Mau Xuyên Công Lược Nữ Xứng Có Độc (Dịch Full)

Chương 1319 - Quyển 30 - Chương 9: Công Lược Kiếm Tiên Tàn Tật

Quyển 30 - Chương 9: Công lược kiếm tiên tàn tật Quyển 30 - Chương 9: Công lược kiếm tiên tàn tậtQuyển 30 - Chương 9: Công lược kiếm tiên tàn tật

Tiểu ác bá đế đô có xuất thân tôn quý, kỳ thật hắn tên là Trương Thủ, Thừa tướng đương triều chính là phụ thân hắn, hắn là thiếu gia duy nhất của Trương phủ, đương nhiên Thừa tướng cũng dung túng đứa con trai này không ít. Người ở đế đô đều biết danh hiệu của tiểu bá vương, cho nên cho dù bọn họ ngứa mắt tiểu bá vương làm xằng làm bậy, nhưng lại không ai dám ngắn cản.

Phong Quang cũng không trông cậy sẽ có ai bước ra giúp mình, rốt cuộc thì việc họ lựa chọn bo bo giữ mình trong thời điểm này cũng không phải điều khó hiểu.

Nhưng như vậy không có nghĩa cô sẽ cam chịu bị tiểu bá vương mang đi. Sức quan sát của cô vẫn xem như không tệ, liền lưu loát lẻn ra phía sau nam nhân mặc bạch y, cô nói:

"Công tử cứu ta!"

Thấy vị bạch y công tử này còn ở đây, Trương Thủ cũng không khỏi thầm sợ hãi, bảo tiêu Hắc Tâm Hổ của hắn đã vứt lại hắn mà bỏ chạy ngay khi phát hiện mình không thể đánh thắng, mà những bảo tiêu khác của hắn cũng kẻ thì chạy, kẻ lại bị thương. Hiện tại hắn sẽ phải "một mình tác chiến".

Nhưng Trương Thủ tốt xấu gì cũng là tiểu bá vương, sao có thể cứ nhận thua như vậy?

Hắn ho khan vài tiếng, cố lấy dũng khí mà nói:

"Này, áo trắng kia, ngươi đã phá hỏng một chuyện tốt, đoạt đi một vị cô nương của ta. Thế nào, giờ ngươi còn muốn phá hỏng chuyện tốt của ta nữa sao? Ngươi có một mỹ nhân muốn lấy thân báo đáp vẫn không đủ, lại muốn thêm một nữa à?"

Bạch y công tử vẫn chưa nói chuyện.

Trương Thủ đợi hồi lâu, cũng không thấy bạch y công tử ra chiêu, hắn ta lưỡng lự, không biết người nam nhân này có muốn xen vào chuyện này nữa hay không, nhưng một lúc lâu sau, công tử kia vẫn không có động tác, nên lá gan của Trương Thủ cũng liền lớn lên.

Trương Thủ cười gian xảo tới gần Phong Quang,"Mỹ nhân, nàng hãy cùng ta trở về, ta bảo đảm sẽ để nàng làm bà lớn..."

Mỹ nhân này thật sự hiếm thấy, lại càng khó có được, Trương Thủ không muốn từ bỏ cơ hội này.

Phong Quang thấy vị bạch y công tử này quả thật không định ra tay, mà Trương Thủ đã tiến đến, cô quýnh lên, lại vội trốn đến trước người bạch y công tử.

Nghe được lời Trương Thủ nói, cô cũng biết được không ít tin tức, liền vội nói:

"Công tử ngươi giúp ta đi, ta không muốn bị hắn bắt về!"

Có lẽ thấy vẻ mặt cô thật sự gấp đến đáng thương, bạch y công tử rốt cuộc cũng mở miệng,"Ta không muốn lại có người lấy thân báo đáp."

Giọng hắn nghe cũng thật bình tĩnh, dường như còn có một ý cười nhẹ như có như không, như vậy không khiến người ta cảm thấy hắn dễ tiếp cận, mà bỗng dưng lại có cảm giác đây là một người cực kỳ xa cách. Phong Quang cắn răng,"Ta không lấy thân báo đáp còn không được à!?"

Cô chỉ có thể dập tắt ý định muốn "lấy thân báo đáp" vừa mới lóe lên kia.

Nào biết đến khi Phong Quang nói sẽ không lấy thân báo đáp, hắn còn nói thêm:

"Ta không làm chuyện không có lợi ích."

Hắn đã không cho người ta lấy thân báo đáp, lại nói không làm chuyện không có lợi, vậy hắn rốt cuộc muốn thế nào?. '

Tiểu bá vương kia đã tiếp tục muốn vòng qua đây,"Không ngờ hôm nay đến đây mua sủng vật cho Tam di nương lại gặp được hai mỹ nhân, mà người sau còn đẹp hơn người trước... Ta nói này tiểu mỹ nhân, nàng không cần chạy trốn, mau cùng ta trở về sống trong nhung lụa đi."

Phong Quang càng cuống lên, cô chỉ biết pháp thuật chứ không tỉnh thông cả thể thuật như Chiến thần Tu Du. Hiện giờ cô mất đi pháp lực, căn bản chính là một cọng bún sức chiến đấu bằng không.

Nhưng trước khi thiên binh thiên tướng tìm được cô, cô cũng chỉ có thể tìm kiếm sự trợ giúp từ nam nhân duy nhất không sợ tiểu bá vương ở đây, Phong Quang giậm chân, nắm lấy ống tay áo hắn mà nói:

"Nếu ngươi giúp ta, ta làm trâu làm ngựa cho ngươi cũng được!"

"Đừng làm trâu làm ngựa, vẫn nên cùng ta trở về làm di nương di..."

Trương Thủ vươn tay tới gần Phong Quang trong gang tấc, nhưng tay hắn vừa mới đưa ra giữa không trung, đã bị một bàn tay khác bắt lấy gập ngược lại. Một tiếng "Rắc" giòn giã vang lên, Trương Thủ kêu thảm thiết một tiếng, tay phải hắn đã cong thành một độ cong quỷ dị.

"Ngươi... Ngươi!!!"

Trương Thủ đau đến không nói được một câu hoàn chỉnh. Hắn ôm tay đoán của bạch y công tử làm cho sợ tới mức ngây người. Ngay sau đó, cô liền cảm thấy cổ mình bị dây thừng buộc lại, mặt cô không biểu cảm nhìn nam nhân nắm dây thừng.

Khóe môi hắn hơi cong, vẻ mặt thản nhiên như cũ,"Ta cứu ngươi rồi, ngươi chính là trâu ngựa của tai. '

Phong Quang: "..." :((
Bình Luận (0)
Comment