Quyển 30 - Chương 68: Công lược kiếm tiên tàn tật (Kết)
Quyển 30 - Chương 68: Công lược kiếm tiên tàn tật (Kết)Quyển 30 - Chương 68: Công lược kiếm tiên tàn tật (Kết)
Đối với dáng vẻ nổi giận đùng đùng của Thiên đế, Nam Kha không hề quan tâm, hắn chỉ lạnh nhạt mở miệng nói:
"Ta dùng toàn bộ Yêu giới làm sính lễ nghênh cưới Phong Quang, không biết Thiên đế có vừa lòng?"
Lời vừa nói ra, mọi người ồ lên.
Thiên hậu trầm ngâm nói:
"Ngươi là quân vương mất tích đã lâu của Yêu giới?"
"Đúng là tại hạ."
Nam Kha rũ mắt cười, ngón tay thon dài chậm rãi xoa gương mặt Phong Quang. Cô đang ngây ngốc nhìn hắn. Đối với thân phận của hắn, hiện tại cô vẫn không dám tin tưởng. Nam Kha bất đắc dĩ thở dài một tiếng,"Xin lỗi Phong Quang. Thân thể ta trong đa số thời gian đều bị tên ngốc kia chiếm, cũng phải đến bây giờ ta mới có cơ hội nói rõ ràng thân phận của ta cho nàng biết."
Phong Quang căn bản không muốn nghe hắn giải thích vào lúc này, cô bắt lấy cổ áo hắn mà hung tợn cảnh cáo:
"Nam Kha, cái tên này, huynh thế mà lại là quân vương Yêu giới. Huynh nói xem, thân phận của huynh như vậy, chẳng phải ta và huynh sẽ càng khó ở bên nhau sao!"
"Phong Quang không cần sốt ruột."
Nam Kha cười tủm tỉm nói:
"Thiên đế là chủ của một giới, thân là quân chủ đủ tư cách, ông ấy sẽ không thể cự tuyệt sính lễ này. Nếu cự tuyệt, vậy ông ấy cũng liền uổng phí làm Thiên đế hơn một ngàn năm."
Thiên giới và Yêu giới là kẻ địch ngang tay, bên nào cũng muốn thôn tính tiêu diệt bên còn lại, nhưng thường vì thế lực ngang nhau nên ai cũng đều không muốn tuyên chiến trước, vậy mà hiện giờ Nam Kha lại nói mình nguyện ý tặng Yêu giới cho Thiên giới làm sính lễ...
Thiên đế ngừng tức giận, ông thong thả ngồi trở lại long ỷ, sắc mặt thâm trầm, không biết đang suy nghĩ điều gì.
Một hồi lâu sau, ông nói:
"Ta sẽ không coi con gái mình như tiền đặt cược." Nam Kha nói:
"Chỉ là trong tam giới này không có thứ gì sánh được với Phong Quang, cho dù là một Yêu giới cũng không đủ. Nếu ta cưới Phong Quang, vậy ta và Thiên đế cũng có thể nói là người một nhà, giao Yêu giới cho Thiên để quản lý, ta rất yên tâm."
Nam Kha cười chân thành, không nhìn ra chút giả bộ nào cả. Ở trong mắt hắn, Yêu giới vốn không quan trọng, ngay cả vị trí quân vương này của hắn cũng là do đám yêu kia chưa hỏi ý kiến hắn mà đã tự động đặt lên người hắn.
Có thể nói Nam Kha cũng chỉ là quân vương trên danh nghĩa của Yêu giới mà thôi. Trên thực tế, nếu Yêu giới có chuyện gì thì Kiêu Lạc đều phải đứng ra xử lý. Nam Kha không thích bị trói buộc, mà cái gọi là trách nhiệm quân vương chính là một trói buộc, từ trước đến nay hắn đều tiêu dao tự tại, muốn làm gì cứ làm, đối với tranh chấp giữa Thiên giới và Yêu giới, hẳn cũng chẳng bao giờ quan tâm, mặc kệ là ai thắng ai, chẳng phải tất cả vẫn sống trên thế giới này à?
Thiên đế trầm mặc, dường như ông đang băn khoăn rối rắm.
Nam Kha cũng không vội thúc giục Thiên đế đưa ra đáp án. Hắn tin chắc rằng một quân vương đúng nghĩa như Thiên để sẽ không lựa chọn từ bỏ một cơ hội tốt như vậy. Hắn cười, ôm Phong Quang hóa thành một làn sương đen biến mất bên trong đại điện.
Chúng thần tiên: "..." Ơ kìa! Đang hóng vui mà. .
Khi Phong Quang lần nữa mở mắt liền thấy được cảnh vật quen thuộc, là trong An Vân Thôn. Cô ngẩng đầu hỏi nam nhân bên cạnh,"Huynh cứ như vậy đưa ta đi, cha ta chắc chắn sẽ tức giận!"
"Không sao."
Nam Kha cúi đầu khẽ hôn lên môi cô một cái,"Phụ thân Phong Quang là một quân vương rất có dã tâm, cũng rất thông minh, ông ấy sẽ hiểu được mình nên làm thế nào."
"Nhưng..."
"Suyt!II"
Nam Kha khẽ điểm ngón trỏ lên giữa môi cô,"Hiện tại là thời gian của chúng ta, mà ta và Phong Quang vẫn có chút nợ nần chưa tính."
Cô hoảng hốt,"Tính, tính nợ gì."
"Ta ở tửu lầu đợi Phong Quang ba ngày ba đêm, nhưng Phong Quang vẫn không trở về tìm ta." "Phong Quang lỡ hẹn, thì phải bồi thường."
"Bồi, bồi, bồi thường..."
Cô đã bị hắn bế vào trong phòng.
Nam Kha đặt cô lên giường, cầm một lọn tóc dài trước ngực cô, đưa tới chóp mũi nhẹ ngửi.
Hắn cười:
"Phong Quang cần hiểu rõ, người dám lỡ hẹn với ta thì đều phải trả giá lớn. Vấn đề chỉ ở chỗ ta muốn "giá lớn" loại gì thôi."
Phong Quang mặt đỏ tai hồng cảm nhận được tay hắn đang linh hoạt cởi quần áo trên người cô ra. Cô giơ tay che mắt. Thôi được rồi, cô đã dám viết cả truyện người lớn giữa Đại tướng quân Thiên giới và Đại tướng quân Yêu giới thì đương nhiên cũng biết hắn đang muốn cô trả "giá" gì.
Nam Kha cười khẽ một tiếng, phủ người lên thân cô.
Hôm nay còn rất dài...