Quyển 32 - Chương 20: Công lược trạch nam game thủ
Quyển 32 - Chương 20: Công lược trạch nam game thủQuyển 32 - Chương 20: Công lược trạch nam game thủ
Phong Quang khựng lại,"Nam nữ trưởng thành có thêm sức mạnh và tốc độ, còn thiếu nữ thì sao?"
"Thiếu nữ a, thiếu nữ chỉ cần đáng yêu là đủ rồi!"
Mộc Huân lại ôm Phong Quang cười ha ha.
Khóe miệng Phong Quang giật giật, lựa chọn rời khỏi game.
Cô ra khỏi khoang game, thầm nghĩ game Kiếm Hiệp này cũng không khiến cô hứng thú lắm, chẳng qua phong cảnh trong game quả thực không tệ, lúc nhàm chán cô cũng có thể vào game ngắm phong cảnh.
Ba ngày sau, cô lại không thể không đến trường từ sớm. Lần trước là đợt chụp ảnh tốt nghiệp của lớp Lâm Quả, mà lớp Phong Quang đã xác định chụp ảnh hôm nay.
Mặc kệ nói thế nào thì tốt nghiệp đại học cũng là một việc rất quan trọng trong cuộc đời, Phong Quang vẫn trang điểm cẩn thận một phen rồi mới ra cửa.
Ngay khi trên đường đến trường, cô mới nhớ ra hôm nay dường như là sinh nhật Mộc Huân. Niệm tình Mộc Huân năm nào cũng tặng quà sinh nhật cho cô, nên Phong Quang bảo tài xế dừng xe ở một cửa hàng bán hoa bên đường cô quyết định sẽ mua một chậu hoa tú cầu Mộc Huân thích nhất.
Đúng lúc Phong Quang kéo cửa muốn bước vào cửa hàng hoa, cánh cửa đó lại được kéo ra từ bên trong, một người đàn ông đi ra, hai người ở cửa vừa nhìn nhau thì đều vì bất ngờ mà ngây ngẩn trong chốc lát.
Một lúc sau, người đàn ông đội mũ đeo kính râm kia cười một tiếng,"Đại tiểu thư, dây giày của cô tuột."
Người đàn ông này, đúng là Yến Quy.
Phong Quang chớp mắt một cái, cô vừa cúi đầu liền thấy, quả nhiên, dây giày của cô không biết khi nào đã tuột. Cô nhìn xung quanh, người cũng không nhiều lắm, cô đang định túm váy cẩn thận ngồi xổm xuống cột dây giày, kết quả là ngay khi cô muốn khom lưng ngồi xổm xuống. Yến Quy đã trước hết đặt hoa hồng đỏ trong tay xuống đất, tiếp theo lại ngồi xổm xuống, buộc dây giày cẩn thận cho Phong Quang.
"Loại chuyện buộc dây giày này, đương nhiên nên để đàn ông làm mới đúng."
Yến Quy lại điều chỉnh dây giày một chút, để nơ con bướm trên chân cô đẹp mắt hơn. Hắn ngẩng đầu,"Tôi buộc trông cũng không tệ lắm..." Mặt Phong Quang hiện giờ đỏ ửng, cô chỉ ngây ngốc nhìn hắn đang ngồi xổm trước người mình, không có bất luận vẻ mặt dư thừa nào khác, ngoại trừ biểu cảm hơi căng thẳng, trong đôi mắt cô tựa như có sao trời đang lấp lánh, liền có thể khiến người ta nhìn ra, tâm lý cô hiện giờ e rằng đã xáo trộn dữ dội. Quả thực là nghiêm túc đến độ... quá mức đáng yêu.
Yến Quy ngây người hồi lâu, hắn lấy lại tỉnh thần, thu mắt lại, cầm bó hoa đặt trên mặt đất rồi đứng lên.
Hắn xấu hổ khụ một tiếng."Có thể gặp được đại tiểu thư ở đây, đúng là duyên phận."
Phong Quang chậm rãi hít sâu điều chỉnh lại tâm tư bất ổn của mình, liếc mắt nhìn hoa trong tay hắn, cô khẽ mím môi, hỏi:
"Hoa hồng này... là để tặng cho bạn gái anh sao?"
"Hoa hồng?"
Yến Quy bật cười,"Đây là hoa nguyệt quý, dùng để tặng cho bạn bè. Hoa nguyệt quý và hoa hồng tuy rất giống nhau, nhưng vẫn có chút khác biệt."
"Tôi lại chưa từng mua hoa hồng... sao mà biết được chúng có chỗ nào khác nhau chứ..."
Phong Quang nhỏ giọng lẩm bẩm một câu. Tiếp theo, cô lại nghĩ tới điều gì, sắc mặt cũng khó coi hơn một chút,"Có phải anh biết tôi là ai hay không?"
"Biết cô là ai?"
"Chính là anh biết tôi là Hạ Phong Quang, cho nên anh mới cố ý giả bộ thầy bói lừa gạt tôi."
"Vì sao tôi biết cô là Hạ Phong Quang mà phải giả bộ thầy bói lừa cô?"
"Bởi vì tôi là đối tượng xem mặt của anh chứ còn gì nữa."
Phong Quang hừ hừ, còn nói thêm:
"Anh không muốn xem mặt với tôi, cho nên mới giả bộ thầy bói tính quẻ gì đó, để tôi cũng từ bỏ việc xem mặt này."