Mau Xuyên Công Lược Nữ Xứng Có Độc (Dịch Full)

Chương 1314 - Quyển 30 - Chương 4: Công Lược Kiếm Tiên Tàn Tật

Quyển 30 - Chương 4: Công lược kiếm tiên tàn tật Quyển 30 - Chương 4: Công lược kiếm tiên tàn tậtQuyển 30 - Chương 4: Công lược kiếm tiên tàn tật

"Phong Quang, con đến đây làm gì?"

Thiên để nhìn các công chúa tụ tập một đám ở bên cạnh, cũng biết cô chắc chắn đã bị đám tiểu nha đầu đó kéo tới đây. Thân là người làm cha, ông cũng có thể hiểu tính tình không thích phiền toái của con gái lớn nhà mình.

Thiên hậu cũng nói:

"Phong Quang, nơi này không có chuyện của con, lui ra đi."

Ở đây không thể không nói một câu, Phong Quang sở dĩ tên là Phong Quang cũng bởi khi Thiên đế và Thiên hậu có đứa con đầu tiên liền đặt tên là Phong Quang, nào biết sau đó lại có thêm sáu cô con gái nữa. Để thống nhất, họ đã muốn Phong Quang đổi tên thành Hồng Nam, nhưng cô lại không muốn. Đối với đứa con đầu tiên của mình, cha mẹ luôn có cảm tình đặc biệt, nếu Phong Quang không muốn, vậy bọn họ cũng liền tùy cô.

Phong Quang thầm nghĩ mình cũng không muốn tới đây, nhưng khổ nỗi nhược điểm của cô đã bị người ta nắm trong lòng bàn tay rồi.

Phong Quang quay đầu nhìn lại, thấy Tử Kinh đang nhìn cô bằng ánh mắt đáng thương động lòng người, cô không khỏi nhớ tới khi Tử Kinh còn nhỏ không cẩn thận bị ngã, nàng ấy cũng dùng dáng vẻ thế này gọi cô "Tỷ tỷ".

Cô chợt mềm lòng, lại ngẩng đầu nói với cha mẹ:

"Phụ hoàng, mẫu hậu, niệm tình Thất muội còn nhỏ tuổi, lại mới vi phạm lần đầu, không biết có thể xử lý nhẹ hay không?"

Thiên Đế nói:

"Chịu ba đạo lôi hình đã là xử phạt nhẹ."

"Thất muội đã biết sai rồi. Tư thông với phàm nhân là muội ấy không đúng, nhưng không việc thiện nào hơn biết sai chịu sửa, nên tạm tha cho Thất muội lần này đi."

"Muội và Đổng lang ở bên nhau... việc này không hề sai trái."

Giọng Tử Kinh tuy không lớn, nhưng lại hết sức rõ ràng truyền vào tai mọi người ở đây.

Thiên để đập mạnh xuống bàn,"Không biết hối cải!"

Phong Quang tức giận nhỏ giọng nói với Tử Kinh:

"Muội không thể giả bộ một chút cho ta được à!" Tuy khuôn mặt Từ Kinh tiểu tụy, nhưng vẽ kiên định tại không dao động chút nào. Trong Công Phong Quang vừa vội lại vừa tức."Muội thật ngang bướng hồ đồ!"

"Chờ đến khi tỷ tỷ gặp người mình thích... Tỷ tỷ sẽ có thể hiểu rõ tâm tình của muội."

Nhắc tới điều này, Phong Quang liền nghẹn họng, vì cô còn phải xuống thế gian tìm vị "Kiếm tiên" kia để yêu đương nữa.

Thiên Đế giận dữ nói:

"Thiên lôi còn không mau giáng xuống!"

"Ấm" một tiếng, sấm sét hiện ra, Phong Quang ngẩng đầu nhìn, thấy là tia sét màu đỏ thì liền sốt ruột. Tuy cô luôn miệng nói không quan tâm đến chuyện này, nhưng đến hiện tại, cô vẫn không thể nào đứng ngoài cuộc.

"Đợi đất"

Linh thạch màu đỏ trên lắc tay của Phong Quang phát ra ánh sáng, cô vươn tay, muốn thi triển thuật pháp bảo vệ Tử Kinh.

"Xong rồi!"

Lam Tảo nhanh chóng phát hiện mà kêu lên:

"Không phải tỷ tỷ muốn chắn lôi hình đấy chứ!"

Lời vừa nói dứt, đám tỷ muội khác liền lập tức vây quanh,"Tỷ tỷ, tỷ đừng luẩn quẩn trong lòng nha!"
Bình Luận (0)
Comment