu thì chính là Tạ phủ chúng ta sai. Khi biết nhị nha đầu sẽ cùng đến cung yến, ta cũng khá bất ngờ."
Cô nghe xong, sắc mặt hơi dịu lại, nhưng vẫn chưa chịu hết làm kiêu, khó chịu nói:
"Nếu không phải vì gương mặt này của ta thì thúc cũng sẽ không tìm tới, có phải không?"
"Nếu không phải ngươi có gương mặt này, ta cũng không cần nhọc lòng đến vậy."
Tạ Trạm chợt nhìn cô thở dài một cái, tỏ vẻ bất đắc dĩ cực kỳ.
Cô mếu máo,"Lời này của thúc có ý gì?"
"Nếu Phong Quang không xinh đẹp như vậy thì cũng không đến mức hấp dẫn nhiều ong bướm thế, ta cũng không phải từng giờ từng khắc lo lắng đề phòng."
Tâm tình cô tốt lên không ít, nhưng vẫn nỗ lực không nở nụ cười,"Ong bướm gì chứ? Chẳng phải có mỗi Lý Kỳ thôi sao? "Hẳn là Phong Quang không biết, nhiều ngày nay, ở ngoài cửa phủ chúng ta đã có không ít công tử phong lưu ngâm thơ đối câu, chỉ mong gặp được giai nhân, lại càng hy vọng giành được sự ưu ái của giai nhân."
Lời Tạ Trạm nói là sự thật. Không biết bắt đầu từ khi nào, tin tức đệ nhất mỹ nhân Tử Thủy Thành đến để đô đã lan truyền nhanh chóng, đám thiếu niên liều lĩnh sôi nổi kia luôn tìm mọi cách để thấy được phương dung(1)", chỉ nhằm chứng thực xem vị Tạ tiểu thư này liệu có giống trong lời đồn hay không. Nếu là thật, vậy chỉ cần được tiểu thư Tạ phủ liếc mắt nhìn một cái, cũng đủ để bọn họ đi ra ngoài thổi phồng một phen.
Phong Quang "Hừ" một tiếng,'Luôn có một số tài tử bao cỏ(2) ham sắc đẹp."
Tạ Trạm cười một tiếng,"Tuy là bao cỏ, nhưng bọn họ lại đều là con nhà quý tộc đế đô. Phong Quang nói ra lời này, chỉ sợ sẽ khiến đám người kia tức giận."
"Bọn họ tức giận thì cứ tức, chẳng lẽ bọn họ còn có thể làm gì được ta sao?"
"Dĩ nhiên là không thể."
Đôi mắt Tạ Trạm mang ý cười, tựa như dương liễu tháng ba, mang theo sắc xanh nổi bật trong gió xuân ấm áp, khiến người ta có cảm giác như tắm mình trong gió xuân,"Có ta ở đây, ai có thể làm người tổn thương Phong Quang được chứ?"
"Chính vì có thúc ở đây, nên chuyện phiền lòng của ta mới nhiều đến không biết bao nhiêu mà kể."
Phong Quang nhỏ giọng lẩm bầm một câu, nghe như oán giận, nhưng tâm tình cô lại không thể coi là xấu.
"Ta biết, tính tình ta ngu dốt, không biết lấy lòng nữ tử như thế nào, Phong Quang không thích ta cũng là điều dễ hiểu."
Ý cười trên khóe môi Tạ Trạm dường như hơi hiện vẻ cô đơn,"Nhưng bất luận thế nào, ta vẫn luôn hy vọng mỗi người trong Tạ gia đều sống ổn, mà Tạ gia cũng có thể trở thành một nhà hạnh phúc trong miệng người khác."
*********
(1) Phương dung: cách nói trang trọng chỉ dung mạo người con gái.
(2) Bao cỏ: Vô tích sự.