Quyển 32 - Chương 30: Công lược trạch nam game thủ
Quyển 32 - Chương 30: Công lược trạch nam game thủQuyển 32 - Chương 30: Công lược trạch nam game thủ
Phong Quang chạy nhào vào trong lòng hắn, cô ngọt ngào hỏi:
"Anh đã tới rất lâu rồi à?"
"Không đâu, tôi cũng vừa mới đến."
Yến Quy vừa cười vừa xoa đỉnh đầu cô,"Lên xe đi."
"Được."
Phong Quang nghe lời lên xe. Khi xe chạy về hướng rạp chiếu phim, cô không nhịn được mà hỏi:
"Sao bỗng nhiên muốn hẹn em đi xem phim thế?"
"Bạn trai bạn gái cùng nhau đi xem phim, đây chẳng phải chuyện rất bình thường à?"
Yến Quy cười hỏi tại một câu,"Mau tìm xem mới đây ở rạp có phim điện ảnh đáng xem nào mà em thấy hứng thú, chúng ta liền tới rạp chiếu phim mua vé xem."
Hắn không trực tiếp quyết định xem phim gì mà để cho cô tựa chọn, như thế khiến Phong Quang cảm thấy vui hơn rất nhiều, cô lấy di động ra lướt lướt, lại ngẩng đầu nói:
"Em không thích xem phim thảm họa và phim nghệ thuật. Gần đây cũng chỉ có một phim tình cảm là "Lương Sơn Bá, Chúc Anh Đài" đang chiếu, chúng ta xem phim này đi."
Tuy câu chuyện tình yêu này có chút cũ kỹ, nhưng các cô gái nhỏ ấy mà, khi không có tựa chọn nào khác thì chọn xem một phim tình cảm tốt cho trái tim cũng là điều dễ hiểu.
Yến Quy vốn chính là tùy theo ý cô. Chỉ cần cô vui, vậy hắn xem phim gì cũng đều không sao cả. Vì thế sau khi vào rạp chiếu phim, hắn liền quyết đoán mua hai vé xem "Lương Sơn Bá, Chúc Anh Đài".
Tuy "Lương Sơn Bá, Chúc Anh Đài" là câu chuyện tình yêu cũ kỹ, nhưng vai chính trong bản điện ảnh này đều do diễn viên mới nổi đảm nhiệm, nên dù đã biết kết cục cuối cùng là gì, nhưng Phong Quang xem hình ảnh tinh tế đẹp đẽ, diễn viên có giá trị nhan sắc cao vẫn cảm thấy rất hưởng thụ.
Chẳng qua cô phát hiện ra một vấn đề hết sức nghiêm trọng.
Yến Quy dựa theo ánh sáng màn hình thấy mày cô nhíu chặt, liền không khỏi tò mò nhỏ giọng hỏi cô:
"Ьnda nohï dì thế2" "Em đang ngHĩ..."
Phong Quang cũng nhỏ giọng nói:
"Anh xem, rõ ràng Mã Văn Tài đẹp trai như thế, lại sỉ tình, vì sao Chúc Anh Đài vẫn không thích hắn đây?"
Hóa ra là nam diễn viên đóng vai Mã Văn Tài quá đẹp trai, nên Phong Quang vốn cuồng mặt đẹp liền không nhịn được mà rối rắm. Theo lý mà nói, Mã Văn Tài là công tử nhà giàu, Chúc Anh Đài cũng là tiểu thư nhà giàu, hoàn cảnh sống của hai người đó vốn giống nhau, hai người bọn họ hẳn phải có rất nhiều đề tài chung mới đúng. Nhưng trái khoáy là Chúc Anh Đài lại chỉ thấy hứng thú với tiểu tử nghèo Lương Sơn Bá.
Yến Quy vốn không biết cô đang nghĩ chuyện gì, sau khi nghe ra đề tài cuồng mặt đẹp, hắn lắc đầu bật cười,"Có lẽ tâm hồn của Lương Sơn Bá và Chúc Anh Đài mới phù hợp nhất thì sao?"
"Nhưng kết hôn là đại sự đó. Hiện giờ bọn họ có thể không màng tất cả ở bên nhau, nhưng sau khi ở bên nhau rồi, ngày nào cũng sẽ phải phát sầu vì củi gạo dầu muối... Anh nói xem liệu Chúc Anh Đài có vì thế mà cảm thấy hối hận hay không?"
Phong Quang đang rất nghiêm túc đặt câu hỏi, cô cũng hết sức lý trí tự hỏi một phen, càng nghĩ càng thấy có khả năng này.
Yến Quy khẽ rũ mắt, hắn thấp giọng trả lời:
"Cuối cùng Chúc Anh Đài liệu có hối hận hay không, chuyện này tôi cũng không biết. Chẳng qua tôi muốn hỏi, nếu là tôi."
"Là anh thì sao cơ?"
"Nếu nhà tôi phá sản, hơn nữa nợ rất nhiều tiền, vậy tôi và Phong Quang cũng coi như không môn đăng hộ đối, có lẽ về sau Phong Quang ở bên tôi cũng sẽ vì chuyện củi gạo dầu muối mà buồn rầu, vậy Phong Quang có còn nguyện ý ở bên tôi nữa không?"
"Đương nhiên là sẽ không nguyện ý."
Phong Quang chuyển mắt về phía màn ảnh, trên đó đang chiếu tới đoạn Lương Sơn Bá qua đời. Cô thuận miệng nói:
"Em đường đường đại tiểu thư Hạ gia, dĩ nhiên không quen sống khổ rồi."
Yến Quy cười theo thói quen, cũng không nói gì cả.