Quyển 32 - Chương 42: Công lược trạch nam game thủ
Quyển 32 - Chương 42: Công lược trạch nam game thủQuyển 32 - Chương 42: Công lược trạch nam game thủ
Có lẽ là ảo giác, Phong Quang dường như thật sự ngửi thấy được mùi hoa. Cô nhìn bó hoa, lại nhìn người đàn ông trước mặt, hỏi ra một vấn đề đã suy nghĩ cặn kẽ,"Yến Tử Tài, đầu óc anh bị hỏng sao?"
Tư thế này của hắn rõ ràng là muốn tặng hoa cho cô, nhưng Phong Quang không hiểu, hắn có lý do gì mà tặng hoa cho cô chứ. Theo lý mà nói, lúc trước bọn họ từng xảy ra chuyện không thoải mái như vậy, nếu hắn ÿỷ vào trang bị tốt mà trực tiếp giết cô vài lần để báo thù cũng không phải không có khả năng.
Nhưng hiện tại là thế nào?
Tặng hoa hòa giải?
Yến Tử Tài vẫn chưa trả lời nghỉ hoặc của Phong Quang, tay hắn vươn ra vẫn chưa hề thu lại, dường như nếu ngày nào Phong Quang không nhận hoa thì ngày đó hẳn sẽ không từ bỏ.
Phong Quang cảm thấy đau đầu, cô nghĩ một chút, vẫn thành thật nói:
"Tôi không biết anh đang có ý gì."
Hoa không thể nhận bừa, đặc biệt là hoa do đàn ông tặng, cô vẫn hiểu rất rõ đạo lý này.
Yến Tử Tài khẽ chớp mắt, hắn mở hộp thoại chat ra, gõ chữ cho Phong Quang xem,"Em không thích hoa này sao?" Hoa baby màu đỏ, đây là loại hoa cô thích nhất.
Cô không nói dối rằng mình không thích, mà chỉ hỏi ngược lại:
"Cho nên anh tặng hoa cho tôi rốt cuộc có ý gì?"
"Tôi hy vọng em có thể thích tôi hơn một chút."
"Hả?"
Phong Quang nhìn hàng chữ hắn gõ ra mà trợn tròn mắt, người đàn ông này hiện tại đang cố ý chơi cô sao? Nếu không sao hắn lại nói ra lời như thế?
Nhưng kiểu gõ chữ thay lời nói của Yến Tử Tài này, thật ra lại khiến cô nhớ tới một người.
Yến Tử Tài lại gõ ra một hàng chữ trong khung chat,"Em muốn hồ ly trắng, em thích hoa baby, tôi đều có thể cho em. Em có thể đừng chán ghét tôi như vậy nữa hay không?"
Này... Đợi đãi giống như một người ngang ngược vô lý, mà một người đàn ông lớn tướng như Yến Tử Tài này lại giống một động vật nhỏ đáng thương bị bắt nạt. Nhưng ông trời có thể làm chúng, một người mới vừa mãn cấp như cô căn bản không bắt nạt được hắn nha!
Mặt Phong Quang đờ đẫn,"Việc tôi có chán ghét anh hay không ảnh hưởng rất lớn tới anh à?"
"Không biết."
Ngón tay hắn lại chậm rãi gõ ra từng chữ,"Tôi chỉ biết, mấy ngày nay, vì nhớ em mà tôi mất ngủ."
Phong Quang khựng lại,"Có phải anh xích kê(1) ban đêm không?"
Hắn rũ mắt nhìn cô, trong mắt thoáng hiện vẻ nghỉ hoặc, lại hơi hoang mang, chỉ là khi nhìn cô, ánh mắt hắn dường như trở nên ôn hòa hơn rất nhiều.
Phong Quang không chịu nổi loại ánh mắt này của hắn, cô mất kiên nhẫn nói:
"Tôi không biết vì sao anh nói với tôi như vậy, chẳng qua tôi có thể nói cho anh biết, tôi sẽ không thể nào thích anh. Đồ vật trong game dù có tốt hơn nữa thì cũng chỉ là ảo. Anh yên tâm, tôi cũng sẽ không để bụng mâu thuẫn ngày đó. Được rồi, cứ như vậy đi, tôi thoát game trước. Tạm biệt."
Phong Quang xua tay, lần này bất luận hắn nói gì cô cũng sẽ không ở lại.
Lẻ loi đứng trong biển hoa, Yến Tử Tài bất động thật lâu.
Mà trong thế giới hiện thực, Phong Quang sau khi out game liền chẳng nghĩ gì mà thoải mái ngủ một giấc.
Ngày hôm sau, cô lại trang điểm thật đẹp đi tới khách sạn.
Phong Quang ghé vào cửa hàng bán hoa mua một bó hoa baby, những đóa baby nhỏ dồn lại với nhau cũng có thể tạo nên một vẻ đẹp theo phong cách riêng biệt, đây là lý do vì sao Phong Quang thích loại hoa này.
*x+*xx*xx*xx*x***
(1) Xích kê: Cách nói lái theo kiểu đáng yêu, chỉ việc cảm thấy hết sức hưng phấn.