Quyển 31 - Chương 4: Công lược võ lâm minh chủ
Quyển 31 - Chương 4: Công lược võ lâm minh chủQuyển 31 - Chương 4: Công lược võ lâm minh chủ
Văn Các "Khụ" một tiếng, lại giới thiệu với Tiêu Bạch Thư:
"Tiêu đại hiệp, vị này chính là nữ nhỉ Phong Quang của sư phụ, sư nương ta, cũng là tiểu sư muội của ta."
"Hạ tiểu thư."
Tiêu Bạch Thư lại lần nữa ôm quyền. Thoạt nhìn hắn không chỉ có dáng vẻ mà còn có sự lịch thiệp của người đọc sách.
Văn Các nói:
"Tiểu sư muội, ta đưa Tiêu đại hiệp đến phòng cho khách trước, muội ở chỗ này đợi ta nha."
Vừa nói xong, Văn Các liền dẫn Tiêu Bạch Thư đi khỏi, Phong Quang đứng một mình tại chỗ, cũng không hiểu Văn Các bảo mình ở lại đây làm gì, nhưng cô lại không tiện cứ thế bỏ đi, vì thế cô ở trên hành lang đợi khoảng năm phút đồng hồ, rốt cuộc Văn Các cũng trở lại.
Hơn nữa hắn còn trở về bằng khinh công. Văn Các hạ xuống trước mặt Phong Quang liền cười hì hì đưa một gói đồ cho cô,"Bánh hoa quế mới ra lò. Hôm nay ta mua lúc đi đón Tiêu đại hiệp. Có vui không?"
"Vuil"
Phong Quang nhìn thấy đồ ăn, tâm tình tiền lập tức trở nên rất tốt. Cô cầm lấy bánh hoa quế, tặng Văn Các một nụ cười tươi.
Văn Các thấy Phong Quang vui vẻ, tâm tình cũng rất tốt, hắn nói:
"Tiểu sư muội, về sau nếu muội không vui, ta đều mua đồ ăn ngon cho muội, thế nào?"
"Cảm ơn Nhị sư huynh!"
Phong Quang quyết định sẽ không bao giờ khinh bỉ cái danh Nhị sư huynh của hắn khiến cô nhớ tới Trư Bát Giới nữa. Cô lại tò mò hỏi:
"Chẳng phải Tàng Binh Phủ chúng ta vẫn rất ít khi để khách khứa vào ở sao? Hơn nữa lúc trước muội cũng chưa từng nghe đến tên Tiêu Bạch Thư, sao hắn lại có thể ở trong phủ chúng ta thế?"
"Tiểu sư muội không hiểu rõ chuyện giang hồ, hẳn cũng không biết Chỉ Qua Đại Chiến năm mươi năm một lần giữa hắc đạo và bạch đạo đã sắp bắt đầu rồi nhỉ."
Phong Quang vừa cắn bánh hoa quế vừa hỏi:
"Chỉ Qua Đại Chiến là gì?" "Hắc đạo và bạch đạo đã tranh giành vị trí đệ nhất rất nhiều năm. Vào trăm năm trước, người lãnh đạo khi đó của hắc đạo và bạch đạo đã đưa ra hiệp nghị Chỉ Qua Đại Chiến dưới sự chứng kiến của Quan Tiên Đảo vốn không phụ thuộc bất cứ thế lực nào. Cứ năm mươi năm một lần sẽ diễn ra Chỉ Qua Đại Chiến, đến lúc đó, bạch đạo và hắc đạo đều phải phái ba người tham gia luận võ, bên nào thắng thì sẽ có thể làm chủ giang hồ trong năm mươi năm."
Phong Quang nghe xong lại hỏi:
"Vậy lần trước là hắc đạo hay bạch đạo thắng?"
"Lần trước sao..."
Văn Các nói:
"Chỉ Qua Đại Chiến năm mươi năm trước đã không cử hành đúng hạn."
"Vì sao?"
"Bởi vì trước khi khai chiến, ba cao thủ hắc đạo đã đánh nhau với ba cao thủ bạch đạo rồi. Hai nhóm người cùng thương tổn nặng, cả hai phe đều không tìm thấy người thay thế bổ sung, việc này cũng liền không giải quyết được."
Phong Quang hiểu ra,"Cho nên, vị Tiêu đại hiệp kia chính là cao thủ bạch đạo của Chỉ Qua Đại Chiến lần này."
"Không sai."
Văn Các nói:
"Lần này cao thủ bạch đạo là Tiêu đại hiệp Tiêu Bạch Thư, còn có Thương Hải Thần Long Tả Thủ Đạo, Thủy Thượng Phi Tái Phi Phi. Nhưng không lâu trước đây, Tả Thủ Đạo lại đột nhiên bị ám sát mất mạng, Minh chủ hoài nghỉ do người hắc đạo làm, liền nhờ Tàng Binh Phủ chúng ta bảo vệ Tiêu đại hiệp, còn về Tái Phi Phi... hành tung của hắn rất mơ hồ bất định, chúng ta hiện vẫn đang tìm kiếm."
Phong Quang nghe chuyện xưa đến mê mẫn,"Hóa ra đây là gió tanh mưa máu mà Đại sư huynh nói đến à..."
Tuy cô không ở giang hồ, nhưng nghe Văn Các kể lại cũng có thể cảm nhận được sóng ngầm mãnh liệt trong đó.
"Lời của Đại sư huynh luôn là những câu chân lý."
Văn Các tận tình khuyên nhủ:
"Tiểu sư muội, muội cũng đừng tức giận với Đại sư huynh nữa, có đôi khi muội hãy nghe lời huynh ấy một chút, dù thế nào cũng sẽ có lợi."
Phong Ouanda "Ồ" mêt tiếng có lê. Câ lai hỏi: "Nhị sư huynh, huynh nói cho ta biết Minh chủ Võ lâm là người như thế nào đi."
"Thích Minh chủ à, ngài ấy có võ công cực cao, nhưng tấm lòng lại nhân hậu, tính tình cũng ôn hòa thân thiện nữa. Nghe nói có một lần ngài ấy ra ngoài, nhìn thấy một người dân bị thủy tặc ức hiếp, đến đêm, ngài ấy liền một mình xông vào thủy trại, chỉ dựa vào sức của một người mà dẹp được cả thủy trại ác ôn đó, vì thế mà ngài ấy còn bị thương, lại nói mình không sao cả. Không chỉ vậy, ngài ấy còn thường xuyên xử lý việc bất bình xảy ra trong chốn giang hồ. Ngày thường nha, ngài ấy ngoại trừ làm chính sự thì khi rảnh rỗi đều thích đọc sách. Chỉ cần nhắc tới Thích minh chủ liền không ai không khen ngài ấy là người tốt."
Đối với Thích Trường An, Văn Các có vẻ cực kỳ tán thưởng.
Phong Quang lại vuốt cằm nói một câu:
"Ngoại trừ đặc điểm võ công cực cao này, sao muội lại cảm thấy Minh chủ mà huynh nói hơi giống với Đại sư huynh nhỉ?"
Nghe Phong Quang nói xong, Văn Các cũng vuốt cằm gật đầu,"Tiểu sư muội nói đúng thật. Ta đã từng may mắn gặp mặt Thích minh chủ một lần, ngoại trừ việc võ công ngài ấy cao cường, lại có vẻ ngoài không giống Đại sư huynh thì tính tình hay cách cư xử của Thích minh chủ thật ra cũng có vài phần tương tự với Đại sư huynh chúng ta đó."
"Chẳng lẽ..."
Vẻ mặt Phong Quang bỗng nhiên nghiêm túc hẳn, khiến người ta nghĩ cô vừa phát hiện ra chuyện gì nghiêm trọng lắm.
Văn Các cũng không nhịn được mà trầm xuống theo,"Tiểu sư muội phát hiện điều gì?"
"Chẳng lẽ..."
Phong Quang nghiêm trang nói:
"Nam nhân tốt trên đời này đều được khắc ra từ một khuôn mẫu?"
Văn Các hơi ngừng lại, hắn bất mãn nói:
"Tiểu sư muội, ta cũng là nam nhân tốt đấy thôi, nhưng tính ta lại không giống với Đại sư huynh và Thích minh chủ."
Phong Quang liếc mắt nhìn hắn."Đó đương nhiên là vì huynh vẫn chưa được tính là nam nhân tốt."
"Tiểu sư muội, muội đã quên bánh hoa quế hiện tại muội đang ăn chính là do Nhị sư huynh này của muội mua hả?"
Văn Các tiến đến trước mặt Phong Quang, không phục nói: "Tiểu sư muội, muội đánh giá Đại sư huynh cao như vậy, đến lượt ta lại không phải nam nhân tốt, muội không thể bất công như thế được nha."
"Muội đâu có bất công?"
Phong Quang vừa cắn bánh hoa quế, vừa xoay người bước đi. Cô bỏ lại một câu,"Nhị sư huynh không thành nam nhân tốt được thì có thể thử làm nữ nhân tốt xem sao."
Văn Các lập tức thi triển khinh công xuất hiện bên cạnh cô, cười hì hì nói:
"Tiểu sư muội, người thích hợp làm nữ nhân chính là Tam sư đệ, muội nói xem, sao ta lại có thể cướp việc làm nữ nhân của hắn được cơ chứ?"
Bên cạnh bỗng nhiên truyền đến một giọng nam đầy vẻ "nữ tính" khác "Nhị sư huynh, huynh lại kỳ thị nữ nhân!" Vừa nghe được giọng nói này, bả vai Văn Các liền sụp xuống, hắn bĩu môi,"Đúng là nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến liền."
Cách đó không xa có một bóng người màu phấn hồng bay đến, hắn dừng lại trước mặt Phong Quang, kéo tay cô liền nói:
"Tiểu sư muội, chúng ta đừng để ý đến Nhị sư huynh, ngày nào huynh ấy cũng chỉ biết đánh đánh giết giết trong giang hồ, một chút ôn nhu cũng không có. Tiểu sư muội vẫn nên theo ta đi, ở trong phòng ta có rất nhiều phấn trang điểm, đều là đồ mới mua, nhất định tiểu sư muội sẽ thích!"
Đây là Tam sư huynh của Phong Quang - Văn Đình. Văn Đình có tính tình quái dị, đương nhiên, đây là quan điểm của đa số mọi người, còn Phong Quang lại cảm thấy vị Tam sư huynh này ngoại trừ hơi làm kiêu một chút thì các mặt khác chẳng có vấn đề gì.
Trong ba sư huynh đệ Văn Hiền, Văn Các, Văn Đình này, người biết hưởng thụ cuộc sống nhất chính là Văn Hiên, giỏi thuật rèn đúc nhất là Văn Các, mà Văn Đình là người giỏi nhất về võ nghệ. Chỉ là khi bất cứ ai nhìn thấy Văn Đình cũng sẽ không dự đoán được hắn mới là người giỏi võ nhất kia.
Vẻ ngoài Văn Đình không kém, chỉ một đôi mắt phượng khẽ nhíu là có thể mê đảo một đống người, đáng tiếc hắn lại không có nửa phần "khí khái nam tử", võ công của hắn tuy tốt, nhưng lại không thích đánh nhau, chỉ thích nghiên cứu son phấn, còn thích mặc quần áo phấn hồng. Tuy nhiên chỉ với dáng người của hắn cũng có thể nhẹ nhàng khống chế được màu sắc quần áo hết sức dung tục tầm thường kia, nhưng đẹp thì đẹp đó, tóm lại vẫn thiếu vài phần khí khái nam tử.
Không chỉ có vậy, hắn còn tuyệt đối trung thành với chủ nghĩa nữ nauvần. mêt khi để hắn nahe đước có naườồi ha thấn địa vì ỦÖa nữ diới. vÂv thì người đó liền gặp xui xẻo.
Phong Quang cũng không thể không thừa nhận, đối với cô, Văn Đình không giống Tam sư huynh mà giống như chị em tốt mới đúng, rốt cuộc thì vị sư huynh này của cô còn hiểu biết về trang điểm chải chuốt hay son phấn gì đó... hơn một nữ nhân chân chính như cô nhiều.