Quyển 32 - Chương 22: Công lược trạch nam game thủ
Quyển 32 - Chương 22: Công lược trạch nam game thủQuyển 32 - Chương 22: Công lược trạch nam game thủ
Nhìn Yến Quy hiện tại có vẻ không ổn lắm, hắn ngồi một mình ở chỗ kia, bóng dáng thoạt nhìn hết sức cô đơn.
Giữ vững nguyên tắc "nỗi thống khổ của anh chính là niềm vui của tôi", Phong Quang bước tới, còn tò mò hỏi một câu:
"Sao anh lại ở đây?"
Yến Quy đang đắm chìm trong bầu không khí khó hiểu, nghe thế liền ngước mắt lên, thấy là Phong Quang, hắn lại giật giật khóe miệng,
"Đại tiểu thư, chúng ta lại gặp mặt."
Một ngày có thể gặp đến hai lần, nói là duyên phận cũng không quá.
Phong Quang ngồi xuống phía bên kia ghế dựa, cô lại hỏi:
"Anh làm sao vậy? Dường như rất đau lòng? Ô... hoa nguyệt quý của anh vẫn chưa tặng đi."
"Đại tiểu thư, cô cảm thấy bó hoa này đẹp không?"
Phong Quang khách quan đánh giá,"Cũng không tệ lắm."
"Vậy tôi coi nó như hoa hồng tặng cho cô, có được không?"
Hoàng hôn, khuôn mặt Yến Quy dường như cũng trở nên hoàn mỹ lại nhu hòa hơn rất nhiều.
Cô sửng sốt "Anh có ý gì?"
Tuy rằng cô chưa từng nhận hoa, nhưng cũng biết hoa hồng có ý nghĩa gì.
Yến Quy cười,"Đại tiểu thư, cảm giác của cô về tôi như thế nào?"
"Chán ghét."
Hai chữ lưu loát đơn giản, cô trả lời không chút do dự.
Yến Quy không cảm thấy khổ sở chút nào, ngược lại còn cười nói:
"Nâng cấp cảm giác chán ghét lên một chút, biến thành thích thì thế nào?"
".. Anh đang tỏ tình với tôi sao?"
Phong Quang đặc biệt không chắc ý trong lời hắn là gì.
Tầm mắt Yến Quy nhìn về phương xa, ngay cả trong mắt cũng như nhuộm ánh sáng ấm áp. Hắn an tĩnh trong chốc lát, bỗng nhiên nhẹ nhàng nói:
"Tâi nahlf. tôi cñng tới tuổi eần mêt naườồi ban đái rầi " "Ý của anh là... anh tới tuổi ngũ chỉ cô nương(1)" muốn về hưu?"
Phong Quang nói ra những lời này, mặt cũng không hề đỏ lấy một chút.
Yến Quy khựng lại, thái dương giật giật, nói thẳng:
"Tôi thiếu một người bạn gái, cô nói luôn có đồng ý hay không đi. Nếu cô không muốn, vậy tôi lại nỗ lực thêm một chút."
Trong lòng cô khẽ động, trên mặt lại không có biểu hiện gì. Cô cũng không nhìn hắn, chỉ nhìn ánh nắng chiều nơi chân trời mà nói:
"Nếu là bởi 'ngũ chỉ cô nương' của anh muốn về hưu..."
"Yên tâm, 'ngũ chỉ cô nương của tôi vẫn ngoan cường như cũ."
Yến Quy trả lời một câu này, thật đúng là tràn đầy bất đắc dĩ.
"Vậy tôi liền có thể suy xét một chút."
Phong Quang nhìn hắn một cái, hết sức rụt rè nhận lấy hoa từ trong tay hắn. Cô cố kìm nén khóe môi không cong lên, mất tự nhiên nói:
"Thôi được rồi, bản tiểu thư liền cố mà đáp ứng thỉnh cầu của anh."
*x+*xx*xx*xx*x***
(1) Ngũ chỉ cô nương :Hay còn gọi là "cô nương năm ngón tay", hoặc tương đương với "bàn tay phải", trong trường hợp này ý Phong Quang nói Yến Quy đã hết tuổi ""thẩm du"" , cần tìm bạn gái.