Quyển 29 - Chương 47: Công lược phù thủy hắc ám
Quyển 29 - Chương 47: Công lược phù thủy hắc ámQuyển 29 - Chương 47: Công lược phù thủy hắc ám
Phong Quang lúc này mới cười hì hì nhón mũi chân, cũng hôn lên khóe môi hắn một cái,"Hermann, ngủ ngon."
Nói xong, cô cũng rời khỏi vòng ôm của hắn, nhảy nhót trở về tầm điện. Trước khi vào cửa, cô lại không nhịn được mà vẫy tay tạm biệt với hắn. Vẻ mặt Hermann không đổi, nhưng có lẽ vì đang chìm trong ánh trăng nên hơi thở trên người hắn nhu hòa hơn không ít. Hắn đứng chăm chú nhìn cô vào phòng.
Sinh nhật mười sáu tuổi của công chúa điện hạ không phải là chuyện nhỏ, nó còn biểu thị cô có thể gả chồng, hơn nữa hiện tại công chúa điện hạ vẫn chưa có vị hôn phu, các quý tộc có tâm tư rốt cuộc cũng có thể bắt đầu hành động sau một thời gian nung nấu ý đồ.
Dưới yêu cầu quyết liệt của hoàng hậu, Phong Quang không thể không trang điểm thật đẹp, cho dù khi mặc chiếc váy xinh đẹp này, eo cô đã bị siết chặt đến không thở nổi, cô cũng phải nhịn. Sau khi cự tuyệt nhiều lời mời khiêu vũ.
Richard đi tới đây, phong độ nhẹ nhàng nói:
"Công chúa điện hạ xinh đẹp, không biết tôi có thể có may mắn mời em nhảy một điệu hay không?"
"Không thể."
Hai chữ đơn giản lưu loát này thể hiện rất rõ sự mất kiên nhẫn của cô.
Phong Quang lại nhìn về phía Ariel đang trốn ở góc phòng. Cô vẫn không rõ vì sao sau khi Ariel và Richard gặp gỡ, trên cơ sở cô đã thay đổi cốt truyện ban đầu, mà Richard vẫn còn tiếp tục chạy tới quấn lấy mình."Wendy." Quốc vương cũng đi tới, ông ôn hòa đề nghị,"Có lẽ con nên cùng hoàng tử Richard nhảy một điệu."
"Phụ thân!" Phong Quang giậm chân.
Quốc vương vừa thấy dáng vẻ làm nũng của cô liền hết cách. Trước đây ông và hoàng hậu mãi vẫn chưa có con, sau khi cầu nguyện rất lâu ở nhà thờ của Giáo hội mới có thể đón được Phong Quang ra đời. Tất cả cha mẹ đều giống nhau, ít nhiều gì cũng sẽ cưng chiều con cái.
Bỗng nhiên ở cửa có một người đàn ông khoác áo chùng đen bước vào, hắn thoạt nhìn không giống với đám thanh niên quý tộc, nhưng vẻ hờ hững trên mặt lại khiến người ta có cảm giác những gã thanh niên đó mới có thân phận thấp kém hơn.
Đôi mắt Phong Quang tỏa sáng, theo quy củ nâng váy hành lễ,"Giám mục Hermamn."
"Công chúa Wendy."
Hermann cũng gật đầu đáp lễ. Trước kia hắn đều gọi cô là công chúa điện hạ, cách gọi hiện giờ lại bỗng nhiên thành "công chúa Wendy", bởi vì hắn gọi quá tự nhiên nên không ai nhận ra có điều gì không đúng.
Hermann dường như vĩnh viễn đều mặc áo sơ mi trắng kết hợp với áo chùng đen, hai màu sắc đối lập ở cạnh nhau luôn tạo cảm giác hết sức chỉnh tề. Nhưng Phong Quang lại rất dễ dàng nghĩ đến, phía dưới bộ quần áo cấm dục này là thân thể không hề "cấm dục" mà cô thường xuyên nhìn thấy.
Chỉ một ánh mắt đơn giản, nhưng bởi hai người ăn ý mà có thể tự động chuyển hóa thành tình ý cả hai bên đều hiểu được, đây là bí mật giữa hai người bọn họ. Cô bỗng nhiên có chút hiểu ra vì sao Hermann khát vọng mình như vậy, bởi cô hiện tại cũng đang khát vọng người nam nhân này như thế.
Xong rồi, Phong Quang buồn rầu nghĩ, dường như cô đã bị hắn dạy hư.