Quyển 29 - Chương 2: Công lược phù thủy hắc ám
Quyển 29 - Chương 2: Công lược phù thủy hắc ámQuyển 29 - Chương 2: Công lược phù thủy hắc ám
Hạ quốc được xưng là quốc gia giàu có nhất phía Đông, nghe nói hoàng thất nơi này đều khoác vàng đeo bạc, cũng bởi vậy mà có không ít người nước khác muốn tới tham quan, mở rộng thêm kiến thức.
Quốc vương Hạ quốc có tóc vàng mắt xanh, hoàng hậu có mái tóc dài màu bạc cùng đôi mắt trong suốt như biển lớn, nhưng chính cặp cha mẹ có gen tốt như thế lại sinh ra một cô con gái tóc đen mắt nâu.
Đương nhiên, dung mạo của công chúa không có gì để bắt bẻ, có thể nói ngũ quan tỉnh xảo của nàng là không ai sánh được, đặc biệt là lúc nàng cười rộ lên, người Hạ quốc đều nói nụ cười của nàng tựa như ánh mặt trời ấm áp.
Nhưng câu "con người không có ai là hoàn mỹ" dường như chẳng bao giờ lỗi thời cả, cho dù công chúa có xinh đẹp, nhưng cũng không thể che giấu được khuyết điểm, khuyết điểm này chính là mái tóc đen và đôi mắt nâu kia. Ở đại lục Branstedt, tóc đen mắt nâu bị xem như một sự lạc loài, đại khái cũng giống như ở Tây Âu thời cổ xưa lại nhìn thấy một người châu Á vậy.
Quả thực, màu tóc và màu mắt của công chúa đều quá mức kỳ quái, vì thế liền có người nói đây là điểm báo không may, nhưng quốc vương và hoàng hậu không thích cách nói này. Khi công chúa sinh ra, bọn họ đã mời Giáo Hoàng của Tòa Thánh tự mình làm lễ rửa tội cho công chúa, hơn nữa đã dùng thủ đoạn mạnh mẽ ép xuống tất cả lời bàn tán không hay về nàng chỉ trong vòng một thời gian ngắn ngủi.
Quốc vương từng nói, vào mấy trăm năm trước, quốc vương Hạ quốc thời đó đã từng yêu một người con gái đến từ phương Đông, quê nhà của cô gái kia còn ở phía Đông xa hơn Hạ quốc, cô gái kia có tóc đen mắt đen, lúc ấy cũng từng bị người ta nói là người mang điểm xấu, nhưng quốc vương khi đó vẫn khăng khăng cưới cô gái này. Sự thật chứng minh, cô gái kia không có gì không tốt cả, mà ngược lại, Hạ quốc đã trường tồn rất nhiều năm, hơn nữa còn là quốc gia lâu đời nhất trên đại lục Branstedt.
Quốc vương và hoàng hậu nói với con gái mình:
"Đừng cảm thấy tóc đen mắt nâu của con không tốt bằng người khác.
Trên thực tế, đây chính là điểm độc nhất vô nhị của Wendy, xưa nay hiếm ai được như thế, nhưng Wendy của chúng ta lại có được, đây nhất định là điểm lành."
Lúc đó Phong Quang năm tuổi vẫn hết sức chăm chú nghịch cát, dù sao cô mới chỉ là một đứa trẻ, làm bộ nghe không hiểu cũng rất bình thường.
Không sai, hiện tại Phong Quang tên là Wendy, tức "windy", cha mẹ cô hy vọng cô có thể tự do như cơn gió. Cho dù ở Hạ quốc quanh năm đều là mùa hè, chỉ cần gọi tên cô, cũng có thể khiến người ta mát mẻ hơn không ít.
Câu chuyện Nàng tiên cả vốn diễn ra ở Tây Âu, vì thế Phong Quang cũng đương nhiên biến thành người Tây Âu. Nói thực, cho đến nay cô vẫn không thể quen với thức ăn nơi này, cho dù cô biết đồ ăn của mình đã tốt hơn dân thường không ít, nhưng đối với đám khoai tây chiên khô khốc kia, cô thật sự không có hứng thú ăn uống.
Nghe nói cô có vị tổ tiên là người phương Đông, xem ra vị người phương Đông này là một đại tiểu thư được nuông chiều từ bé, nên ngay cả bí quyết nấu nướng của phương Đông cũng không mang đến đây.
Cuộc sống của công chúa cũng hoàn toàn không nhàn rỗi. Tháng nào Phong Quang cũng phải cùng cha mẹ đi cầu nguyện ở nhà thờ của Giáo hội, lại bởi vì cô là công chúa điện hạ duy nhất của Hạ quốc, còn có khả năng sẽ trở thành người thừa kế Hạ quốc đời tiếp theo, cho nên mỗi khi ở giáo đường, cô luôn phải tiếp nhận sự cố ý lấy lòng của các quý tộc.