Mau Xuyên Công Lược Nữ Xứng Có Độc (Dịch Full)

Chương 1197 - Quyển 28 - Chương 17: Công Lược Sư Phụ Song Tu

Quyển 28 - Chương 17: Công lược sư phụ song tu Quyển 28 - Chương 17: Công lược sư phụ song tuQuyển 28 - Chương 17: Công lược sư phụ song tu

"Lão nô chính là Hà Quân của sông Lạc Nhật này."

Tôm sông già nua ho khụ khụ, khó khăn nói. Khóe miệng Phong Quang giật giật,"Ngươi đang đùa ta à?"

Cho dù địa vị của Hà Quân không cao trong giới thần linh, nhưng cũng không đến mức do một con tôm đảm nhiệm.

"Công chúa có điều không biết. Ngay vào ba tháng trước, Hà Quân tiền nhiệm đã từ chức rồi."

"Từ chức?"

"Hà Quân ban đầu trong lúc đi nhầm thuỷ vực đã vô ý bị một người đánh cá câu lên. Một vị cô nương đã cứu hắn, hơn nữa còn thả hắn về trong nước. Không lâu sau Hà Quân liền từ chức nói muốn đi báo ân."

Phong Quang: "..."

"Hà Quân vốn là một cá trắm đen, trước khi đi đã truyền chức vị Hà Quân cho Trai Tinh. Không lâu sau có một trận mưa to đổ xuống, nước sông Lạc Nhật trở nên vẫn đục không chịu nổi, Trai Tinh lại truyền chức vị cho Cua Tinh, bơi đến một thuỷ vực tốt hơn ở nơi khác. Về sau các Hà tinh(1) rời đi ngày càng nhiều, sông Lạc Nhật cũng chỉ còn lại một mình lão nô..."

Cho nên vị trí Hà Quân này dĩ nhiên do ông ta gánh vác.

Phong Quang... không còn gì để nói.

Lúc này, một giọng nói khác xen vào,"Hóa ra mỹ nhân ở đây để bắt tôm sao?"

Vừa phục hồi tinh thần liền thấy nam nhân ngồi xổm trước mặt, Phong Quang hoảng hốt,"Ngư Côn!"

"Ừm?"

Ngư Côn cười đáp lại,"Tên ta dễ nghe đến mức khiến mỹ nhân lớn tiếng gọi như vậy sao?"

Cô quả thực sắp bị nam nhân này phiền chết!

"Tuy rằng chỉ có một con tôm... nhìn còn hơi già một chút, nhưng cũng không thể lãng phí được. Nào, chúng ta nướng nó đi."

Không biết từ khi nào, bên cạnh hắn đã xuất hiện một đống lửa.

Phong Quang nhìn tôm sông phát run, cô vội đưa tay lên che chở,"Không được nướng!"

"Yên tâm đi, công tử ta vẫn rất có phong độ, nướng chín rồi ta sẽ không tranh với mỹ nhân."

Ngư Côn cười nói:

"Nấu cơm cho chủ nhân không phải cũng là trách nhiệm của trâu ngựa à?"

"Ngươi cút cho ta!"

Phong Quang đứng dậy, muốn mang theo tôm sông rời đi, nhưng lại không ý thức được mình ngồi xổm Lâu sẽ tê chân, thân mình cô nghiêng một cái, may mà kịp vịn vào cây nên mới đứng vững được.

Ngay sau đó, một cây quạt gõ lên đỉnh đầu cô. Mắt cô tràn đầy Lửa giận, Liền thấy Ngư Côn đang khom lưng cúi đầu, ghé sát vào mặt mình, khóe môi hắn khế cười mà nói:

"Mỗi lần đùa cô, cô đều coi là thật. Do cô quả ngốc hay do kỹ thuật diễn của bản công tử quá tốt đây."

"Ngươi!"

"Muốn đánh ta hay đuổi giết ta đến chân trời góc biển?"

Tầm mắt hắn hơi nhích lên, nhìn đỉnh đầu cô, sau đó lại nhìn khuôn mặt cô, nâng một bàn tay lên, nhẹ nhàng búng chiếc sừng trên đầu cô mấy cái.

Hắn vui vẻ cười:

"Tiểu nha đầu chính là tiểu nha đầu, cho dù có hư trường thanh thế, cũng là một tiểu nha đầu."

*x+*xx*xx*x****

(1) Hà tinh: Sinh vật tu luyện thành tinh sống ở sông.
Bình Luận (0)
Comment