Quyển 11 - Chương 40: Công lược tội phạm vũ trụ cấp SSS
Quyển 11 - Chương 40: Công lược tội phạm vũ trụ cấp SSSQuyển 11 - Chương 40: Công lược tội phạm vũ trụ cấp SSS
"Thật sự không cần bắt bọn họ lại đâu, để bọn họ đi đi."
Phong Quang gật đầu khẳng định. Dù sao thì... Nam tiểu Tiểu cũng thật lòng thật dạ muốn đưa cô theo, huống hồ, cô và cô ta không thù không oán gì, tội tình gì mà cứ phải kiếm chuyện với nữ chính chứ?
Hứa Vọng đáp:
"Nếu Phong Quang đã nói vậy thì thôi không cần xen vào họ nữa."
Nghiêm Úc bị thương, căn bản không thể đi xa được, về việc hắn có nuôi một đám Trùng Tộc bên ngoài lâu đài cũng không cần để cô ấy biết làm gì.
"Phong Quang, anh dẫn em tới phòng đồ chơi."
Hứa Vọng cười và dắt tay cô, còn chưa kịp chớp mắt cái nào thì bọn họ đã xuất hiện trong một căn phòng tối tăm rồi.
Trong căn phòng này có rất nhiều người, còn có cả những người mà cô biết, Cecil, Tiêu Tiêu, những quân lính mà cô đã từng gặp trong dĩ vãng, còn có cả Diệp Mạt... không thiếu một ai.
Đây là một căn phòng rất quái dị, nhưng Hứa Vọng lại thấy cực kỳ có hứng thú, hắn nhìn về phía Phong Quang đang ngẩn người tại chỗ, giải thích:
"Tất cả đều là người máy do anh sáng tạo ra đó."
"Người máy?"
Nghe vậy, phản ứng đầu tiên của cô là không thể tin nổi, nhưng lại nhìn thấy những "người" đúng dựa vào tường kia, bọn họ nhắm mắt lại, vẫn không nhúc nhích, không phát ra một tiếng động nào, nói bọn họ là người máy cũng chẳng quá đáng: "Bọn họ giống Số Một sao?"
"Hơi khác một chút."
Hứa Vọng nói tới chuyện mà mình thích thú thì trong hai tròng mắt màu đen phảng phất như có ánh sáng xẹt qua, có thể làm người ta cảm thấy sức sống của hắn:
"Số Một là khởi động dựa theo lập trình, làm việc theo lập trình, nhưng những người máy này là do anh phân phối sức mạnh tinh thần vào để hoạt động."
Nếu mỗi động tác của Số Một được quyết định bởi số liệu lập trình, vây thì bon Cecil hành đông lai dưa theo ý thức của Hứa Vond. Nói cách khác, bọn họ là một phần ý thức của Hứa vọng, mà địa vị chủ đạo vẫn là Hứa Vọng. Giữa Hứa Vọng và bọn họ có liên hệ cảm xúc với nhau, cũng sẽ sinh ra ảnh hưởng lẫn nhau, điều này không có cách nào thay đổi được.
Hứa Vọng dẫn Phong Quang tới trước bàn làm việc của mình, hắn như một đứa trẻ muốn khoe những bảo vật mà mình cất giữ, lấy ra một quyển sổ trong ngăn kéo, tiếp theo nhìn Phong Quang bằng ánh mắt thâm tình:
"Em xem đi, anh đã viết quyển sách này đấy, về chuyện xảy ra hằng ngày, những chuyện cần phải làm, anh đều sắp xếp ổn thỏa."
Phong Quang giơ tay cầm lấy cuốn sổ trong tay hắn, chỉ nhìn thoáng qua liền lập tức hiểu ra. Vai chính trong cuốn sổ này là Diệp Mạt, hết thảy đều xuất phát từ cái nhìn của Diệp Mạt, về mỗi ngày hẳn sẽ nói gì, làm gì, toàn bộ đều viết ra rất rõ ràng, tất nhiên cũng bao gồm chuyện khi nào hắn sẽ vượt ngục nhưng đều kết thúc bằng sự thất bại.
Cho nên, ngày hôm đó, khi ở dưới cống thoát nước, Cecil liền nói với Tiêu Tiêu như thế.
"Bắt đầu từ lúc cậu mang cô ấy về thì cậu đã phá vỡ quy củ rồi. Hôm nay, tôi vốn dĩ nên ở trong tù dưỡng thương cậu cũng vốn nên nghỉ ngơi ở trong phòng của mình, nhưng mà chúng ta cùng không hẹn mà đi tới bên cạnh mỹ nhân mê người này, cậu nói xem, chẳng lẽ chỉ có mình tôi phá vỡ quy củ hay sao?"
Đó là ở thời điểm Diệp Mạt vượt ngục thì cả Cecil và Tiêu Tiêu đều không nên xuất hiện.
Hứa Vọng giống như một biên kịch và kia là những nhân vật mà hắn sáng tạo ra, chẳng khác nào diễn viên trong phim, chỉ có điều cả đạo diễn và biên kịch đều là một mình hắn.
Đáp án này quả thực làm cho Phong Quang thấy rất kinh ngạc, chỉ kém một chút sự khiếp sợ khi biết được thân phận thật của hắn mà thôi. Phong Quang dụi mắt, rất lâu cũng chẳng biết nói gì.
Nhưng Hứa Vọng lại nhìn thấy một giọt nước mắt nhỏ trên trang giấy, hắn cuống quýt hỏi:
"Phong Quang... Anh đã dọa em sợ rồi à?"