Quyển 26 - Chương 71: Công lược tình yêu cấm ky
Quyển 26 - Chương 71: Công lược tình yêu cấm kyQuyển 26 - Chương 71: Công lược tình yêu cấm ky
Hoàng đế sửng sốt hồi lâu, không rõ người vừa rồi còn giúp mình sao lại đột nhiên chuyển sang chống đối, một lúc lâu sau ông ta mới tìm lại được giọng nói của mình,"Tạ tướng quân, ngươi làm gì vậy?"
"Giúp nhạc phụ của ta đoạt vị, đây không phải chuyện rất rõ ràng sao?"
Tạ Trạm mỉm cười, không hề có chút hổ thẹn.
Hạ Triều kêu lên:
"Ai là nhạc phụ của ngươi!?"
"Sư phụ, ta đã rất nhanh chóng tiếp nhận sự thật người trở thành nhạc phụ của ta, người cũng cần bình tĩnh lại, nhanh chóng tiếp nhận sự thật này mới phải."
Hạ Triểu thiếu chút nữa ném kiếm trong tay mình vô mặt Tạ Trạm,"Ngươi là tam thúc trên danh nghĩa Phong Quang, vậy mà tại mơ ước con bé, ngươi là đồ cầm thú đội tốt người!"
Hạ Triều quả thực không dám tưởng tượng, trong mấy năm ông không ở bên con gái, Phong Quang rốt cuộc có từng bị Tạ Trạm hạ độc thủ hay không. Tuy ông không quá hiểu Tạ Trạm, nhưng Hạ triều nhạy bén với bản chất "ly kinh phản đạo(1)" của Tạ Trạm.
Hoàng đế cho dù có ngốc, cũng biết Tạ Trạm vì coi trọng con gái của Hạ Triều mà muốn phản chiến, ông ta còn cố giãy giụa lần cuối cùng,"Tạ tướng quân, ngươi không muốn có gia sản Tạ gia nữa sao?"
Gia sản?
Có quan trọng bằng Phong Quang sao?
Tạ Trạm cười khẽ, quả nhiên là tiêu sái mê người,"Bệ hạ, đã đến lúc này, ngươi còn tưởng rằng ta muốn hủy diệt Tạ gia chỉ vì gia sản sao?"
"Tạ Trạm..."
Hạ Triều nhíu chặt giữa mày,"Ngươi làm vậy thật quá đáng!"
Nhìn xem, cùng là người hoàng thất, Hạ Triều tại vừa liếc mắt đã có thể nhìn ra mục đích chân chính mà Tạ Trạm muốn hủy diệt Tạ gia .
Tạ Trạm lại cười, hắn chân thành nói:
"Nhạc phụ, đây là vì ta sợ Phong Quang sẽ phải sống trong sự chỉ trích của người khác. Trên đời này ngoại trừ nàng, không người nào là ta không thể hy sinh." Đó là gì, chẳng qua là một từ ngữ nhàm chán mà người đời dùng để trói buộc người khác thôi, Tạ Trạm không hề cho rằng mình nên bị trói buộc, người đời quá mức ngu muội, bị trói buộc vào cùng ai, chẳng qua cũng chỉ là một cách để kéo thấp hắn xuống mà thôi. Đương nhiên, hắn cũng không phủ nhận ơn dưỡng dục của cha mẹ đối với mình, cho nên, hắn giết phụ thân hắn, để mẫu thân hắn yên ổn ngồi lên vị trí Tạ gia lão phu nhân. Vậy cái ơn này hắn cũng đã trả hết.
Thế gian này giống như một bàn cờ, mỗi người đều có thể là một quân cờ đặt trên bàn cờ đó, người của Tạ gia có thể, chính hắn cũng có thể.
Chỉ riêng Phong Quang là không được.
Nếu quân trắng hạ xuống, sẽ có thể bị quân đen ăn luôn, hắn sẽ không để Phong Quang chịu mạo hiểm. Đây là một loại cảm giác rất kỳ quái, giống như một người không tim không phổi bỗng nhiên cũng có ngày muốn bảo vệ một người nào đó.
So sánh với người khác, có lẽ Phong Quang cũng không có gì khác biệt, nói đúng hơn, so với những người khác cô lại càng thêm yếu ớt, nhưng không hiểu sao Tạ Trạm lại muốn bảo vệ cô, muốn tiếp cận cô, hắn muốn bảo vệ thật chặt bảo vật dễ vỡ này trong tay mình, dù là ai cũng không thể mơ ước.
Tình yêu vốn không nên chiến thắng tình thân.
Nhưng hắn không hề có cái gọi là khái niệm tình thân, còn với hai chữ tình yêu... Bỗng nhiên nghĩ đến hai chữ này. Tạ Trạm cũng không khỏi nghỉ hoặc, hắn sẽ có thứ gọi là tình yêu này sao?
Hắn không rõ, cũng không cách nào hiểu nổi, nhưng bất kể hắn có hiểu rõ hay không, hắn đều muốn có được cô gái kia, mà kỳ hạn... là vĩnh cửu.
Hạ Triều vừa thấy ánh mắt tối đi của Tạ Trạm, trong lòng ông liền biết là không ổn, ông lại nghĩ đến tính tình mềm mại như tiểu bạch thỏ kia của Phong Quang, lập tức không khỏi hốt hoảng,"Tạ Trạm, ngươi dám để mắt đến con gái ta, ta liền liều mạng với ngươi!"
Dáng vẻ lúc này của Tạ Trạm làm Hạ Triều nhớ tới năm đó khi ông nhìn thấy Vương Từ trên cung yến, ông đã dứt khoát hạ quyết tâm muốn giáo huấn nữ nhân không nghe lời này một chút, khi đó Hạ Triều đã nghĩ, nếu Vương Từ không đi cùng mình, thì cho dù là thi thể của nàng, ông cũng muốn dẫn nàng rời di.
*********
(1) Ly kinh phản đạo: Xa rời lý luận trong sách (kinh - Kinh thư), phản lai đao nahĩa ý chỉ viêc đi natŒđC lai với luân †hiZờng đao lý TThu↠ngữ hiên đại bây giờ gọi là nhân cách chống đối xã hội]