Quyển 32 - Chương 25: Công lược trạch nam game thủ
Quyển 32 - Chương 25: Công lược trạch nam game thủQuyển 32 - Chương 25: Công lược trạch nam game thủ
Yến Quy buồn cười,"Tôi đã đoán được nguyên nhân em không thích game đối kháng rồi."
"Hừ, có nhiều game như vậy, cũng đâu nhất định phải chơi game đối kháng."
Phong Quang một lần nữa dời mắt sang chiếc di động của mình, cô không nhìn Yến Quy mà chỉ vừa bấm di động vừa nói:
"Em còn lâu mới muốn quan tâm trò chơi có thao tác thế nào, chỉ cần đẹp là được."
Đây đúng là bệnh chung của con gái khi chơi game, lúc nào cũng chỉ thích quần áo và nhân vật đẹp.
Yến Quy lại không cảm thấy cách nói nông cạn đó của Phong Quang có gì không đúng. Phong Quang có thể thoải mái nói ra như vậy, tính ra cũng rất phù hợp với tính tình ngày thường của cô. Hắn bất đắc dĩ cười,"Tuy Phong Quang không thích game đối kháng, nhưng nếu ngày nào đó em có hứng thú, vậy nhớ tới tìm tôi."
"Em sẽ chẳng có ngày hứng thú kia đâu..."
Phong Quang đang nói chợt ngừng lại, cô hơi ngước khuôn mặt nhỏ lên, vô cùng hứng thú nói:
"Chẳng phải anh cũng chơi Kiếm Hiệp sao? Đúng lúc em gần đây cũng chơi game này, chỉ bằng chúng ta cùng nhau chơi đi."
"Cái này sao..."
Yến Quy tạm dừng một chút nói:
"Chờ lúc nào đó tôi vào game Kiếm Hiệp thì sẽ báo cho em một tiếng nhé, được không?"
"Được đó."
Phong Quang lại ngồi im trở lại. Thoạt nhìn Yến Quy có vẻ không quá hứng thú với game Kiếm Hiệp này, biết đâu hắn sẽ chẳng bao giờ chơi, nhưng nếu vạn nhất hắn muốn chơi thì cô cũng có thể vào game chơi cùng hắn.
Không lâu sau, xe đã tới cửa nhà họ Hạ. Yến Quy xuống xe trước, lại rất có phong độ mở cửa xe cho Phong Quang. Đỡ tay Phong Quang xuống xe xong, hắn liền nói:
"Sau khi trở về, có việc thì em có thể liên hệ với tôi."
0É eó nhải nếu không có viêc thì em eẽế không thể liên hê với anh không?"
Phong Quang nói đùa ngửa đầu nhìn hắn.
"Đương nhiên không phải."
Yến Quy cúi người xuống, xoa đỉnh đầu cô, thú vị nói:
"Em không có việc gì cũng có thể liên hệ với tôi. Nếu như có việc, vậy em càng nên liên hệ với tôi mới đúng."
Phong Quang nheo mắt, lại cười ôm lấy cánh tay hắn, cô ngọt ngào gọi một tiếng:
"Yến Quy!"
"Ừm?" Yến Quy rũ mắt nhìn cô, vẻ mặt an tĩnh.
"Tuy em không biết hôm nay anh đã gặp chuyện không vui gì, nhưng nếu anh đã không nói, vậy em cũng sẽ không hỏi."
Cô kéo cổ áo hắn, để hắn cúi xuống thấp hơn. Cô cũng nhón mũi chân, ghé vào bên tai hắn nói rất nhỏ:
"Chẳng qua anh phải tin tưởng, cuộc sống sẽ không vĩnh viễn không vui như vậy, ngày mai thức dậy sau giấc ngủ, chuyện gì cũng sẽ dần tốt lên, bởi vì... anh tốt đẹp như vậy."
Cơ thể Yến Quy hơi cứng lại, hắn nhìn cô, nụ cười trên mặt đã không còn tự nhiên như trước nữa,"Em nói tôi tốt đẹp, nhưng. ." Yến Quy chưa trả lời, cô đã buông tay hắn, tung tăng nhảy nhót đi vào cổng nhà họ Hạ.
Đứng ở cửa, cô lại dừng chân, vẫy vẫy tay về phía hắn,"Yến Quy, ngày mai em sẽ thích anh nhiều hơn một chút, anh ngày mai cũng phải nhớ thích em nhiều hơn chút nha!"
Giọng nói tràn ngập sức sống vừa dứt, cô cũng thật sự xoay người chạy đi.
Rất lâu sau đó.
Người đàn ông đứng tại chỗ kia gọi một cuộc điện thoại,"Tôi nghĩ sai rồi, cô ấy không phải một đại tiểu thư kiêu ngạo ngang ngược vô lý."
Người bên kia không nói gì.
Yến Quy lại trầm giọng nói:
"Mượn một số người giúp tôi... Tôi cần mau chóng hủy bỏ quan hệ sai lầm này, nếu không."
Nếu không hắn sợ mình sẽ bị chìm sâu vào đó.