Quyển 32 - Chương 27: Công lược trạch nam game thủ
Quyển 32 - Chương 27: Công lược trạch nam game thủQuyển 32 - Chương 27: Công lược trạch nam game thủ
Sau khi vào đội, giọng nói của Đậu Đậu cũng vang lên,"Đồ đệ, ngươi đứng tại chỗ đừng nhúc nhích, vi sư lập tức tới tìm ngươi!"
Trong game này, sau khi lập đội là có thể xem được vị trí của đối phương. Chỉ chưa đầy chốc lát, Đậu Đậu đã bước ra từ động thời không xuất hiện bên cạnh Phong Quang.
"Đồ đệt"
Đậu Đậu vừa nhìn thấy Phong Quang đã lập tức kích động ôm lấy cô,"Đã vài ngày không thấy cô online, tôi còn tưởng cô không cần tôi nữa đấy!"
Phong Quang dùng một chút,"Tôi chỉ là... trong hiện thực có một số việc, không có thời gian lên game."
"Vậy chuyện của cô đã giải quyết xong chưa!?"
Đậu Đậu chớp chớp đôi mắt nhìn Phong Quang, trong mắt tràn ngập quan tâm.
Phong Quang thầm nghĩ, đoán chừng tuổi tác của Đậu Đậu này ở trong thế giới thực cũng không lớn, cô lại không thể không tiếp tục nói dối thêm một câu,"Giải quyết xong hết rồi."
"Vậy thật tốt quá!"
Đậu Đậu nắm tay Phong Quang,"Đồ đệ ngoan, vi sư lại dẫn ngươi đi thăng cấp!" Sức hút của thăng cấp vẫn lớn hơn sức hút của Mộc Huân, vì thế Phong Quang đã nhắn cho Mộc Huân một tin, nói mình đi thăng cấp trước, liền rời đi cùng Đậu Đâu.
Thầy trò lập đội đi hoàn thành nhiệm vụ, kinh nghiệm tăng thêm, không tốn bao nhiêu sức lực, Phong Quang đã lên tới cấp 100, đạt mãn cấp.
Đậu Đậu giết xong con quái cuối cùng liền tung tăng chạy đến trước mặt Phong Quang nói,"Đồ đệ, mãn cấp mới là khởi đầu của game này thôi, chờ đến lúc Đào Đào online, tôi sẽ bảo cô ấy cùng tôi đưa cô đi cày phó bản nhặt trang bị. Hiện tại Đào Đào còn có việc, chúng ta cùng đi bắt sủng vật chơi trước nhé."
"Cũng được."
Phong Quang dù sao cũng chỉ muốn tiêu bớt thời gian, nếu Đậu Đậu nói muốn đi bắt sủng vật, vậy cô đi theo cũng chẳng vấn đề gì.
Đậu Đậu đưa Phong Quang tới một bản đồ tên là Hắc Long Uyên, nơi đây mọc đầy cỏ dại, còn có rừng cây cao lớn, vừa thấy cảnh quan nơi này Đậu Đậu muốn bắt một con cáo trắng, cô đã đến đây rình cáo trắng mấy tuần rồi, lúc nào có thời gian là lại tới, nhưng lần nào cũng không rình được.
Phong Quang nhìn Đậu Đậu hết chui vào bụi rồi lại leo lên cây, cô liền im lặng đứng tại chỗ như xem kịch. Vô tình, một con hồ ly bỗng chạy qua sát chân Phong Quang.
"Hồ ly của tôi!"
Đậu Đậu kêu một tiếng, còn chưa kịp thi triển khinh công bay tới, đã phải trơ mắt nhìn con hồ ly này rơi vào tay một người đàn ông.
Là đạo sĩ có tên Yến Tử Tài kia.
Phong Quang chỉ từng gặp hắn một lần, nhưng lại nhớ kỹ do lúc đó hắn quá trầm mặc ít lời. Cô tại quay đầu nhìn Đậu Đậu, tiểu nha đầu kia đang đầy vẻ mất mát. Bộ lông của cáo trắng có thể tạo ra trang phục hiếm thấy, nên nếu ai bắt được nó cũng sẽ không nhường đi. Quả nhiên, người đàn ông kia đã xoay người muốn rời khỏi.
"Đợi đã!" Phong Quang ngăn trước mặt hắn, cô nói thẳng:
"Đưa số tài khoản ngân hàng của anh cho tôi, tôi sẽ chuyển khoản cho anh, anh đưa con cáo này cho nha đầu đó."
Đậu Đậu ngẩn người, còn nói thêm:
"Đồ đệ, cô phải gọi tôi là sư phụ chứ."
Yến Tử Tài chỉ liếc mắt nhìn Phong Quang một cái, lại lần nữa bước chân đi.
Đây là lần đầu tiên Phong Quang bị người khác lờ đi như vậy, cô lại lần nữa chắn trước người hắn,"Chỉ cần anh ra giá, bất luận là nhiều hay ít, tôi đều có thể cho anh."
Người đàn ông kia ném con cáo vào trong túi đeo lưng hệ thống, vòng qua Phong Quang mà đi.
"Ơ, anh!"
"Đồ đệ, hay là thôi đi..."
Đậu Đậu xông tới kéo tay Phong Quang.
Nhưng vào lúc này, động thời không lại hiện ra, một người đàn ông mặc đồ đen bước ra từ trong đó,"Này, Yến Tử, tôi đã đợi cậu nửa ngày, sao vẫn còn chưa tới?"