Quyển 27 - Chương 46: Công lược đại thần e-sport
Quyển 27 - Chương 46: Công lược đại thần e-sportQuyển 27 - Chương 46: Công lược đại thần e-sport
Ý trong lời Chu Tiểu Tình nói... chắc không phải như cô nghĩ đâu.
Phong Quang thấp thỏm trong lòng, có cảm giác khủng hoảng vì cốt truyện không nằm trong khống chế. Cô vốn dĩ ỷ vào việc biết trước nội dung mới có thể lớn gan tùy ý hành động, nhưng hiện tại xem ra, khả năng biết trước này của cô dường như sắp không còn tác dụng nữa.
"Cậu thích ai... Đó là chuyện của cậu..."
Phong Quang cười khan, nói với Chu Tiểu Tình:
"Cậu không cần phải nói với tôi. Vì dù sao tôi cũng không đưa ra lời khuyên gì được."
Chu Tiểu Tình lại ủ rũ cúi đầu, sắc mặt ảm đạm nói:
"Kỳ thật tớ cũng cảm thấy mình không có hy vọng. Rốt cuộc... thân phận của tớ và người kia cũng chênh lệch lớn như thế..."
Phong Quang không hỏi "người kia" là nam hay là nữ. Tóm lại, hiện giờ cô cảm thấy rất không ổn, không có gì quan trọng hơn việc tiễn khách,"Hôm nay đến đây thôi, tôi muốn nghỉ ngơi sớm chút."
"Được rồi. ."
Chu Tiểu Tình đi tới cửa lại quay đầu lại chờ mong nói:
"Phong Quang, về sau tớ có thể tới tìm cậu nói chuyện phiếm nữa không?"
Không thể!
Phong Quang cười miễn cưỡng,"Tôi cảm thấy mình cũng không phải một đối tượng nói chuyện phiếm tốt cho lắm..."
Cự tuyệt như thế chắc đủ rõ ràng nhỉ!?
Cũng không biết Chu Tiểu Tình có hiểu lời Phong Quang nói hay không, cô ấy chỉ gật gật đầu mà nói:
"Cho nên Phong Quang dường như không có bạn bè nào. Tớ cũng không có bạn. Vậy về sau nếu Phong Quang có gì cần tâm sự, cũng có thể tìm đến tớ."
"Từ từ."
Phong Quang trơ mắt nhìn Chu Tiểu Tình ra khỏi phòng. Cô đỡ trán, chưa bao giờ thấy đau đầu như vậy.
Có lẽ... cũng chỉ do cô suy nghĩ nhiều.
Phangda Ouiand †tý an ủi mình nhị vầy YoOno mới col nhị na non được một giấc. Mấy ngày tiếp theo, Phong Quang đều cực kỳ thấp thỏm. May mà cô đợi một thời gian cũng không nghe thấy có tin tức xấu gì về cô và Nhan phi truyền ra trong trường cả. Có thể thấy Chu Tiểu Tình cũng thật sự đáng tin, không tiết lộ chuyện của cô và Nhan Phi ra ngoài. Phong Quang rốt cuộc cũng có thể thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Mà trải qua cuộc nói chuyện quỷ dị kia, Phong Quang liền cực kỳ không muốn gặp Chu Tiểu Tình. Vừa nhìn thấy cô ấy, Phong Quang đã phải tìm mọi cách tránh đi, chỉ sợ Chu Tiểu Tình nghĩ không thông lại muốn lôi kéo cô nói chuyện. Cô không chịu nổi.
Nói chung, Trung học Phổ thông Thụ Hỏa chỉ cho phép học sinh rời trường một lần mỗi tháng, nhưng mỗi thứ bảy và chủ nhật đều được nghỉ nửa ngày, tuy rằng không thể ra khỏi trường học, nhưng tóm lại vẫn tốt hơn đến lớp nhiều.
Phong Quang vốn muốn đến phòng y tế tìm Nhan Phi, kết quả liền bị Tống Diệp bò từ ngoài cửa sổ vào quấy rầy. Thấy Tống Diệp, cô không hề vui vẻ,"Cậu lại tới làm gì?"
"Cô nhỏ! Mượn máy tính của cô một chút!"
Tống Diệp vừa hạ chân xuống đất liền lao thẳng đến máy tính trên bàn sách. Cậu ta bật máy tính lên, lập tức mở trang web phát sóng trực tiếp.
Câu ta vừa click mở cửa sổ phát sóng trực tiếp của Ông Vua Không Ngai, vừa nói:
"Ôi, bệ hạ còn chưa phát sóng sao?"
Phong Quang vừa thấy dáng vẻ vô cùng lo lắng của cậu ta như vậy liền biết cậu ta muốn xem Ông Vua Không Ngai phát sóng trực tiếp. Cô bĩu môi,"Người ta đã không phát sóng, cậu có thể đi được rồi."
"Không đúng... trước kia bệ hạ đều phát sóng trực tiếp vào giờ này mà..."
Tống Diệp cầm chiếc Hương Tiêu 10 plus mới được Phong Quang mua cho, lên mạng rồi trực tiếp bình luận trong diễn đàn:
"Sao hôm nay bệ hạ không phát sóng trực tiếp?"
Quản lý số 1 trong diễn đàn trả lời:
"Bệ hạ gần đây có vẻ xuất hiện càng ngày càng ít."
"Đúng vậy, trước kia bệ hạ còn thỉnh thoảng online ẩn trong diễn đàn, bây giờ lại hoàn toàn mất tích."
Đây là bình luận của quản lý số 2
Từng câu bình luận quét qua khiến Tống Diệp xem cũng mệt, cậu ta giản hàn huyên,"Không phải bệ hạ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn chứ?" "Không thể nào... tôi cảm thấy, hay là anh ấy đang yêu đương nhỉ?" "Chuyện này lại càng không thể đó, có biết không!?