Quyển 29 - Chương 62: Ngoại truyện 1 (Hermann)
Quyển 29 - Chương 62: Ngoại truyện 1 (Hermann)Quyển 29 - Chương 62: Ngoại truyện 1 (Hermann)
Giống như lời mở đầu của một chuyện xưa cũ kỹ, vào rất lâu rất lâu trước kia... Cụ thể là bao lâu cũng không ai nhớ rỡ, tóm lại, đó là khi Hermann vừa mới thành công thực nghiệm ra phương pháp sống vĩnh cửu.
Bởi có thể tiếp xúc với cả hai đại tộc trưởng Bóng Tối và Ánh Sáng, nên không cần mất nhiều công sức, hắn cũng đã dần dần học được rất nhiều chuyện mà không phải tín đồ thì không cách nào học được, đó chính là ma pháp.
Mà sau khi hắn đồng thời học xong hai loại ma pháp, Bóng Tối và Ánh Sáng trong thân thể hắn lại đạt được cân bằng. Trước kia cũng không phải chưa ai nghĩ tới việc đồng thời học cả hai loại ma pháp này, nhưng những người đó phần lớn đều vì không thể cân bằng được mà khiến sức mạnh trong thân thể mình hỗn loạn, cuối cùng suy kiệt mà chết.
Hermann không biết thiên phú của mình là đến từ đâu, tóm lại, hắn không chỉ không suy kiệt chết đi, mà còn có thể vận dụng hai loại sức mạnh này hết sức thuần thục. Khi hắn chân chính sáng tạo ra thuật pháp "Sự sống vĩnh cửu", hắn cũng rất nhanh phát hiện một vấn đề. Trong thời gian dài, sức mạnh của hắn sẽ vì việc không ngừng đổi thân thể mà ngày càng giảm đi, cuối cùng sẽ tới mức hoàn toàn không còn sức mạnh. Điều này không hề phù hợp với mong muốn ban đầu của Hermann.
Nhưng Hermamn là ai chứ?
Đầu óc của hắn sẽ luôn xuất hiện một số thứ mà người bình thường không thể nghĩ đến được, ví dụ như sáng tạo ra phương pháp sống vĩnh cửu, lại ví dụ như, hắn nghĩ ra một cách bổ sung năng lượng tuyệt hảo.
Đó chính là Thánh Nữ.
Cái gọi là Thánh Nữ, kỳ thật cũng chỉ là người thường mà thôi... Không, cũng không hẳn là người thường, ít nhất là cách mà Thánh Nữ sinh ra cũng không giống người bình thường nào cả.
Qua mỗi vài chục năm, Hermann sẽ thả vào suối Thiên Sứ một "hạt giống", là "hạt giống" do sức mạnh ánh sáng ngưng tụ thành. Suối Thiên Sứ là nơi thiêng liêng nhất của Giáo hội, cũng là nơi tập trung sức mạnh của các giáo đồ. Không mất nhiều thời gian, từ suối Thiên Sứ sẽ "nở" ra một đứa trẻ, đó chính là Thánh Nữ của nữ thần Ánh Sáng.
Dĩ nhiên, Tòa Thánh có suối Thiên Sứ, Hiệp hội Phù thủy cũng sẽ có suối Ác Ma. Chẳng qua đứa trẻ ra đời ở suối Ác Ma chính là Thánh Nữ của nữ thần Bóng Tối.
Hlermann eẽ khâna †ư mình nuôi nấna hai bé đái nàv môêt nauvên nhân là hắn không có kiên nhẫn, còn một nguyên nhân khác là không do hắn nuôi nấng thì những "Thánh Nữ" đó mới có thể phát huy tác dụng lớn hơn.
Ví dụ như, đưa Thánh Nữ Ánh Sáng tới một gia đình nghèo khổ nhưng hạnh phúc mỹ mãn, cô ấy sẽ có nhận thức tốt đẹp về sinh mệnh, mà đặt Thánh Nữ Hắc Ám vào một gia đình có địa vị cao quý, trong lúc thân phận mang đến cho cô vinh quang tột đỉnh, thì khi bị đối xử khác trước kia một trời một vực, phẫn nộ trong lòng cô cũng sẽ càng mãnh liệt hơn. Vì thế, Thánh Nữ Ánh Sáng vì có tâm hồn tốt đẹp mà sẽ đạt được càng nhiều sức mạnh ánh sáng còn Thánh Nữ Hắc Ám tất sẽ vì bất mãn và bi phẫn mà có được càng nhiều sức mạnh bóng tối hơn.
Hermann thích mở rộng giá trị đến mức lớn nhất, cũng nhờ kế hoạch sáng tạo ra "Thánh Nữ" của hắn mà hắn mới có thể kéo dài sinh mệnh của mình ra mấy trăm năm thời gian. Còn cụ thể là mấy trăm năm, hắn là chính hắn cũng không nhớ rõ.
Trong những năm tháng đạt được sinh mệnh vô hạn này, ngoại trừ làm Giáo Hoàng, Hermann cũng đi qua rất nhiều nơi. Đừng hiểu lầm, hắn không phải là một người thích ra cửa, hắn luôn một lòng làm "nghiên cứu khoa học", trước nay đều không muốn ra khỏi nhà.
Dùng cách nói thông tục hơn một chút để hình dung, chính là hắn rất "trạch", trạch nam hàng thật giá thật, hắn chịu ra khỏi nhà chỉ khi nào hắn nghe nói có ma vật thú vị xuất hiện. Sau khi đã vượt qua tiêu chuẩn mà tạo hóa ban cho người phàm, hắn dĩ nhiên cũng muốn theo đuổi một số việc "phi nhân loại."