Quyển 29 - Chương 12: Công lược phù thủy hắc ám
Quyển 29 - Chương 12: Công lược phù thủy hắc ámQuyển 29 - Chương 12: Công lược phù thủy hắc ám
Sắc mặt Hermann không thay đổi,"Công chúa điện hạ còn nhỏ tuổi, chưa có hứng thú với việc chọn cận vệ. Nếu công chúa điện hạ không thích, Đức cha cứ lùi chuyện này đến một thời gian sau là được."
"Nhưng Giám mục đại nhân, công chúa điện hạ đã sắp sang sáu tuổi. Dựa theo lệ thường, cô ấy cũng đã đến lúc phải chọn cận vệ."
Cha Phil là người không thích phá vỡ quy cũ. Đối với ông ta mà nói, ông ta có thể từ một tu sĩ nho nhỏ trở thành Đức cha, cũng là kết quả từ việc ông ta vẫn luôn nghiêm ngặt tuân theo những gì đã đề ra. Vẻ mặt Hermamn lãnh đạm, ngay cả giọng nói cũng bình thản không gợn sóng, nhưng dường như hắn tại đang thật sự suy nghĩ vấn đề của Cha Phil"Nói đến cùng, cận vệ cũng chỉ để bảo vệ "Ý của Giám mục đại nhân là..."
"Nếu như có nguy cơ gì, việc chọn cận vệ đương nhiên phải cấp bách. Còn nếu như mọi việc thuận lợi, thì chuyện này hoãn lại một chút cũng được."
Hermann nhàn nhạt nói:
"Trẻ con luôn không biết nặng nhẹ, Đức cha không ngại thì có thể đi tìm quốc vương và hoàng hậu nói chuyện."
Cha Phil chỉ suy nghĩ một chút, liền nói:
"Giám mục đại nhân nói có lý, chuyện của công chúa điện hạ đương nhiên vẫn cần quốc vương và hoàng hậu quan tâm nhiều hơn."
Hermann thành công bị chuyển hướng chú ý, Cha Phil lại hành lễ, dẫn người rời khỏi.
Chờ đến khi mấy người kia đi khuất, Hermamn lạnh giọng nói:
"Ra đây."
Phong Quang xốc áo Hermann lên, chậm rãi đi ra ngoài.
Hermann nhìn cô một cái. Bởi vì cô cúi đầu, nên hắn cũng chỉ nhìn được đỉnh đầu cô,"Loại chuyện này, không thể có lần sau
"Vâng..."
Phong Quang ngoan ngoãn chọc chọc đầu ngón tay vào nhau,"Giám mục đại nhân, vừa rồi cảm ơn ngươi đã giúp ta'
"Không phải ta giúp cô, ta chỉ không muốn để Cha Phil vì chuyện của công chúa điện hạ mà dính dáng đến ta, lãng phí thời gian của ta thôi." Hermamn lui ra sau một bước,"Công chúa điện hạ, tạm biệt."
Hành lễ xona. lần nàv Hermann Yoav naười đi. Phong Quang bĩu môi, trong lòng chỉ nói Hermann cũng thật kiêu ngạo,"Hừ" một tiếng, cô liền xoay người rời đi.
Có lẽ là kết quả bói toán cũng không tệ lắm, nên một thời gian sau cũng không thấy Cha Phil tới thúc giục công chúa điện hạ tuyển cận vệ. Phong Quang mừng rỡ tự tại, ngay cả khi nhìn thầy giáo dạy văn của mình, cô cũng thấy thuận mắt hơn không ít.
Nhưng vào ngày 7 tháng 9 này, Phong Quang lại không thể không lần nữa bị mẫu thân kéo mình đi bận rộn đủ việc. Hôm nay chính là sinh nhật sáu tuổi của cô.
Sinh nhật của hoàng thất luôn phải tổ chức náo nhiệt mà trọng thể, huống chỉ Phong Quang còn là người nhỏ tuổi nhất trong hoàng tộc thế hệ này. Mỗi một năm, tiệc sinh nhật của cô đều được tổ chức vô cùng long trọng.
Vương công đại thần đến tham gia yến hội là điều tất nhiên, nhưng điều khiến Phong Quang không nghĩ tới là người hiện tại tới cầu phúc cho cô lại không phải Giáo Hoàng, mà là tên Hermann kia. Người hiện tại cô không muốn thấy nhất, có thể nói chính là Hermann.
Thấy Hermann, quốc vương và hoàng hậu dĩ nhiên liền thân thiết qua đón,"Không nghĩ tới Giám mục Hermann sẽ đến đây, thật sự khiến người ta kinh ngạc vui mừng. Chẳng qua... Giáo Hoàng đâu?"
"Thân thể Giáo Hoàng không tốt."
Sau khi hành lễ, tặng quà, Hermamn lại nói với giọng không chút cảm xúc:
"Cho nên người tới cầu phúc cho công chúa điện hạ năm nay chính là ta."